Một luồng sáng đen đột nhiên xuất hiện trước mặt Long Hạo Thần, đó là Tử Linh ma pháp của Kim Cương Cương Thi. Kim Cương Cương Thi ma pháp chủng loại không nhiều, nhưng lực công kích đều khá mạnh. Cho nên Long Hạo Thần chỉ có thể dựa vào tay trái Huy Hoàng Thánh tấm thuẫn không ngừng phát ra Thánh Thuẫn Thuật mới miễn cưỡng ngăn cản được.
Hạo Nguyệt, ngươi còn mất bao lâu mới hoàn thành tiến hóa! Long Hạo Thần thầm than, nhưng ánh mắt hắn càng biến kiên định.
Chỉ đơn thuần phòng ngự, không thể phát huy toàn bộ thực lực của hắn. Nhưng hắn lại không thể rời khỏi cửa động. Làm sao đây? Đến tột cùng phải làm cách nào đây?
Đúng lúc này, Nhã Đình rốt cuộc xử lý xong độc dịch của Bạo Độc Cương Thi, lại lần nữa gia nhập chiến đấu, hơn nữa lần này cô tham gia thì lập tức bộc phát một ma pháp cường đại, chính là lúc trước dùng để đối phó đại quân khô lâu, Tinh Chi Vũ.
Khủng bố ánh sao nở rộ trên không trung, bạo tạc. Cho dù là thân thể mạnh mẽ nhưng cương thi cũng không ngăn được uy lực Tinh Chi Vũ.
Cương Thi Vương chuẩn bị đánh lén, đối diện Tinh Chi Vũ thì chỉ có thể thụ động phòng ngự, tạm thời bỏ ý nghĩ tấn công Long Hạo Thần.
Chẳng qua vài con Kim Cương Cương Thi, Ngân Cương Thi, thậm chí là Đồng Cương Thi và Thiết Cương Thi, đối mặt loại ma pháp cường đại này, cùng nghĩ cách ngăn cản là dùng thân thể đồng bạn.
Sau khi khủng bố Tinh Chi Vũ rơi xuống, ít nhất có hơn hai trăm cương thi đã chết. Nhưng chủ lực chân chính như cũ còn sống. Hơn nữa, Long Hạo Thần vừa lúc thấy có ba Bạo Độc Cương Thi màu tím đỏ đang chậm rãi leo lên sườn núi.
Không thể tiếp tục như vậy. Nếu để ba Bạo Độc Cương Thi phát huy ra uy lực, vậy mình và Nhã Đình có lẽ sẽ không ngăn cản được.
Nghĩ đến đây, Long Hạo Thần rốt cuộc hành động.
Ánh sáng vàng đậm bỗng khuếch tán từ ngực hắn. Ngay sau đó, ba ánh sáng vàng bắn ra.
Đám cương thi nhìn quen lực công kích mạnh mẽ của Long Hạo Thần, từng cái vội vàng tránh đi, e sợ lại là ma pháp đáng sợ nào đó. Ba bóng dáng dần hiện ra trong ánh sáng vàng, mau chóng chắn trước mặt Long Hạo Thần.
Đây là ba người bị truyền tống tới, chính là Vương Nguyên Nguyên, Lâm Hâm và Hàn Vũ.
"Đại ca, đây là sao?" Lâm Hâm mới xuất hiện liền nhịn không được hỏi.
Long Hạo Thần trầm giọng quát.
"Trước dốc sức ngăn địch rồi nói sau!"
Nói xong hắn bước ra một bước xông tới bầy cương thi, đồng bạn mới vừa bị hắn triệu hoán đến đây, còn cần thích ứng hoàn cảnh xung quanh. Mà có họ trấn giữ cửa động, chính mình rốt cuộc có thể lao ra, xung phong liều chết một phen.
Bị áp chế lâu như vậy, Long Hạo Thần lần này tựa như mãnh hổ lại như núi lửa bộc phát.
Quang Phạt bị hắn rót vào toàn bộ linh lực, trọng kiếm cấp Huy Hoàng này nở rộ ánh sáng thánh kiếm, kèm theo kỹ năng có sẵn.
Long Hạo Thần nhẹ nhún chân, bốn cánh sau lưng đột nhiên vỗ đập mau chóng thu sau lưng. Cả người tựa như mũi tên bắn ra.
