Nghe lời của Long Hạo Thần, Khắc La Tắc Nhĩ nhướng mày, ngược lại bật cười.
"Kỵ sĩ cấp tám nhỏ nhoi định khiêu chiến uy nghiêm cấp chín? Ta biết ngươi đang nghĩ cái gì. Ở chỗ này ta không có Trụ Ma Thần hỗ trợ, đúng không? Nhưng dù không có Trụ Ma Thần thì sao ngươi có thể là đối thủ của ta? Thần phục hoặc tử vong, ngươi chỉ có một lựa chọn."
Nói xong trường đao trong tay phải Khắc La Tắc Nhĩ bỗng vung lên, một lưỡi dao đen như mực bắn hướng Long Hạo Thần.
Đao phong này tốc độ không nhanh, nhưng khoảnh khắc nó chém ra, Long Hạo Thần chỉ cảm thấy mình bị Khắc La Tắc Nhĩ tỏa định. Dù hướng chỗ nào trốn cũng không thể né khỏi một kích kia.
Hai mắt Khắc La Tắc Nhĩ đã biến thành sắc ám lam. Động Sát Ma Thần không chỉ nói mà thôi, trong quá trình chiến đấu, Động Sát Thuật của gã đem đến tác dụng quan trọng, thậm chí có thể đoán trước hành động kẻ địch, phán đoán bước hành động tiếp theo, dưới tình huống này, công kích của gã có thể sinh ra hiệu quả lớn nhất.
Trong bảy mươi hai Trụ Ma Thần ma thần không một tên nào đơn giản, dù là thực lực hay trí tuệ đều thế.
Một kích của Khắc La Tắc Nhĩ đến từ răn đe cũng là thăm dò. Gã không rõ tu vi của Long Hạo Thần rốt cuộc đạt đến trình độ nào.
Long Hạo Thần lui về phía sau nửa bước, thân thể bỗng đông cứng, làm ra hành động như kéo căng dây cung, đôi tay nắm lấy Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn ngừng tại đó.
*Đinh!*
Tiếng ù ù ngân vang quanh quẩn trong tầng một Tháp Vĩnh Hằng. Đôi chân Long Hạo Thần trượt ra sau mãi đến mép Tháp Vĩnh Hằng mới ngừng. Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn thì lấp lánh từng vòng ánh sáng da cam nồng đậm. Trên người Long Hạo Thần liên tục lóe ánh sáng vàng, ánh sáng màu sắc khác nhau khiến không gian xung quanh chấn động liên tục.
Chịu đựng một kích kia xong biểu tình của Long Hạo Thần tràn ngập chấn kinh. Không sai, hắn có thể cảm giác được, nội linh lực của Khắc La Tắc Nhĩ hơn mười vạn, không đạt tới cấp chín bậc hai. Nhưng tu vi như vậy chém ra một đao, hắn nhờ vào Thần Ngự Thuẫn lại không thể ngăn chặn. Lúc trước ánh sáng trên người hắn là của Quang Báo Thù, nhưng còn có cả ánh sáng do cộng hưởng sinh mệnh Linh Hồn Xiềng Xích. Chính là nói, Long Hạo Thần bị thương. Tuy không nặng nhưng có Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn phòng ngự, có đồng bạn chia sẻ mà hắn vẫn bị thương nhẹ, có thể thấy thực lực của Khắc La Tắc Nhĩ mạnh cỡ nào.
"Ánh sáng đom đóm, dám mạnh miệng nói chuyện với bổn tọa." Khắc La Tắc Nhĩ không tha người, một kích thành công thì thanh trường đao khác lại chém hướng Long Hạo Thần. Ánh sáng đen ở trên không trung tựa như tia chớp bắn hướng Long Hạo Thần.
Đao của gã không phải vật bình thường, hơn nữa dùng năng lực giống như linh cương. Đây là sau khi Long Hạo Thần chịu đựng đòn thứ nhất lập tức làm ra phán đoán.
