Thái Tử Dục Quốc

Chương 4 - Chương 4

Trước Sau

break
Chương 4: Thái tử sau khi nghỉ ngơi, ban đêm bị Phi Mông phá thân đổ máu trinh (Phần 2)

editor: Máy chủ

Phi Mông dùng ngón tay dính nước l*и của Vụ Tuyên để bôi trơn, sau đó chậm rãi đưa ngón tay vào lỗ l*и chặt chẽ của cậu.

“A–” Tim của Vụ Tuyên nhảy lên mạnh mẽ, l*и non không bị bất cứ thứ gì đ*t vào trong suốt 16 năm cuối cùng cũng nghênh đón vị khách đầu tiên.

Lỗ l*и của Vụ Tuyên ẩm ướt và nóng bỏng, thịt l*и mềm mại hút chặt lấy ngón tay của Phi Mông, như sợ hắn rời đi. Phi Mông dùng ngón tay khều xung quanh, cố gắng mở rộng lỗ l*и, nếu không Vụ Tuyên sẽ bị thương.

“Ưm… A a… Lão sư, đây là cảm giác l*и non bị đ*t sao… A a… thật kì quái…” Vụ Tuyên thở hào hển vặn vẹo thân thể, loại cảm giác này rất xa lạ, nhưng thân thể không hiểu sao lại rất sướиɠ.

“Đây gọi là móc l*и, dùng ngón tay để cưỡng hiếp l*и của Thái tử…” Phi Mông xấu xa quyết định dạy cho học trò của mình bài học mới “Dùng con cặ© cắm vào l*и mới chân chính là bị đ*t.”

Vụ Tuyên nhìn Phi Mông chớp chớp mắt, nói: “Vậy thì… Lão sư đút con cặ© vào đi, em muốn lão sư đ*t l*и nhỏ của em…”

“Em không thích móc l*и sao? Đậu hũ quá nóng không thể ăn hết một lần được, lão sư sợ em bị thương.” Phi Mông bất lực nói.

Không, phải là do l*и non quá chặt không ăn hết một con cặ© bự mới đúng.

Đột nhiên Phi Mông ấn vào một điểm nào đó trong l*и nhỏ, Vụ Tuyên cảm thấy có dòng điện chạy qua, cả người run lên, mềm nhũn: “——Ha! A…? Lão sư….. chỗ đó….. vừa mới chạm vào….. thật tê….. A a….”

Phi Mông biết mình đã chạm vào điểm mẫn cảm của Vụ Tuyên, hắn mỉm cười thừa dịp l*и nhỏ của cậu bị ấn đến tê dại, hắn lại đưa một ngón tay khác vào, đào sâu vào nơi đó.

“Ừm a… Cả hai ngón tay của lão sư… A… đều nhét vào trong l*и nhỏ… A a…” Vụ Tuyên và phụ vương Vu Linh khác nhau. Cậu vẫn thích nói một ít lời da^ʍ đãиɠ, còn Vụ Linh thì ngượng ngùng nên y không hay nói ra những câu như vậy.

Phi Mông là dân tộc thiểu số sinh ra ở vùng biên cương, tính tình có phần cởi mở, hắn thích Vụ Tuyên da^ʍ đãиɠ như thế.

“Bây giờ, em có thích lão sư đút ngón tay vào đ*t em không?” Phi Mông cười hỏi.



“A a… Thích… Hưm… Thật thoải mái… A…Ngón tay lão sư thật lớn… Ha a…” l*и non lần đầu tiên được trải nghiệm cảm giác bị đ*t nhanh như vậy, Vụ Tuyên chán ghét quy tắc Thái tử chỉ được đ*t vào lỗ l*и khi đã trưởng thành.

Lần đầu tiên điểm nhạy cảm bị ngón tay nghiền nát một cách không thương tiếc như vậy, Vụ Tuyên chỉ cảm thấy lỗ l*и của mình tê dại và ngứa ngáy đến cực điểm, sau đó nước dâm trong suốt đột ngột trào ra từ lỗ l*и khiến cả bàn tay của Phi Mông ướt đẫm.

