Khô Lâu Xanh tốc độ thật sự quá nhanh. Long Hạo Thần hiểu rõ, nếu mình né tránh, vậy sẽ rơi vào tiết tấu của nó, tiếp theo muốn chiến thắng thì sẽ rất khó khăn. Bởi vậy, Long Hạo Thần không trốn tránh. Hắn muốn cùng Khô Lâu Xanh đánh chính diện.
Tốc độ của Khô Lâu Xanh quá kinh khủng, khi phát giác cách Long Hạo Thần ứng phó, đôi đoản kiếm xanh trong tay nó bỗng lóe sáng. Hai luồng sáng xanh bắn ra, đâm trúng Huy Hoàng Thánh giáp của Long Hạo Thần. Tiếp đó không ngờ còn kịp thời gian phóng lên cao. Sáu cốt cánh sau lưng có hai cái hướng lên trên, hai cái hướng xuống dưới vỗ đập, làm động tác cá vượt long môn. Đồng thời chân phải đá hướng đầu Long Hạo Thần.
Nếu nói Khô Lâu Đỏ Thánh Vệ số mười hai là trầm trọng mà lưu loát, vậy nó chính là tia chớp xanh, động tác cực mau. Cùng nó so đấu tốc độ, mọi người có mặt tại đây không ai làm được.
Long Hạo Thần căn bản không muốn làm như vậy. Bốn cánh sau lưng, hai cánh bên trái bỗng vỗ đập, khiến thân thể trong chớp mắt xoay lại. Tiếp đó bốn cánh đột nhiên ngừng, trán hắn nhô ra, cứng rắn va chạm vào chân phải của Khô Lâu Xanh.
*Rầm* một tiếng, thân thể Long Hạo Thần rung động, người Khô Lâu Xanh lại khẽ chấn bay ngược ra. Không sai, Khô Lâu Xanh mặc kệ là công kích hay phòng ngự đều chỉ có thể nói là bình thường.
Ngoại linh lực của Long Hạo Thần trải qua vài lần cường hóa đã đến trình độ khá là mạnh, ít nhất không thua gì nội linh lực. Từ ý nghĩa nào đó mà nói, hiện tại hắn đích thực tựa như ma tộc. Mặc kệ là ma tinh của Nghịch Thiên Ma Long tộc thấm vào hay là mới được đến lực lượng huyết mạch của Hạo Nguyệt tăng lên, đều khiến thân thể Long Hạo Thần cực kỳ cứng cỏi. Bởi vậy ở cứng đối cứng, hắn không chịu thiệt.
Đồng thời, hắn rốt cuộc cho mình tranh thủ thời cơ xuống tay. Hôm nay hắn tới đây không tính toán cùng Khô Lâu Xanh luyện tập kỹ năng chiến đấu trên không trung, mà là muốn đánh bại nó, khiến nó thần phục mình.
Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán chém không khí trước mặt, một kiếm trực tiếp xé rách không trung. Giây phút này, mọi người đều cảm giác ra Long Hạo Thần biến hóa. Hắn không còn là một người, cho người ta cảm giác tựa như bầu trời, như là tất cả đều nằm trong lòng bàn tay hắn. Mỗi người đều cảm giác rõ ràng, Long Hạo Thần chém ra một kiếm này thì chính mình biến mất, chỉ có vô cùng tận kiếm ý tràn ngập trong không khí.
Kiếm ý, đây là chân chính dung hợp kiếm ý, kiếm tâm, kiếm kỹ. Trải qua một trận chiến với A Bảo, Long Hạo Thần lĩnh ngộ kiếm ý tăng lên một tầng. Một kiếm này chém ra, tựa như chân trời góc biển không thể tìm, càng như đánh cờ biết trước thế đi. Cho nên Khô Lâu Xanh như tia chớp chợt bị khựng lại giữa không trung.
Nó không thể không dừng lại. Bởi vì nếu nó tiếp tục hành động, như vậy trong chớp mắt, rất có thể cả người nó sẽ đụng vào Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán của Long Hạo Thần. Một kiếm tràn ngập kiếm ý kia không phải thân thể nó có thể chịu đựng được.
Quang mang nhạt lấp lóe, đáy mắt Long Hạo Thần lộ ra tia sáng chói mắt, đó là loại tín niệm cố chấp. Một kiếm này chém ra, ngay cả hắn đều không nghĩ tới sẽ tác động mạnh như vậy, cả người hoàn toàn tiến vào trạng thái kiếm tâm sáng tỏ. Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán truyền đến cho hắn tiếng ngâm khẽ vui sướng. Kiếm ý bộc phát quá mạnh mẽ, uy lực Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán gần như bị Long Hạo Thần hoàn toàn phóng thích ra.