Hắn tuyệt không biết rằng trong ma tộc, ma thần đơn thể so với ma thần có chủng tộc tuy thế lực kém xa, nhưng Ma Thần Hoàng vì khích lệ các ma thần này nên thường ưu tiên ban cho một ít trang bị cường đại. Bởi vậy sức chiến đấu của ma thần đơn thể mạnh hơn.
Động Sát Ma Thần Khắc La Tắc Nhĩ trong số ma thần đơn thể tuy thực lực xếp hạng hơi thấp, nhưng nếu không phải thực lực tổng hợp không xứng với hạng bốn mươi chín thì gã đã không có mặt ở đây. Cường giả cấp chín chân chính, thêm vào Động Sát Thuật, nếu gã tu luyện ra lĩnh vực, nói không chừng có thể chen vào ba mươi sáu hạng đầu.
Trong quá trình thử dò xét, Long Hạo Thần chịu thiệt.
Nhưng làm Thần Quyến Giả đương nhiên không có khả năng vĩnh viễn thua thiệt. Mắt thấy công kích thứ hai của đối phương đã đến, thân thể Long Hạo Thần đột nhiên biến mất, biến mất không chút báo hiệu trước.
*Oành!*
Công kích của Khắc La Tắc Nhĩ đánh vào Tháp Vĩnh Hằng dấy lên một chuỗi tiếng ù ù. Gã ngây ra. Động Sát Thuật của gã lại không thể thấy rõ Long Hạo Thần làm cách nào rời khỏi.
Đương nhiên Long Hạo Thần không thật sự truyền tống về Thánh Ma đại lục. Thông qua Tháp Vĩnh Hằng truyền tống cần thời gian giảm xóc, hơn nữa hắn tuyệt không muốn để một mình Khắc La Tắc Nhĩ lại đây. Nếu không thì, một khi Khắc La Tắc Nhĩ tìm ra bí ẩn của Tháp Vĩnh Hằng, lỡ đâu đạt được cái gì thì thật sự hỏng bét.
Ánh sáng chợt lóe, chớp mắt Long Hạo Thần lại xuất hiện ở vị trí cũ. Xuất hiện cùng hắn còn có Hạo Nguyệt cỡ tòa núi nhỏ, Hạo Nguyệt năm cái đầu.
Trừ truyền tống Tháp Vĩnh Hằng, Long Hạo Thần còn có huyết khế truyền tống với Hạo Nguyệt! Trong Tháp Vĩnh Hằng chiến đấu cùng Khắc La Tắc Nhĩ, tuyệt chiêu lớn nhất của Long Hạo Thần là có thể hoàn toàn bày ra năng lực chân chính của mình mà không cần e ngại điều gì. Dù hắn không giết được Khắc La Tắc Nhĩ thì gã vẫn không thể rời khỏi Tháp Vĩnh Hằng.
"Grao!!!" Năm cái đầu to của Hạo Nguyệt cùng phát ra tiếng rống điếc tai. Ánh tím đậm đặc phát ra từ người Hạo Nguyệt bao trùm Khắc La Tắc Nhĩ.
Bỗng chốc, Động Sát Ma Thần trước đó còn huênh hoang đắc ý tựa như gặp quỷ hoảng sợ liên tục lùi ra sau, vẻ mặt kinh hoàng.
"Ngươi, ngươi là…ngươi là…" Thoáng chốc gã không thể thốt ra một câu đàng hoàng.
Đương nhiên Long Hạo Thần biết đối phương đã nhận ra thân phận của mình. Thu lại Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn, tay phải chỉ trước mặt, bỗng chốc một đoàn sáng vàng tách ra khỏi người hắn. Nhã Đình yêu kiều xuất hiện ở trước mặt Long Hạo Thần, trong ngực cô còn ôm hai thanh trọng kiếm.