Động tác lần này thật sự quá nhanh, nhờ bốn cánh thúc đẩy, khiến tốc độ của hắn gần như đến cực hạn. Hắn chui qua khe hở giữa hai Ngân Cương Thi, sau đó chợt thấy hai đoàn sáng chói mắt nở rộ sau lưng hai Ngân Cương Thi.
Thánh kiếm Diệu Nhật Trảm.
Ngân Cương Thi không uổng là trừ Cương Thi Vương ra lực phòng ngự mạnh nhất. Hai đại kỹ năng công kích của Long Hạo Thần không thể chém đứt chúng nó. Nhưng dù là vậy, cũng ở sau lưng chúng để lại miệng vết thương kinh khủng. Càng thêm đáng sợ là, Quang Minh Thánh Hỏa nồng đậm dường như núi lửa phun trào bùng phát trong thân thể chúng.
Ngay cả Cương Thi Vương đều sợ Quang Minh Thánh Hỏa của Long Hạo Thần. Bị hắn khoảng cách gần đánh trúng, hai Ngân Cương Thi gào thảm thiết, trên người bốc lên sương khói xanh, lung lay lắc lắc lui ra sau, mắt thấy sức chiến đấu giảm mạnh.
Mà đây chỉ mới là bắt đầu. Long Hạo Thần chém ra hai kiếm tốc độ cực mau, nhưng thân thể hắn có bốn cánh thúc đẩy, lực xung kích như cũ xông tới trước. Chợt lóe người, đã tới sau lưng ba Bạo Độc Cương Thi. Hơn nữa trực tiếp xẹt qua chúng hơn ba mét.
Quang Phạt đột nhiên ở giữa hư không liên tục gõ, ba luồng sáng trắng thoạt nhìn vô cùng nhỏ bé bỗng dưng dán vào thân thể Bạo Độc Cương Thi.
Ngay sau đó, tiếng nổ kịch liệt bỗng vang lên. Thân thể ba Bạo Độc Cương Thi nổ tan, bạo tạc, từng mảng dịch thể tím đen bắn tứ tung. Mà dịch thể chúng phun ra chỉ có thể rơi xung quanh cương thi.
Thứ độc dịch này không phân địch ta. Thoáng chốc một mảnh cương thi trong khói độc tím đen dâng lên đã ngã xuống, thậm chí bao gồm hai Thiết Cương Thi.
Long Hạo Thần như cá gặp nước hoàn thành mục tiêu, công lớn nhất có phần Tinh Chi Vũ của Nhã Đình. Ma pháp cường đại cấp bảy khiến đằng trước đa số tinh anh cương thi, cương thi bình thường không thể truy tới. Nếu không Long Hạo Thần sẽ không có không gian thi triển như vậy.
Nhưng lúc này hiển nhiên hắn không định từ bỏ. Mà lúc này Cương Thi Vương cũng động.
Cương Thi Vương luôn chờ đợi cơ hội. Tu vi nó không tầm thường, chẳng qua nó lần đầu tiên ra tay rồi không muốn tiêu hao nhiều nữa, có nhiều thuộc hạ như vậy tại sao không dùng? Lúc này, mắt thấy tình huống có chút không ổn, sau lưng nó hai cánh không đối xứng cùng nhau vỗ đập, nhào hướng Long Hạo Thần.
Trên mặt Long Hạo Thần lộ tia cười nhạt. Tuy hắn không thể hoàn toàn không chế bốn cánh, nhưng vẫn có thể sử dụng một ít kỹ xảo đơn giản.
Lúc trước bốn cánh khép lại nay giãn ra, không khí lực cản tăng lớn khiến cả người xông hướng trước đột nhiên tạm dừng.
Mũi chân Long Hạo Thần đạp ngực một Ngân Cương Thi chắn trước mặt, đá hướng Cương Thi Vương. Bốn cánh của hắn lần nữa vỗ đập, chẳng qua lần này là hướng ngược lại, hắn vọt trở về.