Khủng bố kiếm ở tràn ngập trong không khí, khiến thân thể Khô Lâu Xanh hoàn toàn bị kiếm ý tỏa định, dù Long Hạo Thần không thể biết chắc nó ở đâu, nhưng Khô Lâu Xanh tựa như chui đầu vô lưới, xuất hiện phía trước kiếm ý của hắn.
Cùng lúc đó, một bóng dáng vàng xuất hiện ở sau lưng Long Hạo Thần. Ngay sau đó, hai tiếng rồng ngâm to rõ cùng vang lên. Hai luồng sáng to lớn phóng ra từ người Long Hạo Thần, trong tiếng rồng ngâm cao vút dây dưa thân hình cứng ngắc của Khô Lâu Xanh.
Quang Vũ Song Long Dẫn, rốt cuộc lần nữa xuất hiện trên chiến trường, xuất hiện trong đòn tấn công của Long Hạo Thần.
Đúng vậy, Lam Vũ, Quang Phù Dung đã sống lại.
Sau khi Thải Nhi mất trí nhớ, Nhã Đình hồi phục linh lực đã cho Long Hạo Thần biết, thanh vũ khí mạnh nhất của Long Hạo Thần, Lam Vũ, Quang Phù Dung đã hoàn thành quá trình sống lại, nó có thể lại trở thành vũ khí của hắn. Chẳng qua Long Hạo Thần đã có Quang Chi Liên Y làm vũ khí phụ, không dùng nó ngay. Mà lúc này đột nhiên lần nữa sử dụng, năng lực hạn chế cường đại của Quang Vũ Song Long Dẫn, cùng với Long Hạo Thần và Nhã Đình tăng lên thực lực mà toàn diện hiện ra, bỗng chốc làm nên tác dụng quyết định.
Quang mang vàng đậm lặng lẽ đáp trên đầu vai Khô Lâu Xanh. Long Hạo Thần ánh mắt sáng ngời nhìn chằm chằm nó.
Không sai, dù cho không dùng Quang Vũ Song Long Dẫn thì Long Hạo Thần cũng có nắm chắc chiến thắng Khô Lâu Xanh. Nhưng nếu làm vậy, hắn không thể bảo đảm không tổn thương đến Khô Lâu Xanh. Tốc độ của nó thật nhanh quá, không có kỹ năng chiến đấu cực mạnh, rất khó khống chế được nó. Kiếm ý mạnh mẽ của Long Hạo Thần rất có khả năng xé nát thân thể nó. Mặc dù làm vậy không thật sự giết chết nó, nhưng Khô Lâu Xanh cũng cần ở trong Giai Điệu Vĩnh Hằng thời gian dài để hồi phục lại. Mà hiện tại Long Hạo Thần cần lực lượng của nó, hắn không muốn chờ đợi. Cho nên, mới có trận chiến bẫy rập tinh vi này.
Khô Lâu Xanh sau khi ngắn ngủi khựng lại, trong mắt quang mang xanh chói lòa dần ảm đạm, hơi cúi đầu, hướng Long Hạo Thần trầm giọng nói.
"Thánh Vệ số mười bái kiến chủ nhân."
Quang mang xanh lấp lánh, nó trực tiếp hóa thành luồng sáng tránh thoát Quang Vũ Song Long Dẫn, dung nhập vào Giai Điệu Vĩnh Hằng trước ngực Long Hạo Thần.
Mặt hiện nét cười, mục tiêu thứ nhất của Long Hạo Thần đã đạt thành. Có sự trợ giúp lớn của Khô Lâu Xanh Thánh Vệ số mười, kế hoạch của hắn có thể dễ dàng hoàn thành hơn.
Lam Vũ, Quang Phù Dung tỏa quang mang màu xanh vàng bình tĩnh trôi bềnh bồng giữa không trung. Nhìn nó, Long Hạo Thần hầu như trong chớp mắt sinh ra cảm giác cực thân thiết. Thanh trọng kiếm này có liên thông với huyết mạch của hắn! Cất lại Quang Chi Liên Y và Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán, Long Hạo Thần nâng tay lên, nắm lấy Lam Vũ, Quang Phù Dung.