"Chủ nhân." Nhã Đình khom người đưa hai trọng kiếm tới trước mặt Long Hạo Thần.
Long Hạo Thần nhận lấy Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán và Lam Vũ, Quang Phù Dung. Bỗng chốc khí thế của hắn biến hóa nghiêng trời lệch đất. Kiếm ý sắc bén không chút giữ lại từ trong người bộc phát ra, mạnh hơn trước gấp đôi.
"Ngươi chính là nhân loại đó, ngươi chính là nhân loại đó…" Khắc La Tắc Nhĩ liên tục lùi hơn mười mét mới đứng vững thân hình. Gã nhìn chằm chằm Hạo Nguyệt, nỗi sợ phát ra từ huyết mạch đang lan tràn toàn thân. Thoáng chốc gã không thể giữ bình tĩnh như lúc trước.
Các ma thần truyền thừa nhiều đời nhưng không phải tất cả ký ức đều giữ lại hết. Ma thần càng mạnh thì truyền thừa ký ức tiền bối càng hoàn mỹ. Bởi vậy Ma Thần Hoàng có thể trực tiếp kêu ra cái tên khác của Hạo Nguyệt, mà Động Sát Ma Thần Khắc La Tắc Nhĩ thứ hạng bốn mươi chín thì kêu không ra. Nhưng bản năng đến từ huyết mạch còn đó. Tuy gã không gọi ra Hạo Nguyệt là ai, nhưng nó đối với gã sinh ra uy hiếp khủng bố thì gã sâu sắc cảm nhận được, nỗi sợ phát ra từ tận đáy lòng.
Lần trước lúc Long Hạo Thần đánh chết Thanh Yêu Kỵ Ma Hệ Nhĩ từng truyền tống đến không gian của Hạo Nguyệt, lập tức khiến nó biến thành giáp, dung hợp với Kim Tinh Cơ Tòa chiến giáp. Nhưng lần đó hắn chưa kịp thấy rõ biến hóa của Hạo Nguyệt, chỉ cảm giác nó càng thêm cường đại. Lúc này lại trông thấy, Hạo Nguyệt đã dài hơn mười lăm mét, khí thế càng thêm mạnh mẽ. Mơ hồ có uy nghiêm độc đáo phát ra từ người nó.
Trong cảm giác của Long Hạo Thần, hiện giờ tu vi Hạo Nguyệt chưa tới cấp tám, thua hắn chút, cảnh giới khoảng đỉnh cấp bảy. Nhưng khí thế đỉnh cấp bảy của nó lại khiến Động Sát Ma Thần Khắc La Tắc Nhĩ cường giả cấp chín sợ hãi, đây là vì sao?
Trước kia Long Hạo Thần từng muốn hỏi Hạo Nguyệt nhưng nó cứ tránh né, có lúc còn lộ ra mờ mịt, dường như chính nó cũng không thể nhớ nổi. Lại thêm lúc nó đi theo Long Hạo Thần chỉ có một cái đầu, phải nhờ máu của Long Hạo Thần hỗ trợ tiến hóa cái đầu thứ hai. Hạo Nguyệt nhỏ như vậy sao biết được cái gì chứ?
Trong suy đoán của Long Hạo Thần, chân chính cấu thành uy hiếp với ma tộc rất có thể là tiền bối của Hạo Nguyệt, bao gồm không gian đó. Chính là nói chủng tộc của Hạo Nguyệt rất mạnh, tương lai nhất định càng mạnh hơn. Đây là suy đoán của Long Hạo Thần. Cho nên, chính Hạo Nguyệt không biết tình trạng của mình là rất bình thường.
