Đương nhiên Nhã Đình không thèm quan tâm người ta nhìn mình thế nào, làm giống như Hạo Nguyệt, mới xuất hiện cô liền ngâm xướng chú ngữ. Quang mang vàng nồng đậm từ thân thể cô khuếch tán, hướng về phía Long Hạo Thần.
Long Hạo Thần ngẩng đầu lên, nhìn chăm chú Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán trong tay. Hắn không ngâm xướng chú ngữ gì, tất cả tinh thần đều tập trung vào thần kiếm.
Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán tản mát ra kiếm quan khổng lồ ở ánh nhìn chăm chú của hắn chậm rãi tích súc, thu vào trong thân kiếm. Nhưng thu lại một phần thì Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán càng biến ngưng tụ một phần, quang mang từ vàng rực rỡ chuyển biến thành ám kim.
Long Hạo Thần hai mắt như điện, giờ khắc này, dường như hắn đã hoàn toàn cùng thần kiếm dung thành một thể. Hình như Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán là lưỡi kiếm, mà hắn chính là thân kiếm.
Kiếm ý mạnh mẽ không ngừng tăng lên, ánh vàng trên người Long Hạo Thần cũng bắt đầu biến càng chói sáng. Giờ khắc này, dường như hắn trở lại đồi nhỏ, không chỉ là lĩnh ngộ, càng là cảm giác mênh mông dung nạp. Dù cho hiện tại hắn đối diện là cường giả cấp chín thì cũng sẽ không lùi bước.
Hạo Nguyệt và Nhã Đình đang liên tục tăng cường linh lực cho Long Hạo Thần rót vào, Hạo Nguyệt sử dụng là Tăng Linh Thuật nó am hiểu. Chẳng qua, lần này không chỉ mình Tiểu Quang sử dụng, ba cái đầu khác cũng đem thuộc tính của mình chuyển hoán thành quang hệ, dốc sức hỗ trợ cho Long Hạo Thần.
Nhã Đình dùng là ma pháp đơn giản nhất, Quang Diệu Thiên Địa. Nhưng Quang Diệu Thiên Địa của cô tăng linh lực cho Long Hạo Thần lại là gấp ba Quang Diệu Thiên Địa bình thường. Hơn nữa linh lực quang hệ đều trải qua cô chiết xuất.
Không nói khoa trương, hiện tại Long Hạo Thần trừ không thể tăng tổng sản lượng linh lực cho mình, sức chiến đấu kéo dài của hắn tương đương với cường giả có hai vạn linh lực. Nhã Đình và Hạo Nguyệt phụ trợ hắn có thể dùng từ khủng bố để hình dung.
Rốt cuộc, Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán trong tay Long Hạo Thần hoàn toàn biến thành ám kim, ngay cả thân thể hắn cũng biến thành hình dạng tương tự. Loại cảm giác này không phải quái dị, mà là mạnh mẽ không gì sánh kịp. Dù cho ở ngoài Chiến Sĩ Thánh Điện cũng cảm nhận được kiếm ý ngập trời. Dường như chỉ cần chém ra một kiếm này là có thể xé trời rạch đất.
Cũng trong lúc này, Long Hạo Thần động. Chân trái bước lên trước, trọng kiếm trong tay ngang nhiên chém ra.
Đơn giản, trực tiếp, không có hoa lệ.
Thánh Hoa Tu La Trảm.
Mặc dù Long Hạo Thần không sử dụng kỹ năng Súc Thế, nhưng khi hắn chém ra một kiếm, kiếm ý ngưng tụ như thực thể lại điên cuồng rút cạn tất cả linh lực của hắn. Không có thanh âm nào phát ra, không có một chút linh lực tiết ra ngoài.
Tất cả mọi người chỉ thấy quang mang ám kim xẹt qua, kiếm ý sắc bén vô cùng thậm chí khiến đa số trang sức trong Chiến Sĩ Thánh Điện vang lên tiếng nứt vỡ. Các cường giả Chiến Sĩ Thánh Điện không thể không thúc đẩy linh lực hộ thể. Bọn họ vì cảm thụ đến kiếm ý mà tự động hộ thể, như vậy nếu chân chính đối diện một kiếm này thì sao?
Sắc mặt Khâu Vĩnh Hạo lần này thật sự biến đổi. Bởi vì ông phát hiện, nếu là mình đối mặt một kiếm này, cho dù có thể đánh chết Long Hạo Thần cũng không nắm chắc an toàn rút lui.