Khiến hắn kinh ngạc là, thanh trọng kiếm này sau khi trọng sinh, dường như càng tăng độ phù hợp với hắn. Hơn nữa hơi thở phát ra từ trọng kiếm so với trước kia như là có tiến hóa, nó trở thành bộ trang bị cấp truyền kỳ chân chính.
Tiến hóa, không sai, chính là tiến hóa. Đây cũng là chỗ mạnh nhất của Lam Vũ, Quang Phù Dung. Nó ở trong tay Long Hạo Thần đã hoàn thành hai lần tiến hóa, càng diệu là khi Long Hạo Thần chỉ nắm lấy nó, đã cảm thụ được sự dung hợp, cũng có thể từ từ lĩnh ngộ ra nó biến đổi. Đây chính là phù hợp, nhân và kiếm hợp thành. Có lĩnh ngộ sâu sắc về kiếm ý, bất cứ bảo kiếm nào rơi vào tay Long Hạo Thần cũng sẽ có độ phù hợp đáng sợ.
Đồng bạn trầm lặng nhìn đám Long Hạo Thần, tuy không nói gì nhưng ánh mắt hắn biến nóng rực.
Đoàn trưởng của họ ngày càng mạnh, mạnh đến mức họ hơi mỏi mắt nhìn xa. Nhưng điều này không khiến mọi người sinh ra khó chịu. Bởi vì, cùng với Long Hạo Thần trưởng thành, tốc độ trưởng thành của họ cũng không ngừng tăng lên. Mỗi người đều rõ ràng.
Thực lực Long Hạo Thần tăng lên là sự thật, nhưng sau khi hắn tăng lực lượng, không ngừng tăng khả năng thu được đồ tốt, mà hắn có được thứ gì liền không giấu giếm phân chia cho đồng bạn. Bởi vậy mọi người chẳng những không ghen ghét tốc độ tăng lực lượng của hắn, ngược lại càng muốn hắn biến mạnh. Có một vị đoàn trưởng như vậy, đối với bọn họ, việc cần làm chính là không ngừng đi theo Long Hạo Thần tăng sức mạnh, khiến mình theo sát bước chân hắn.
"Chúng ta tiếp tục tiến lên." Giọng của Long Hạo Thần khiến mọi người từ trong suy nghĩ tỉnh lại, vẻ mặt họ đều lộ ra kinh ngạc.
Khô Lâu Xanh Thánh Vệ số mười đã bị chinh phục, còn tiến lên tiếp? Đó chẳng phải là muốn khiêu chiến cửa cuối cùng của tầng hai tháp Vĩnh Hằng? Thánh Vệ số mười thần phục, pho tượng phương xa càng biến rõ ràng. Dựa vào kinh nghiệm tầng một, không cần nghi ngờ, tầng hai chỉ còn lại một cửa cuối cùng.
Long Hạo Thần xoay người lại giải thích.
"Ta có lòng tin thông qua cửa cuối cùng. Trong Thâm Uyên đầm lầy, chúng ta đã trước sau mấy lần đụng phải đối thủ mạnh, tiếp theo sẽ gặp phải Xà Ma Thần An Độ Mã Lý. Hiện tại chỉ có thông qua tháp Vĩnh Hằng mới tăng lên thực lực của chúng ta. Nếu ta không đoán sai, tiếp đến chúng ta phải đối mặt chính là Thánh Vệ số chín. Nếu thuộc tính của nó tựa như ta suy đoán, như vậy tại Vực Tử Vong Thâm Uyên đầm lầy, tuyệt đối trợ giúp rất lớn cho chúng ta."
"Đại ca, lên đi!" Tư Mã Tiên mạnh vung nắm tay.
Long Hạo Thần mỉm cười, giương ra bốn cánh, đổi Lam Vũ, Quang Phù Dung sang tay trái. Tay phải lấp lánh quang mang vàng, Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán lại lần nữa xuất hiện trong lòng bàn tay.
Có thể nói, lúc này Long Hạo Thần mới là hình dạng trang bị mạnh nhất. Trong tay đôi trọng kiếm truyền kỳ, dù chỉ nhìn thôi cũng có thể cảm nhận được lực công kích kinh khủng.