Bây giờ năm cái đầu của Hạo Nguyệt thuộc tính chia làm quang, hỏa, thủy, phong, độc. Trong năm cái đầu to, Tiểu Quang ở chính giữa, gần nó là Tiểu Hỏa và Tiểu Phong. Mé ngoài nữa là Tiểu Lam và Tiểu Tứ. Ánh mắt năm cái đầu đều rơi vào người Khắc La Tắc Nhĩ, mơ hồ tỏa ra khí thế căm hận. Giống như ma tộc gặp phải Hạo Nguyệt sẽ sinh ra sợ hãi, Hạo Nguyệt thấy các ma thần thì cũng sẽ sinh ra hận thù mãnh liệt.
Chẳn lẽ là trời sinh huyết mạch tương khắc? Long Hạo Thần không hiểu rõ lắm, dù sao Hạo Nguyệt không tồn tại trong không gian này! Nó và ma tộc vì sao có thù hận lớn vậy? Nhất định chính là huyết mạch đối nghịch.
Chỗ cổ thô to của Hạo Nguyệt lúc này có cục u nổi lên. Cục u đã rất lớn, theo Long Hạo Thần hiểu biết nó thì cục u cỡ này tùy thời sẽ vỡ ra. Chính là nói, Hạo Nguyệt rất có thể lại tiến hóa, đây có lẽ là cái đầu thứ sáu của nó.
Hạo Nguyệt lần nữa phát ra tiếng gầm. Từ người nó tỏa ra chiến ý nồng đậm. Nó hướng Long Hạo Thần xin chiến đấu, muốn trực tiếp tấn công Khắc La Tắc Nhĩ.
Đương nhiên Long Hạo Thần sẽ không cho nó làm như thế. Dù sao Hạo Nguyệt chỉ là đỉnh cấp bảy, nếu tấn công kẻ địch rồi bị trọng thương vậy Long Hạo Thần đau lòng chết mất!
Giao lưu tâm linh trong giây lát, Long Hạo Thần nhảy lên ngồi trên lưng Hạo Nguyệt. Nhã Đình đứng trên đầu Tiểu Quang, pháp trượng giơ cao, bắt đầu ngâm xướng chú ngữ.
Long Hạo Thần không triệu hoán ra Tinh Vương. Trong Tháp Vĩnh Hằng có hơi thở tử vong đậm đặc, hắn không hy vọng Tinh Vương bị ảnh hưởng.
Trừ Hạo Nguyệt và Nhã Đình ra, Long Hạo Thần đã không còn lực lượng nào khác? Dĩ nhiên không. Dù hắn không muốn sử dụng sức mạnh này, nhưng dưới tình huống đối mặt ma thần, hắn chẳng thể đắn đo nhiều. Lúc trước Khắc La Tắc Nhĩ bộc lộ thực lực khiến Long Hạo Thần cực e dè, thế nên hắn không dám giữ lại sức mạnh.
Bốn luồng sáng gần như không chia trước sau bắn ra từ ngực Long Hạo Thần. Hai luồng sáng lam và vàng xuất hiện sau lưng Long Hạo Thần, ánh sáng đỏ và xanh thì ở hai bên, chúng phát ra khí thế mạnh mẽ. Đó chính là số chín, số mười, số mười một, số mười hai, bốn cường giả Thánh Vệ.
Bởi vì Long Hạo Thần không tiếp tục vào sâu trong Tháp Vĩnh Hằng, nên bốn Thánh Vệ không tiếp tục tiến hóa, vẫn giữ tu vi cấp bảy. Nhưng có bốn cường giả cấp bảy hỗ trợ, hơn nữa chúng nó có chuyên môn riêng, cũng giúp ích rất lớn cho Long Hạo Thần.
Đây có tính đánh hội đồng? Lúc này trong lòng Long Hạo Thần nảy ra ý nghĩ kỳ lạ như thế.
Hạo Nguyệt, Nhã Đình, bốn Thánh Vệ thêm vào Long Hạo Thần, đây mới là tất cả sức mạnh của hắn. Nhóm này đủ sánh ngang với thành viên Săn Ma Đoàn cấp vương, thậm chí còn mạnh hơn nhiều.