“Ha… Lão sư… A… em em… phun ra rồi…” Vụ Tuyên xụi lơ ở trên giường, thở hổn hển.

Phi Mông rút ngón tay ra và cởi chiếc áo choàng bên ngoài, để lộ một thân cơ bắp màu lúa mì chắc khỏe. Hắn cũng uống đoàn tụ lộ, con cặ© đã sưng tấy lên rồi, nhưng hắn sợ Vụ Tuyên bị thương nên đành chịu đựng.

Vụ Tuyên nhìn con cặ© thô to dưới háng hắn, đỏ bừng mặt, có chút kinh ngạc nói: “Con cặ© của lão sư thật to…”

Cái này thô hơn nhiều so với hai ngón tay. Vụ Tuyên không khỏi nuốt nước miếng, nội tâm có chút mong đợi.

“Lát nữa thôi nó sẽ làm cho em dục tiên dục tử…” Phi Mông khàn khàn nói. Hắn cầm con cặ© cứng ngắc nhắm ngay lỗ l*и ẩm ướt, chậm rãi đ*t vào.

“Hừ…!” Con cặ© của lão sư vừa thô vừa nóng… Vụ Tuyên chỉ cảm thấy lỗ l*и của mình bị đầu cặ© tách ra, một cây gậy vừa to lớn kề sát vào vách thịt của cậu đ*t vào. Nhưng bởi vì quá thô, ŧıểυ Thái tử không kịp thích ứng, cảm thấy l*и nhỏ của mình như sắp nứt ra, cảm giác đau đớn ập đến. Vụ Tuyên mang theo thanh âm khóc nức nở nói: “Lão sư… ô ô… l*и nhỏ đau quá…”

Nghe thấy Vụ Tuyên kêu đau, Phi Mông lập tức dừng lại đau lòng nói: “Không sao, không sao, sẽ lập tức thoải mái. Lão sư sẽ không làm đau em. Tin tưởng lão sư, được không?”

“Hưm…” Vụ Tuyên nhớ lại kɧoáı ©ảʍ lúc móc l*и vừa rồi, ủy khuất gật đầu. Hơn nữa, cậu tin tưởng Phi Mông, Phi Mông sẽ không để cậu xảy ra chuyện gì.

Phi Mông bắt đầu chậm rãi đ*t vào, một tay xoa nắn hột le sưng tấy của Vụ Tuyên, tạo kɧoáı ©ảʍ cho cậu.

“Ưm… Ưm… a a…” Cảm giác đau đớn và sảng khoái làm cho Vụ Tuyên thốt ra tiếng rêи ɾỉ ngọt ngào kèm theo một chút nức nở muốn khóc. Phi Mông dần dần tiến vào trong, con cặ© đột nhiên chạm vào một màng mỏng, hắn biết mình đã chạm vào màng trinh của Vụ Tuyên.

“Ta vào đây.” Phi Mông nhẹ giọng nói, sau đó nắm lấy vòng eo mảnh khảnh của Vụ Tuyên đ*t vào phá vỡ tấm màng mỏng manh kia.

“A a ——! Ô… A…” Dưới thân truyền đến một trận đau nhức, cậu cảm giác được trong l*и nhỏ có cái gì đó chảy ra, khóe mắt Vụ Vuyên chảy xuống từng giọt lệ, Phi Mông cúi người hôn lên giọt nước mắt của cậu, một bên ôn nhu đưa đẩy.



Do lớp màng đã bị rách nên con cặ© của Phi Mông có thể bị đ*t vào hoàn toàn. Hắn chậm rãi tiến vào thật sâu bên trong, đồng thời không quên kí©ɧ ŧɧí©ɧ núm vυ" và hột le Vụ Tuyên.