Chậm rãi bay về phía trước, trong lòng Long Hạo Thần trở nên bình tĩnh không gợn sóng. Đây là bởi vì mới rồi một kiếm tràn ngập kiếm ý, chớp mắt, trong lòng hắn sinh ra một ít lĩnh ngộ đặc biệt. Phần lĩnh ngộ này là cái gì chính hắn cũng nói không rõ. Nhưng hắn biết, mình lại bước vào một tầng lĩnh ngộ kiếm ý, dường như đã dần tiếp cận cảnh giới năm ấy của Quang Minh Kiếm Thần Dạ Vô Thương. Điểm này có thể cảm thụ từ việc Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán thừa nhận hắn.
Pho tượng to lớn dần rõ ràng, giống hệt tầng một, nếu không phải xung quanh mây khói trôi lững lờ, mọi người nhất định có cảm giác mình lại đi đến tận cùng tầng một.
Pho tượng Tử Linh Thánh Thần, Trường Miên Thiên Tai Y Lai Khắc Tư được đám mây chở bay bềnh bồng ở đó. Mà trước nó, chính là một khô lâu dáng người cao lớn ngồi xếp bằng.
Khô lâu này toàn thân màu vàng đất. Khi đám Long Hạo Thần trông thấy nó, thì từ người nó bắt đầu dâng lên quang mang vàng nhạt.
Trong mắt Long Hạo Thần lộ ra tia vui sướng. Không sai, hắn sắp đối mặt quả nhiên là Thánh Vệ số chín có được Cường Giả Chi Hồn, hơn nữa, thuộc tính của Thánh Vệ số chín y như hắn dự đoán.
Là thổ, thổ thuộc tính.
Tuy Long Hạo Thần không biết vì sao Trường Miên Thiên Tai Y Lai Khắc Tư ở cuối cùng tầng không chiến này thiết kế Thánh Vệ thổ thuộc tính làm cửa ải cuối. Nhưng trong lòng hắn càng căng thẳng đề phòng hơn lúc đánh với Khô Lâu Xanh.
Nếu vứt bỏ thân phận Tử Linh pháp sư, Long Hạo Thần không thể không thừa nhận, hắn tâm phục khẩu phục Trường Miên Thiên Tai Y Lai Khắc Tư. Một tiền bối có thể kiến tạo ra nơi thần kỳ như tháp Vĩnh Hằng, trải qua vạn năm còn sản sinh ra năng lực cường đại như vậy, đó là cần bao nhiêu trí tuệ! Tuy Long Hạo Thần thông minh, hắn tự hỏi lòng, nếu so sánh với Y Lai Khắc Tư, ít nhất hiện tại thì mình còn xa xa không sánh bằng, quá mức nhỏ bé.
Cho nên hắn chắc chắn, nếu Y Lai Khắc Tư đã bố trí cho Thánh Vệ số chín thổ thuộc tính thủ hộ cửa cuối cùng tầng hai, vậy tuyệt đối có ý nghĩa của nó.
Pho tượng Y Lai Khắc Tư tĩnh lặng đứng đó, như là nhìn chăm chú mọi người. Khô Lâu Vàng chậm rãi đứng lên.
Nó cao gần với Khô Lâu Đỏ Thánh Vệ số mười một, nhưng thân thể càng to hơn, bả vai càng rộng, cho người cảm giác vững chắc như núi.
Một luồng sáng vàng đất lóe lên từ sau lưng nó. Đôi cốt cánh màu vàng đất giãn ra, giữ vững thân thể nó bay lửng lơ.
Luồng sáng vàng đất chói lòa bỗng từ trên trời giáng xuống. Hai đoàn sáng trắng nhạt cũng bốc lên ở hốc mắt nó. Là màu trắng, không phải màu đất.
Long Hạo Thần kinh ngạc nhìn nó, thoáng chốc thầm suy tính. E rằng Khô Lâu Vàng này có thực lực không tầm thường, sợ rằng đã vượt qua cấp bảy.
Đang lúc hắn suy nghĩ thì hai tay Khô Lâu Vàng đã giơ lên. Cùng lúc đó, trước mặt Long Hạo Thần xuất hiện tấm bình phong màu vàng đất. Lực lượng nhu hòa đẩy hắn lùi ra mười mét. Tiếp đó luồng sáng vàng đất tựa như sóng triều cuốn trôi, không chỉ bao phủ hắn, mà còn gồm cả mọi người ở trên lưng Hạo Nguyệt.
Ngay lúc này, tất cả mây trên tầng hai tháp Vĩnh Hằng đều biến thành màu vàng đất.
Một lực lượng áp bách khủng bố khó thể hình dung bỗng xuất hiện trong không khí, điên cuồng kéo người họ rơi xuống dưới. Bạn đang đọc truyện được lấy tại