Khắc La Tắc Nhĩ từ sợ hãi dần tỉnh táo lại, gã rốt cuộc cảm nhận được uy hiếp sinh mạng. Long Hạo Thần không đáng sợ, bốn Thánh Vệ cũng không lọt vào mắt gã. Nhưng Hạo Nguyệt xuất hiện khiến gã luống cuống.
Sương mù vàng nhạt dâng lên quanh người Long Hạo Thần, Súc Thế.
Ánh sáng da cam của Kim Tinh Cơ Tòa chiến giáp bỗng bốc lên, Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán và Lam Vũ, Quang Phù Dung trong tay Long Hạo Thần cũng tỏa ánh sáng của mình.
Có Kim Tinh Cơ Tòa chiến giáp giúp đỡ, Long Hạo Thần nhờ vào linh lực dồi dào, gần như chẳng mất chút sức lực mở phong ấn trên Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán, cũng kích phát ánh sáng xanh ngọc cấp sử thi của Lam Vũ, Quang Phù Dung.
Da cam và xanh ngọc, hai màu này không phối hợp lắm, nhưng trải qua ánh vàng trên người Long Hạo Thần dung hợp thì biến lóa mắt huyễn lệ.
Đôi mắt năm cái đầu Hạo Nguyệt tỏa ra tia tím nhạt, trên đầu Long Hạo Thần chín quang văn tím cũng theo đó lóe lên.
Chân trước Hạo Nguyệt bước qua bên phải nửa bước, đạp trên mặt đất phát ra tiếng chấn nặng nề. Cả người nó tựa như tảng đá khảm tại đó. Năm cái đầu to, năm ánh sáng khác màu tỏa ra. Càng đáng sợ là năm ánh sáng này không đơn thuần là công kích.
Quang Diệu Thiên Địa của Tiểu Quang liên tiếp với Long Hạo Thần, còn bốn cái đầu khác cũng chuẩn bị ma pháp khác nhau. Trừ Tiểu Quang, bốn cái đầu kia nhẹ lúc lắc.
Khắc La Tắc Nhĩ chính là Động Sát Ma Thần, dù trong lòng có sợ thế nào nhưng gã biết không thể chờ lâu hơn nữa. Nếu để kẻ địch đối diện súc thế xong, vậy gã chết chắc.
Bản năng cầu sinh chiến thắng sợ hãi, trong miệng Khắc La Tắc Nhĩ phát ra tiếng gầm. Gã tựa như tia chớp ám lam vọt tới, sáu cánh sau lưng mạnh vỗ đập, thúc đẩy gã xông thẳng đến Long Hạo Thần.
Đương nhiên Khắc La Tắc Nhĩ nhìn ra được Long Hạo Thần mới là trung tâm của đám người kia. Chỉ cần giết chết Long Hạo Thần, vậy mấy kẻ khác không cấu thành uy hiếp, coi như là Hạo Nguyệt cũng thế. Gã có thể cảm nhận được khế ước giữa Hạo Nguyệt và Long Hạo Thần.
Song đao chém ra, nhưng không phải hướng về Long Hạo Thần. Hai luồng sáng đen chém về phía Thánh Vệ số mười một và Thánh Vệ số mười. Năng lực tỏa định cường đại của Động Sát Ma Thần khiến hai Thánh Vệ này không thể tránh né.
Khắc La Tắc Nhĩ không thèm liếc chúng, sắc ám lam lạnh lẽo lóe lên trong mắt gã bắn thẳng tới mắt Long Hạo Thần.
Tinh thần trùng kích. Làm ma thần hệ tinh thần, Khắc La Tắc Nhĩ am hiểu nhất là các loại ma pháp tinh thần. Lấy tu vi cấp chín phát động tinh thần trùng kích, nếu thực lực kẻ địch yếu chút thì đầu sẽ nổ tung mà chết.