Tu vi thằng nhóc này còn chưa tới cấp bảy! Khâu Vĩnh Hạo thì lại là tư thâm cường giả cấp chín!
Nhưng khiến người ngoài ý muốn là, khối thiên thạch như cũ sừng sững bất động. Long Hạo Thần chém ra một kiếm kia tựa như kiệt sức ngã ra đất. Nhã Đình từ phía sau ôm lấy hắn mới không để hắn thật sự té xuống.
Quang mang vàng nhu hòa không ngừng khuếch tán từ người Nhã Đình, dung nhập vào thân thể Long Hạo Thần. Bốn cái đầu Hạo Nguyệt chậm rãi nâng lên, bốn đầu tám con mắt đều biến thành màu tím.
Trên trán Long Hạo Thần có chín đạo quang văn tím lần nữa xuất hiện. Chẳng qua sau khi thức tỉnh thể chất thần quyến giả, quang văn của hắn biến thành màu tím.
Thân thể Long Hạo Thần khẽ rung động, chậm rãi đứng thẳng người, Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán sớm hóa thành màu vàng hòa vào tay phải của hắn.
Mới chém ra một kiếm kia, hắn rơi vào trạng thái tạm ngất, có Hạo Nguyệt và Nhã Đình liên tục tri liệu mới khiến hắn hồi phục lại.
Nhưng tất cả đều đáng giá. Một kiếm đó, rõ ràng đem lĩnh ngộ lúc trước Long Hạo Thần chăm chú nhìn pho tượng Dạ Vô Thương dung vào tự thân lĩnh ngộ kiếm ý. Không nói khoa trương chứ, hiện tại hắn đã sâu sắc lĩnh ngộ kiếm ý. Ít nhất thì tương đương với Dạ Vô Thương năm ba mươi tuổi.
Các chiến sĩ Chiến Sĩ Thánh Điện không ai mở miệng, bởi vì họ không biết nên nói cái gì. Mặc dù nhìn qua thì Long Hạo Thần thất bại, nhưng kiếm ý khủng bố một chớp mắt kia thật sự quá mạnh. Cảm thụ sâu sắc nhất chính là từng tận mắt thấy Dạ Vô Thương chiến đấu, Khâu Vĩnh Hạo và phó điện chủ. Giây phút đó, họ như thấy Dạ Vô Thương còn sống.
Chỉ bằng kiếm ý này, họ hiểu rõ, Long Hạo Thần đích thực có tư cách sử dụng Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán! Trong toàn bộ Chiến Sĩ Thánh Điện không tìm ra một người giống vậy.
"Hạo Thần." Khâu Vĩnh Hạo bước lên vài bước, muốn khuyên nhủ đứa trẻ này mấy câu. Thậm chí ông đã nghĩ, có thể thuyết phục cao tầng Chiến Sĩ Thánh Điện, để đứa trẻ này trở thành người sở hữu thần kiếm.
Long Hạo Thần suy yếu ngoái đầu lại, miễn cưỡng cười với Khâu Vĩnh Hạo. Hiện tại hắn yếu đến mức nói không ra lời, nếu không có Hạo Nguyệt và Nhã Đình, hắn thậm chí sẽ rơi vào hôn mê sâu.
Mới rồi một kiếm thật sự tiêu hao quá lớn, hao phí không chỉ là linh lực, thậm chí bao gồm tinh lực và thể lực. Lúc này hắn yếu ớt đến không thể nâng một cây ngón tay.
Đương nhiên, loại tình huống này đang không ngừng chuyển biến theo chiều hướng tốt đẹp. Hạo Nguyệt và Nhã Đình phối hợp cực kỳ ăn ý, một tầng sáng tím nhạt không ngừng từ người Hạo Nguyệt khuếch tán ra ngoài. Thân thể Long Hạo Thần được rót vào quang mang tím, thể lực đang từng chút hồi phục lại. Nhã Đình thì cung cấp cho hắn, là quang nguyên tố tinh thuần nhất.
Khâu Vĩnh Hạo khẽ thở dài.
"Chàng trai, ta có đề nghị. Tuy ngươi thất bại, nhưng ngươi đã làm rất khá. Ta hiểu rõ, ít nhất theo trước mắt thì chỉ có ngươi mới xứng đáng được thần kiếm. Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán đã tuyển chọn được một chủ nhân rất tốt."