Thân thể trong quá trình mau chóng lùi ra sau lật ngửa, Đấu Suất Toàn Viên Kiếm lần nữa bộc phát. Đi qua chỗ nào thì lấp lánh ánh sáng vàng, khủng bố Quang Minh Thánh Hỏa phối hợp Quang Phạt tạm thời duy trì uy lực thánh kiếm, thật là đánh đâu thắng đó. Cho dù là hai cương thi cường đại Kim, Ngân đều hoảng sợ không ngừng lùi ra sau.
Nhưng số đông cương thi không thể tránh né, thế xông lên, ít nhất có hai mươi cương thi cấp Thiết chết dưới kiếm Long Hạo Thần. Trong đó không bao gồm ba Bạo Độc Cương Thi.
Tuy tình huống không rõ ràng, nhưng nghe Long Hạo Thần nói ngăn địch, sau ngắn ngủi ngơ ngác, Hàn Vũ, Lâm Hâm, Vương Nguyên Nguyên, ba người sẵn sàng chiến đấu.
Hàn Vũ và Vương Nguyên Nguyên đều chặn trước cửa động. Lâm Hâm lui ra sau đứng cạnh Nhã Đình.
Cự Linh Thần tấm thuẫn trong tay Vương Nguyên Nguyên đã trước tiên vung ra ngoài. Tiếng rít chói tai đánh bay vài cương thi. Tấm thuẫn to lớn quay một vòng trở về tay cô, ngay sau đó Vương Nguyên Nguyên lại đánh ra một Liệt Không Pháo, vừa lúc trúng phải Ngân Cương Thi lúc trước bị Long Hạo Thần chém.
Vốn Ngân Cương Thi đã bị trọng thương nặng, lại bị Liệt Không Pháo công kích, không thể đứng vững nữa, trực tiếp bị đánh bay rơi ra sườn núi.
Hàn Vũ không rảnh rỗi, đặt Quang Chi Phản Xạ tấm thuẫn giơ trước người, linh cánh sau lưng vươn ra. Bất cứ cương thi lao đến đều bị lá chắn phản xung của y đánh bay. Hoàn mỹ thực hiện trách nhiệm của Thủ Hộ kỵ sĩ.
Lâm Hâm nhìn bên ngoài một mảng lớn cương thi, kiềm không được nhắc một câu.
"Nhiều như vậy, đây là thứ gì chứ!" Ngoài miệng nói thế nhưng động tác của y không chậm. Mắt thấy Long Hạo Thần xông trở về, một đạo Hỏa Tường Thuật rơi sau lưng Long Hạo Thần, đem cương thi muốn truy kích ngăn cách ở ngoài. Ngay sau đó, Hỏa Tinh Trượng kèm Hỏa Chú Thuật bắn ra, mục tiêu chính là Ngân Cương Thi khác bị trọng thương.
Sau khi hợp thành hai linh lô, hỏa diễm của Lâm Hâm đã phát sinh biến hóa cực lớn. Vốn hỏa diễm của y màu đỏ thẫm, mà hiện tại hỏa diễm biến xanh đậm. Ngay cả Hỏa Chú Thuật cũng biến thành hỏa diễm đầu lâu xanh.
Ngân Cương Thi bị Quang Minh Thánh Hỏa và Tâm Diễm Chi Hỏa cùng đốt cháy, trong ngoài đều khốn đốn, rốt cuộc hóa thành tro tàn.
Từ lúc xây dựng Săn Ma Đoàn số hai mươi mốt cấp hiệu đến này, bảy người trước sau trải qua quá nhiều chiến đấu, phối hợp với nhau cực kỳ ăn ý. Cho dù là tu vi mới tăng lên cấp sáu không bao lâu còn cần thích ứng, nhưng chiến đấu đột nhiên xuất hiện thì vẫn hiện ra phối hợp tuyệt diệu.
Long Hạo Thần trở lại bên cạnh Hàn Vũ. Hàn Vũ chủ động tiến lên một bước, nhích ra vị trí nửa người, tạm thời trở thành lực lượng phòng ngự quan trọng, cho Long Hạo Thần thời gian thở dốc. Mà lúc này, mắt thấy thuộc hạ đắc lực thi nhau tử vong, Cương Thi Vương rốt cuộc không nhịn được nữa, điên cuồng nhào tới.
Chẳng qua, lần này nó học khôn, không phải tay không nhào tới. Tay trái cầm một Thiết Cương Thi, tay phải túm một Bạo Độc Cương Thi.