Long Hạo Thần không định tránh. Chỗ đáng sợ nhất của Khắc La Tắc Nhĩ là dựa vào cường đại Động Sát Thuật khiến tất cả công kích đều trúng mục tiêu, không có cơ may né tránh.
Ngay lúc này vang lên tiếng gầm của Hạo Nguyệt. Con ngươi năm cái đầu phát ra ánh tím mãnh liệt.
Giờ phút này, Hạo Nguyệt và Long Hạo Thần như biến thành một. Cùng với mắt Hạo Nguyệt lấp lóe ánh tím, hai mắt Long Hạo Thần cũng theo đó biến thành sắc tím vàng.
Bốn Thánh Vệ đón lấy song đao của Khắc La Tắc Nhĩ. Không thể tránh né khiến kỹ xảo chiến đấu của bốn Thánh Vệ bị ức chế. Nhưng dù là vậy thì chúng nó có cách của riêng mình.
Hai ánh sáng sắc băng lam phát ra từ pháp trượng của Thánh Vệ số mười một, rơi vào hai đao phong đen. Đao phong cỡ linh cương đương nhiên sẽ không bị ma pháp đơn giản này ngăn chặn, nhưng tốc độ công kích hơi chậm lại.
Cùng lúc đó, hai bức tường dày nặng xuất hiện trước mặt Thánh Vệ số mười hai và Thánh Vệ số mười. Càng kỳ lạ là hai tường đất này mới xuất hiện lập tức biến hóa. Chỉ nháy mắt một cái, tường đất đã biến thành quả cầu đất, độ dày gấp ba bức tường trước đó.
Thánh Vệ số mười và Thánh vệ số mười một nhanh chóng lùi ra sau. Thánh Vệ số mười thì khỏi nói, nó giỏi nhất tốc độ, không thể tránh khỏi công kích nhưng có thể lùi lại kéo dài quá trình va chạm. Bên kia Thánh Vệ số mười hai chém một đao xuống mặt đất, nhờ phản lực đẩy mình nhanh chóng lùi ra sau.
*Oành, oành!*
Hai quả cầu đất cùng vỡ ra. Sự cường đại của Thánh Vệ số chín hiện ra. Hai bên lần lượt xuất hiện chín tường đất ở trước mặt Thánh Vệ số mười, Thánh Vệ số mười hai, đều chuyển thành hình cầu, ngăn cản công kích của Khắc La Tắc Nhĩ. Khi linh cương cuối cùng tới trước mặt hai Thánh Vệ thì lại bị hai tường băng kim cường dày ngăn chặn.
Nhờ vào lực khống chế ma pháp cường đại, Thánh Vệ số chín và Thánh Vệ số mười một đã giúp cho Thánh Vệ số mười, Thánh Vệ số mười hai chặn được một kích kia. Nhưng dù là vậy, khi Thánh Vệ số mười, Thánh Vệ số mười hai đỡ dư chấn công kích thì vẫn bị đánh bay đến góc Tháp Vĩnh Hằng. Do đó có thể thấy Động Sát Ma Thần Khắc La Tắc Nhĩ mạnh cỡ nào, cường giả cấp chín ức chế đối thủ cấp thấp hơn khủng khiếp tới mức nào.
Nhưng lúc này Khắc La Tắc Nhĩ chịu thiệt. Mắt gã phát ra tinh thần trùng kích rơi vào con ngươi hóa thành ánh tím vàng của Long Hạo Thần, không đem đến chút hiệu quả nào. Tựa như hai mắt Long Hạo Thần có tấm chắn, ngăn chặn uy lực tinh thần trùng kích.
Cùng lúc đó, Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán trong tay phải Long Hạo Thần chậm rãi chém ra.
Một kiếm này Long Hạo Thần ra tay rất chậm, kiếm ý nội uẩn, kiếm quang Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán đang phóng ra cũng thu lại, ánh sáng da cam ở mũi kiếm lập lòe, dường như tỏa ra ánh vàng bảy sắc.