“Hừm… a… a… lão sư… ưm…” Mặc dù l*и non vẫn còn hơi đau, nhưng Vụ Tuyên đã dần dần cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt, không giống như ngón tay vừa rồi, l*и nhỏ của cậu bây giờ được cặ© to đ*t cho căng đầy, mọi điểm nhạy cảm bên trong đều được hắn chăm sóc.

Khi cây cặ© lớn được rút ra, máu trinh của Vụ Tuyên cũng bị kéo ra ngoài, làm bẩn cả ga giường. Nhìn thấy máu, thú tính ẩn sâu trong xương cốt Phi Mông đột nhiên bị kích phát, hắn vừa cắn đầu vυ" của Vụ Tuyên, vừa không nhịn được đẩy nhanh tần suất đ*t sâu vào trong cậu.

“A a a… Ưm… A… Nhanh quá… A a… l*и nhỏ thật thoải mái…” Khuôn mặt Vụ Tuyên ửng hồng, hai chân quấn lên thắt lưng Phi Mông, không hề cố kỵ mà rêи ɾỉ.

“l*и nhỏ còn đau không?” Phi Mông thở hổn hển hỏi. Cái l*и non của Vụ Tuyên thít chặt khủng khiếp, cắn chặt lấy hắn, thịt l*и bên trong co rút lại từng hồi làm cặ© bự đ*t thích muốn chết.

“Không… không đau… Ưm… rất thích… a a… A… a…” Thân thể cậu bị Phi Mông đ*t đến nỗi lắc lư lên xuống, hai bầu vυ" nhỏ cũng dập dìu qua lại .

Túi bìu của Phi Mông theo động tác đưa đẩy đập vào l*и non của Vụ Tuyên, tạo ra âm thanh bộp bộp bộp, làm cho làn da trắng nõn của cậu ửng đỏ. cặ© bự đ*t vào những điểm nhạy cảm trong lỗ l*и khiến Vụ Tuyên da^ʍ đãиɠ hét lên.

“Ưm a… A a… l*и nhỏ sướиɠ quá… A…. Lão sư…. đ*t sâu thêm chút nữa….. A a… A…” Vụ Tuyên cao giọng rêи ɾỉ nói, hai tay nắm lấy khăn trải giường nhàu nát dưới thân.

Hóa ra đ*t l*и là như vậy, so với tưởng tượng của cậu thật sự sướиɠ hơn rất nhiều.

“Lão sư nói rằng sẽ đ*t em dục tiên dục tử mà đúng không?” Phi Mông cười cười.

“Ưm… A a… Lão sư… thật lớn… A a… Rất thích con cặ© bự của lão sư… Hưm a… sắp bị đ*t chết… A a…” Vụ Tuyên cao giọng rêи ɾỉ lên.

Cơ thể cậu chợt run lên, cảm giác sung sướиɠ mạnh mẽ trào ra: “Ô ——! A a a… Muốn phun… Ưm a… A a… Lão sư…Ưm…” Vụ Tuyên khóc la lên, l*и dâm đạt cao trào, thậm chí cặ© nộn cũng bắn ra. Nước l*и phun ra mạnh mẽ, nhưng lại bị con cặ© trong lỗ l*и chặn lại, phát ra âm thanh dâm mỹ.

“Ha… chúng ta cùng nhau…” Phi Mông liếʍ liếʍ đầu lưỡi, đẩy nhanh tần suất ra vào, cuối cùng bắn thẳng vào trong l*и non của Vụ Tuyên.

Phi Mông rút con cặ© ra, dâm thủy và tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong l*и nhỏ của Vụ Tuyên ào ạt chảy xuống, làm ga giường ướt đẫm.

Vụ Tuyên mềm nhũn trên giường, mấy lần đạt cao trào khiến cậu không thể gượng dậy nổi. Phi Mông bế cậu lên, theo mật đạo trong phòng đi đến suối nước nóng nhỏ dành riêng cho Vụ Tuyên.
break
Thái Tử Tỷ Phu Và Cô Em Vợ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Đàn Anh Cứ Muốn Tôi
Sắc, Sủng, Nữ Cường, Nam Cường
Hắn Như Lửa
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc