Hôm nay là lễ trưởng thành của Thái tử Vụ Tuyên Dục quốc, mọi người đều đổ xô ra đường, ai nấy đều vội vàng đến buổi điển lễ để quan sát.
Mười đạo cụ ma thuật và Mắt thần* bao quanh tế đàn. Chúng không chỉ chiếu buổi lễ trưởng thành trên màn hình lớn ở hai bên trái và phải của tế đàn, mà còn truyền hình ảnh cho các thầy ma pháp trên khắp đất nước, rồi bọn họ tiếp tục phát cho những người không thể đến hiện trường xem.
*mắt thần: coi như camera cổ đại đi
Sau khi Đại Tư Tế* hoàn thành nghi thức hiến tế, là lúc Vụ Tuyên lên biểu diễn.
*Tư tế là một chức quan trong triều đình cổ đại, là người kết nối giữa người bình thường với đấng tối cao nào đó
Vụ Tuyên mặc một chiếc áo lụa trắng dát vàng bán trong suốt, phía dưới không mặc gì cả, núm vυ" hồng và dươиɠ ѵậŧ như ẩn như hiện sau lớp áo lụa mỏng manh. Cậu mỉm cười đi tới chính giữa tế đàn, nói: “Hôm nay là ngày trưởng thành của bổn cung. Từ nay về sau, bổn cung đã có thể hỗ trợ phụ vương xử lý quốc sự.”
Hoàng đế Vụ Linh ngồi ở một bên hài lòng nhìn con trai mình, nói: “Để kiểm tra trinh triết của Thái tử, cho mời Chương Thái Y làm kiểm tra cho Thái tử——”
Giọng nói được khuếch đại bởi ma thuật truyền đến mọi ngóc ngách của hiện trường, mọi người bỗng trở nên phấn khích.
“Có Thần.” Chương Ánh Tuyết cung kính đáp, đứng dậy đi tới bên cạnh Thái tử làm kiểm tra.
“Làm phiền Thái y.” Vụ Tuyên dang tay ra, để Chương Ánh Tuyết cởi chiếc áo lụa có cũng như không này, rồi trần truồng đứng trên tế đàn.
“Ôi chao… da của Thái tử thật là trắng!”
“Đầu vυ" là hồng nhạt kìa!”
Đám đông lập tức bàn tán xôn xao.
Chương Ánh Tuyết đeo găng tay vào, nắm lấy bầu vυ" vừa vặn có thể ôm trọn trong lòng bàn tay của Vụ Tuyên, nhẹ nhàng xoa nắn, xúc cảm trong tay rất mịn màng và mềm mại, không hề có cục u không lành nào. Hắn lại véo núm vυ" xinh xắn của Vụ Tuyên, rồi xoa cho đến khi chúng sưng lên, hắn cũng không phát hiện bất cứ vấn đề gì. Màu sắc và cảm giác đều rất tuyệt vời.
“Thái phó đại nhân, xin hãy đến ôm Thái tử.” Chương Ánh Tuyết nhìn Phi Mông đang đứng ở một bên, ra hiệu cho hắn ta đến hỗ trợ.
Phi Mông đứng dậy đi đến bên cạnh Vụ Tuyên, mỉm cười với cậu rồi bế cậu lên trong tư thế xi ŧıểυ.
Phi Mông đặt Vụ Tuyên trên ghế đã lót sẵn một chiếc gối mềm, thuận thế gác hai chân cậu lên tay vịn, để lỗ l*и của cậu lộ ra trước Mắt Thần.
Làm xong tất cả những điều này, Phi Mông hành lễ với cậu, sau đó liền lui xuống.
Vụ Tuyên hít sâu một hơi, hai tay đặt ở trên ngực, bắt đầu xoa nắn. Vụ Tuyên mới 16 tuổi tuy không có cặp vυ" to như phụ vương, nhưng độ mẫn cảm thì không hề kém cạnh. Bầu vυ" trắng như tuyết biến dạng giữa những ngón tay mảnh khảnh của cậu, Vụ Tuyên lâu lâu lại duỗi ra hai ngón tay nhào nặn đầu vυ" phấn hồng của mình.