Không sai, có linh cương và kiếm ý của Long Hạo Thần thúc đẩy, Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán đã phóng ra uy lực gần với thần khí.
Đây dĩ nhiên không chỉ vì Long Hạo Thần tăng tu vi, quan trọng là thiên thạch tẩm bổ hai thanh trọng kiếm. Nhã Đình dung hợp với Thánh Dẫn Linh Lô thành nơi dựng dục tốt nhất. Thiên thạch dung nhập vào Thánh Dẫn Linh Lô tẩm bổ hai trọng kiếm, luôn tăng phẩm chất cho chúng. Đương nhiên sự tăng cường này chưa kết thúc. Theo phẩm chất trọng kiếm không ngừng tăng, thiên thạch tiêu hao ngày càng lớn, đã không thể tiếp tục tẩm bổ lâu hơn, chẳng qua Nhã Đình chưa kịp báo cho Long Hạo Thần. Nhưng dù là vậy, hiện giờ hai trọng kiếm đã ở cấp sử thi. Đặc biệt là Lam Vũ, Quang Phù Dung, vốn nó tới lằn ranh cấp sử thi rồi, lần này nhờ vào thiên thạch tẩm bố mà tăng lên.
Song đao nâng lên, thế xông tới đột nhiên ngừng, Khắc La Tắc Nhĩ không dám dùng thân thể chặn một kích kia của Long Hạo Thần.
Cùng lúc đó, sau lưng Long Hạo Thần xuất hiện bóng sáng thiên sứ sáu cánh to lớn. Bóng sáng này bám vào sau lưng Long Hạo Thần, khiến ánh sáng trên song kiếm của hắn tăng mạnh thêm. Lấy tinh thần lực như Long Hạo Thần mà không cách nào ức chế kiếm ý khủng bố ẩn trong kiếm.
Tăng phúc đến từ Nhã Đình, kỹ năng quang hệ cấp tám, Nụ Hôn Của Cánh Thiên Sứ. Kỹ năng này tăng phúc rất mạnh, trong ma pháp quang hệ cấp tám thứ hạng hàng đầu. Có thể tăng tốc độ ngưng tụ Quang nguyên tố của Long Hạo Thần, cũng khiến linh lực chuyển hóa thành linh cương, liên tục ba mươi giây.
Chính là nói kỹ năng Nụ Hôn Của Cánh Thiên Sứ cho Long Hạo Thần trở thành cường giả cấp chín trong ba mươi giây. Sự tăng phúc này sánh ngang với Tinh Lĩnh Vực của Tinh Vương, chẳng qua thời gian kéo dài của Tinh Lĩnh Vực lâu hơn mà thôi.
*Oành!*
Đơn kiếm đụng song đao, Long Hạo Thần lùi ra sau ba bước. Động Sát Ma Thần Khắc La Tắc Nhĩ thì bị chặn đứng thế xông lên. Long Hạo Thần kết thúc một kiếm, nhưng kiếm ý sắc bén điên cuồng trùng kích thân thể gã, cho nên toàn thân Khắc La Tắc Nhĩ lạnh lẽo, không thể đánh ra đòn thứ hai.
Tuy nhiên, song đao của Khắc La Tắc Nhĩ ẩn chứa linh cương quá khủng bố, Long Hạo Thần bị đẩy lùi cũng không thể đánh tiếp. Nhưng nói thế nào thì rốt cuộc hắn vẫn là chặn được thế công của Khắc La Tắc Nhĩ.
Chiến đấu từ giây phút này mới bắt đầu. Bốn cái đầu to của Hạo Nguyệt cùng bắn ra bốn ma pháp tấn công Khắc La Tắc Nhĩ.
Tiểu Hỏa phun ra là một con rồng lửa quấn quanh người Khắc La Tắc Nhĩ. Tiểu Thanh phát ra một đoàn lốc xoáy do đao phong hợp thành. Phong thổi hỏa, kỹ năng tổ hợp gió lửa.