"Lâm Hâm, phá cương thi màu tím đỏ ở tay phải của nó!" Long Hạo Thần hét lớn một tiếng, sau lưng bốn cánh giương ra. Đồng thời, một luồng sáng vàng từ sau lưng rơi trên người hắn, Quang Diệu Thiên Địa, là viện trợ từ Nhã Đình. Nồng đậm linh lực quang thuộc tính nhanh chóng rót vào người Long Hạo Thần. Bổ sung tiêu hao của hắn.
Cùng lúc đó, một luồng sáng trắng bắn ra từ ngực Nhã Đình, đúng lúc trúng thân thể Cương Thi Vương, Thánh Dẫn Linh Lô. Chẳng qua, Nhã Đình thi triển Thánh Dẫn Linh Lô, tác dụng Khiên Dẫn lại lấy Long Hạo Thần làm chủ thể. Chính là nói, kẻ địch trúng Thánh Dẫn Linh Lô vẫn sẽ tấn công Long Hạo Thần.
Đương nhiên hiện tại nói chính xác hơn thì Thánh Dẫn Linh Lô đã không còn tồn tại, nên nói là kỹ năng Khiên Dẫn của Nhã Đình.
"Xem tôi diệt nó!" Lâm Hâm có chút hưng phấn hét lớn một tiếng.
Ngay sau đó, một sóng năng lượng kỳ dị phát ra từ sau lưng Long Hạo Thần, Vương Nguyên Nguyên và Vương Nguyên Nguyên.
Ba người đột nhiên cảm giác không khí như có gợn sóng lan ra ngoài. Cảm giác nóng cháy không thể hình dung khiến máu trong người họ như sôi trào.
Ngay sau đó, một tiếng phượng kêu to rõ đột nhiên vang lên. Một luồng sáng xanh biếc vụt qua đỉnh đầu họ, lao thẳng đến Cương Thi Vương.
Kia là cái gì? Long Hạo Thần, Hàn Vũ và Vương Nguyên Nguyên đều ngây ngốc.
Hỏa Phượng Hoàng màu xanh, sau lưng mang ba cái đuôi huyễn lệ, trên không trung để lại một chuỗi hỏa diễm huyễn lệ tựa sóng nước, gần như trong chớp mắt đã tới trước mặt Cương Thi Vương.
Sau đó, Cương Thi Vương giữa tiếng gào thê thảm, không ngờ cứng rắn bị chặn lại. Bạo Độc Cương Thi trong tay nó bỗng chốc bị nổ tung. Nhưng độc dịch tím đen chưa kịp khuếch tán, đã ở dưới nhiệt độ cao bốc hơi thành khí độc. Bên kia Thiết Cương Thi thì trực tiếp tan rã.
Nhiệt độ cao kinh khủng cỡ nào mới làm được! Trình độ thân thể kiên cường dẻo dai của Thiết Cương Thi là đích thân Long Hạo Thần nếm qua.
Thân thể Cương Thi Vương sau khi va chạm hỏa diễm phượng hoàng xanh, trực tiếp biến thành màu xanh âm u. Sương mù xanh không ngừng bay ra khỏi người nó, ngăn cản hỏa diễm xanh ăn mòn.
Cùng lúc đó, hai cánh phượng hoàng lửa xanh mạnh vỗ một cái, một vòng quang hoàn hỏa diễm xanh nồng đậm khuếch tán ra ngoài. Số lớn cương thi bình thường mới lên đỉnh núi đã bị quang hoàn này bao phủ. Đám cương thi bước chân tiến tới đột nhiên ngừng. Ngay sau đó, chỉ thấy từng con hòa tan, biến thành dịch thể, rồi khí thể, cứ như vậy biến mất.
Tiếng phượng kêu to rõ lần nữa vang vọng toàn trường. Hai cánh Hỏa Phượng Hoàng thu lại, tiếng nổ kịch liệt, không ngờ đánh bay Cương Thi Vương. Tiếp đó xoay vòng trên không trung, lại bay trở về với đám Long Hạo Thần.
Mắt thấy Cương Thi Vương thê thảm như vậy, ba người Long Hạo Thần không kiềm được biến sắc mặt. Bạn đang đọc truyện được lấy tại