“Ưm… a a a a…… núm vυ" của bổn cung rất, rất mẫn cảm… ưm a…” núm vυ" nhạy cảm bị nhào nặn càng ngày càng sưng lên, Vụ Tuyên không nhịn được phát ra một tiếng rêи ɾỉ ngọt lịm, cậu không chỉ muốn thủ dâm cho cả nước mà còn muốn cho mọi người thấy sự nhạy cảm của mình. Mắt Thần không chỉ truyền hình ảnh, mà còn truyền cả âm thanh, vì vậy tiếng rêи ɾỉ ngọt ngào của Vụ Tuyên lọt hết vào tai mọi người.
“Ô… ưm a…” Hô hấp của Vụ Tuyên trở nên có chút nặng nề, cậu liếʍ liếʍ môi, run giọng giải thích: “Bổn cung ta thích… ưm… sờ vào đây… aaaa… Rất thoải mái…”
Thái y mỉm cười trở về bên cạnh hoàng đế Vụ Linh, kề sát tai Vụ Linh thấp giọng nói: “Thái tử so với hoàng đế ngài khi ấy còn da^ʍ đãиɠ hơn nữa. Ngài năm đó ngài cũng chỉ rêи ɾỉ, không nói lời nào.”
Gương mặt của Vụ Linh hơi ửng hồng, khẽ thì thào: “Đã nhiều năm như vậy rồi… Ánh Tuyết, ngươi vẫn dùng nó để trêu đùa ta… Nhưng Tuyên nhi thật sự không hề rụt rè. Có vẻ như Phi Mông đã dạy dỗ y rất tốt.”
“Đó là do tầm nhìn của ngài chuẩn xác, Phi Mông là dân tộc thiểu số đầu tiên có chức quan cao như vậy trong triều đại này.” Chương Ánh Tuyết mỉm cười.
Vụ Linh cười nói: “Phi Mông rất lợi hại. Bằng không, ta làm sao có thể để cho một người dân tộc thiểu số chỉ mới mười sáu tuổi đã bắt đầu đảm đương nhiệm vụ làm lão sư của Vụ Tuyên?”
Phi Mông đứng cách đó tương đối xa, đương nhiên sẽ không nghe thấy hoàng đế khen ngợi, hắn hiện tại đang tập trung toàn lực xem biểu diễn của Thái tử.
Vụ Tuyên chạm vào lỗ l*и của mình, nơi đó đã chảy ra rất nhiều nước l*и, cả người đã ướt đẫm. Cậu tách mở môi bướm để lộ hột le sưng tấy, đặt hai ngón tay lên đó bắt đầu xoa nắn.
“A a… đây là lỗ l*и… bổn cung… ha a… hột le bổn cung thật ngứa… ưm… a a…” Nước miếng từ khóe miệng Vụ Tuyên chảy ra, tại hiện trường dân chúng không nhịn được nuốt nước miếng. Thái tử thật mê người, thật muốn liếʍ sạch sẽ dịch thể trên người y.
Vụ Tuyên lại cầm lấy một cái trứng rung, dùng ngón tay tách môi l*и ra rồi nhấn trứng rung vào hột le, trứng rung sẽ tự động gắn vào hột le, bật chế độ rung ngay tức khắc.
Nước l*и từ trong l*и non chảy ra, bị trứng rung đánh đến phát ra tiếng òm ọp dâm mĩ khiến người ta đỏ mặt tai hồng.
“Ưm… a… trứng rung quá mạnh… a a… l*и nhỏ… tê hết rồi… ưm… ha a… đầu vυ" cũng… a…” Cậu co quắp ngón chân, mơ màng mà nhìn lên bầu trời.
Cậu đang thủ dâm trước mặt cả nước, thể hiện ra bộ mặt da^ʍ đãиɠ của mình trước mặt mọi người. Chỉ nghĩ đến đây thôi, thân thể của Vụ Tuyên đã khô nóng vô cùng. Cảm nhận được sự xao động cơ thể của Vụ Tuyên, trứng rung đột nhiên tăng mạnh rung động, đập càng nhanh càng dữ dội.
“Ưm… a a——-! A a… muốn… muốn phun a a a——!” Thân thể Vụ Tuyên run lên một cỗ nước dâm trong suốt từ trong l*и non phun ra, làm cho tấm thảm dưới thân ướt đẫm.
Tuy đã đạt cao trào nhưng l*и non rất trống trãi, muốn có cái gì đ*t vào… rất muốn…
Vụ Tuyên nghiến răng lắc đầu. Buổi tối là có thể phá thân… phải nhịn một chút.