Tiểu Lam và Tiểu Tử cùng lúc hoàn thành một tổ hợp kỹ năng song hệ. Một trường mâu tím lam lặng lẽ treo giữa không trung, mũi mâu chĩa xuống dưới. Lúc Khắc La Tắc Nhĩ bị phong hỏa bao phủ, ánh sáng tím lam này lặng lẽ từ trên trời giáng xuống đâm hướng đỉnh đầu Khắc La Tắc Nhĩ.
Được Hạo Nguyệt giúp đỡ, song kiếm của Long Hạo Thần giao nhau trước ngực, thúc đẩy tất cả kiếm ý rót vào trọng kiếm cấp sử thi, tăng linh lực đến cực độ. Bỗng chốc hai trọng kiếm khẽ run, tỏa ra ánh sáng biến càng chói lòa. Ánh sáng rực rỡ, kiếm quang thu lại. Long Hạo Thần đem kiếm ý có Nụ Hôn Của Cánh Thiên Sứ trợ giúp vốn tỏa ra ngoài nay cưỡng ép ức chế vào thân kiếm.
Thoạt nhìn, bây giờ Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán màu cam hồng trong suốt, lóe sáng, tràn ngập dụ hoặc. Lam Vũ, Quang Phù Dung thì xanh biếc màu phỉ thúy, tràn ngập sức sống, như màu chồi non.
Sương mù vàng đậm lại dâng lên, ngọn lửa vàng chói mắt khoảnh khắc bùng cháy trong sương mù. Lần này Long Hạo Thần dốc hết sức.
Đối mặt công kích của Hạo Nguyệt, rõ ràng Khắc La Tắc Nhĩ bị ức chế sức mạnh. Mười phần sức lực bị giảm thấp hai phần, gã thận trọng hơn.
Song đao một chỉ lên trời, một chĩa dưới đất. Ánh sáng ám lam lần nữa khuếch tán trong con người. Gã đứng tại chỗ xoay tròn, hóa thành cột sáng đen va chạm với hai ma pháp tổ hợp.
Chênh lệch tu vi hiện ra tại đây. Lốc xoáy phong hỏa bị phá trước nhất. Lực cắt cường đại và rồng lửa cháy bỏng không thể xâm nhập vào cột sáng đen.
Trên trời băng mâu xẹt qua, biến mất không để lại một chút mảnh vụn.
Ánh sáng đen thu lại, Khắc La Tắc Nhĩ lảo đảo lùi một bước. Trên vai trái gã có một dấu chấm nhỏ sắc ám tím, cả cánh tay trái mềm rũ.
Công kích của Hạo Nguyệt tổn thương được gã, điều này thật khiến người khó tin. Tu vi đỉnh cấp bảy như Hạo Nguyệt lại có thể tổn thương Động Sát Ma Thần cấp chín.
Ma pháp của ba cái đầu khác đều lấy độc của Tiểu Tử làm điểm chính. Tiểu Lam dùng băng, băng lập tức hóa thành nước, dù chỉ có một giọt chui vào phòng ngự của Khắc La Tắc Nhĩ, nhưng kịch độc tê liệt kinh khủng kia khiến cánh tay trái cường giả cấp chín hoàn toàn tê liệt.
Ma thần kháng độc tố rất cao, nhưng hiển nhiên độc của Hạo Nguyệt không phải bình thường. Dưới tác dụng kịch độc, Khắc La Tắc Nhĩ muốn cánh tay trở lại bình thường thì cần thời gian giải độc mới được.
Long Hạo Thần không động, hắn vẫn đang súc thế, công kích là bốn Thánh Vệ.
Khắc La Tắc Nhĩ cảm thấy thân thể lún xuống, ngay sau đó, một luồng sáng óng ánh giáng xuống đầu gã, đó là trường mâu như kim cương. Bạn đang đọc truyện được lấy tại