"Ngươi là con trai Long Tinh Vũ, cũng là người thừa kế điện chủ Kỵ Sĩ Thánh Điện. Nguyên bản lời này ta không nên nói, nhưng ngươi cũng hiểu rõ, thần kiếm Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán đối với Chiến Sĩ Thánh Điện chúng ta mà nói thật quá quan trọng. Ta không thể lấy ra thứ gì càng thêm trân quý hơn là vị trí của ta. Nếu như ngươi đồng ý, vậy bắt đầu từ giờ phút này, ngươi chính là điện chủ Chiến Sĩ Thánh Điện. Ta sẽ tự lui lại làm phó điện chủ, dốc sức phụ tá ngươi. Ngươi không cần tiến hành nhiệm vụ Liệp Ma Đoàn nữa. Làm điện chủ Chiến Sĩ Thánh Điện, ngươi tu luyện và các chuyện khác đều được Chiến Sĩ Thánh Điện dùng toàn bộ tài nguyên ủng hộ. Ta cũng tin tưởng, tương lai không lâu sau, ngươi sẽ là Dạ Suất thứ hai."
Nói ra mấy lời này, tâm tình Khâu Vĩnh Hạo cực kỳ kích động. Làm ra quyết định này kỳ thật không khó khăn, thậm chí có thể nói là hoàn thành trong khoảnh khắc. Ông không bàn bạc với ai hết, ông tin tưởng, mình có năng lực thuyết phục người trong Chiến Sĩ Thánh Điện. Lời ông nói không có chút miễn cưỡng, hoàn toàn là thật lòng, Long Hạo Thần thật sự quá ưu tú.
Là cường giả cấp chín, Khâu Vĩnh Hạo nhìn rõ ràng, mặc kệ là tọa kỵ hay quang nguyên tố tinh linh đều không phải người thường sánh bằng. Còn có hai cánh của hắn, lộ ra tương lai vô hạn lực lượng. Có lẽ, hiện tại Long Hạo Thần chỉ mới tu vi cấp sáu, nhưng Khâu Vĩnh Hạo có thể khẳng định, xem như là cường giả cấp bảy cũng chưa chắc đối kháng với hắn được. Cường giả thiếu niên giống Long Hạo Thần xuất hiện trước mặt ông, khiến ông không thể ức chế lòng mến tài.
Nhưng Long Hạo Thần đã có được rất nhiều thứ đặc biệt, mình có thể cho hắn cái gì? Có cái gì có thể hấp dẫn được hắn, khiến hắn rời khỏi Kỵ Sĩ Thánh Điện, trở thành một thành viên của Chiến Sĩ Thánh Điện, đồng thời đem Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán vĩnh viễn để lại Chiến Sĩ Thánh Điện?
Trong thời gian ngắn, ông có thể nghĩ được chỉ có vị trí điện chủ Chiến Sĩ Thánh Điện của mình.
Liên minh thánh điện do Lục Đại Thánh Điện dựng nên, có thể trở thành điện chủ, vậy sẽ thành một trong số sáu lãnh đạo của toàn bộ liên minh thánh điện!
Địa vị và tôn vinh này đã là đỉnh cao nhất nhân loại có thể đạt được. Chỉ có đoàn trưởng Liệp Ma Đoàn cấp danh hiệu mới có thể ngang ngửa.
Lời vừa nói ra, toàn trường chấn kinh.
Tiếng kinh hô hầu như phát ra từ miệng các cường giả Chiến Sĩ Thánh Điện. Bọn họ tuyệt đối không nghĩ tới điện chủ lại nói ra lời như thế. Hơn nữa lấy địa vị như Khâu Vĩnh Hạo, nếu đã nói ra thì sẽ không nuốt lời. Cho dù là liên minh cũng không người có thể ngăn cản ông. Đương nhiên, Long Hạo Thần có thể chân chính ngồi lên vị trí điện chủ Chiến Sĩ Thánh Điện hay không, còn phải xem cao tầng Chiến Sĩ Thánh Điện quyết định. Chẳng qua, Khâu Vĩnh Hạo có vị trí cực cao trong Chiến Sĩ Thánh Điện. Có ông hứa hẹn, Long Hạo Thần gần như là nửa mông ngồi trên ngai vàng điện chủ Chiến Sĩ Thánh Điện rồi.
"Tiền bối, ngài…" Long Hạo Thần suy yếu nói.
Khâu Vĩnh Hạo nghiêm túc nói.
"Ta nói ra lời này tuyệt không sửa đổi, càng sẽ không hối hận, chỉ cần ngươi chịu ngồi vào vị trí điện chủ Chiến Sĩ Thánh Điện, đối với Chiến Sĩ Thánh Điện chúng ta mà nói, là bắt đầu thời khắc quang vinh. Tuy hiện tại ngươi rất trẻ, nhưng tương lai ngươi sẽ trở thành niềm kiêu hãnh của Chiến Sĩ Thánh Điện, thậm chí vượt qua cả Dạ Suất! Chàng trai, đến đây, cánh cửa Chiến Sĩ Thánh Điện luôn luôn mở rộng vì ngươi. Sau này sự việc trong Chiến Sĩ Thánh Điện ngươi nói một lời là được."
Lời của Khâu Vĩnh Hạo, không thể nghi ngờ là tràn ngập dụ hoặc. Có thể nói, liên minh thánh điện từ sáu ngàn năm thành lập tới nay, tình huống như vậy là lần đầu tiên xuất hiện. Hơn nữa Khâu Vĩnh Hạo còn không biết tuổi thật của Long Hạo Thần. Một thiếu niên mười sáu tuổi được giao cho địa vị trọng yếu như điện chủ Chiến Sĩ Thánh Điện, quả thật là trước giờ chưa từng nghe nói.
Lúc này đám cao tầng Chiến Sĩ Thánh Điện đã dần ổn định cảm xúc, hơn nữa trong mắt mọi người đều lộ tia kỳ quái. Lời Khâu Vĩnh Hạo mới nói với Long Hạo Thần, chẳng phải là cũng để cho họ nghe? Mới rồi Long Hạo Thần làm ra tất cả, họ đều xem trong mắt. Nếu như, nếu thiếu niên thật có thể trở thành điện chủ Chiến Sĩ Thánh Điện, như vậy, mười năm, hai mươi năm sau, hắn sẽ đem đến cho Chiến Sĩ Thánh Điện một mảnh quang minh!
Phó điện chủ Chiến Sĩ Thánh Điện lúc trước rất kiên quyết nay đi đến bên cạnh Khâu Vĩnh Hạo, đang lúc ông cho rằng bạn tốt phản đối quyết định của mình, thì ông lão này dứt khoát nói.
"Ta đồng ý quyết định của Khâu huynh. Chàng trai, chỉ cần ngươi đồng ý, sau này ngươi sẽ là người đứng đầu Chiến Sĩ Thánh Điện."
Nếu nói lúc trước Khâu Vĩnh Hạo hứa hẹn ít nhất để Long Hạo Thần đặt mông một nửa trên ngai vàng Chiến Sĩ Thánh Điện, vậy vị phó điện chủ tư thâm này nói ra, là chắc chắn chỗ ngồi. Chỉ cần Long Hạo Thần mở miệng đồng ý, hắn thật sự sẽ…
"Hai vị tiền bối, thật xin lỗi, ta không thể. Ta là một thành viên của Kỵ Sĩ Thánh Điện, hiện tại ta là Liệp Ma giả, càng là đoàn trưởng Liệp Ma Đoàn, ta phải phụ trách với đồng bạn. Huống chi ta không có thất bại!"
Đang lúc hai vị điện chủ và phó điện chủ nói chuyện, Long Hạo Thần rốt cuộc hồi phục một tí thể lực, ít nhất thì có sức nói chuyện.
Hắn lại từ chối? Hai ông lão có chút sững sờ, còn nữa, hắn nói cái gì? Hắn không thất bại?
Long Hạo Thần nháy mắt với Hạo Nguyệt. Thân thể khổng lồ của Hạo Nguyệt hơi nghiêng, cái đuôi nhếch lên nhẹ quét khối thiên thạch.
*Ầm rầm!* một tiếng, ít nhất một phần ba thiên thạch rơi trên mặt đất. Trọng lượng của nó đúng là lớn, rơi trên đất bộc phát tiếng chấn kịch liệt, nhưng đồng thời lần nữa rung động toàn trường.
Thiên thạch cứng cỡ nào thì mỗi người đều hiểu rõ. Đừng nói chém nguyên khối, dù là chém mất một khối nhỏ cũng đã khó khăn vô cùng! Thì ra, thì ra không phải hắn thất bại, mà là thiên thạch bị chém một khối to. Bao gồm các cường giả cấp chín có mặt, không ai thấy rõ một kiếm kia của Long Hạo Thần, dường như lúc chém ra nhát kiếm đó, ngay cả tia sáng đều bị nuốt mất.
Long Hạo Thần chỉ thấy cổ họng khô khốc, lúc này ông không biết nên nói câu gì mới tốt.
Ông không nói nên lời, các cường giả Chiến Sĩ Thánh Điện có mặt cũng nói không nổi nữa. Khoảnh khắc này, đầu óc Khâu Vĩnh Hạo trống rỗng.
Nhờ vào thời gian ngắn ngủi này, thể lực Long Hạo Thần lại hồi phục thêm một ít, đứng thẳng thân thể. Có Nhã Đình dìu, hắn chậm rãi đi tới trước thiên thạch, quang mang vàng lấp lánh, vầng sáng của Giai Điệu Vĩnh Hằng bao phủ thiên thạch, một phần ba thiên thạch bỗng chốc biến mất, đó là phần lúc trước đã nói rồi.
Bởi vì thái độ lúc trước của Chiến Sĩ Thánh Điện, Long Hạo Thần trực tiếp chém bỏ một phần ba thiên thạch, dĩ nhiên trở thành thù lao cho lần này của hắn. Nhưng Chiến Sĩ Thánh Điện chịu thiệt rồi sao? Đáp án là không.
Pháp trượng trong tay Nhã Đình chỉ hướng thiên thạch còn dư hai phần ba. Ánh vàng chợt lóe, thiên thạch dường như phát ra tiếng kêu vù vù nho nhỏ. Ngay sau đó, luồng kiếm ý tràn ngập uy nghiêm bộc lộ từ mặt trên bóng loáng như gương. Lãnh liệt kiếm ý phóng lên cao rồi mới chậm rãi rơi trở lại. Cường đại kiếm ý cuối cùng gom lại phạm vi ba mét quanh thiên thạch, từ từ hướng bên ngoài khuếch tán. Không lãnh liệt như lúc trước, nhưng kiếm ý càng thêm ngưng tụ.
Đúng vậy, một kiếm của Long Hạo Thần, đem tất cả kiếm ý đều lưu giữ trong khối thiên thạch này, nếu không hắn cũng sẽ không biến suy yếu như vậy. Đương nhiên, kiếm ý của hắn sẽ không biến mất, chẳng qua cần hồi phục thân thể. Mà khối thiên thạch này ít nhất kiếm ý trong vòng trăm năm không biến mất. Có linh lực của Nhã Đình kích phát thì kiếm ý mới lộ ra.
Đây chính là thứ quý giá nhất Long Hạo Thần để lại cho Chiến Sĩ Thánh Điện, mỗi chiến sĩ có mặt đều nói không ra lời.
Khâu Vĩnh Hạo chậm rãi đi tới bên người Long Hạo Thần, thở dài một tiếng, nói.
"Chàng trai, ngươi đi theo ta."
Nói xong ông chậm rãi đi hướng bậc thang mé đại sảnh. Ông đi rất chậm, giây phút này, dường như ông già thêm vài tuổi.
Dưới ánh mắt nhìn theo của các cường giả Chiến Sĩ Thánh Điện, Long Hạo Thần theo sát Khâu Vĩnh Hạo leo lên bậc thang.
Lúc này thể lực Long Hạo Thần đã hồi phục rất nhiều, trước khi hắn leo thang thì đã đưa Hạo Nguyệt về tháp Vĩnh Hằng, tiếp đó mới cùng Khâu Vĩnh Hạo lên lầu.
Đỉnh tầng Chiến Sĩ Thánh Điện, phòng làm việc của điện chủ.
Khâu Vĩnh Hạo chỉ hướng ghế nệm ở một bên, nói.
"Ngồi đi."
Long Hạo Thần đánh giá căn phòng của người lãnh đạo tối cao Chiến Sĩ Thánh Điện, vô cùng kinh ngạc. Bởi vì nơi này thật quá mộc mạc.
Trong phòng không có vật trang sức gì, bàn đơn giản, ghế dựa, giá sách bằng gỗ, ghế nệm vô cùng cũ kỹ, còn có một cái sàn gỗ, không hơn.
Mặc dù phòng này rộng tới hai trăm mét, nhưng cho người cảm giác rất trống trải. Nguồn truyện: