Tẩy Trắng Siêu Anh Hùng Xong Bọn Họ Trọng Sinh

Chương 7

Trước Sau

break

Căn phòng kim loại mở ra lần thứ 9. Sasha nắm chặt nắm đấm cứng đờ của mình, vẻ mặt vô cảm mà bừng tỉnh.

Clark nhìn cậu một cái rồi rút lấy tấm áo choàng ra.

Với khuôn mặt như đưa đám, Sasha vẫn không lên tiếng gì thêm. Cậu không có bất kỳ một động tác thừa nào, nhịp tim vẫn vô cùng ổn định.

Không biết vì sao, lần này cậu lại được đối xử khác biệt so với mấy lần trước. Clark nhìn cậu một lát, sau đó anh lật cậu lại rồi vác lên vai.

Clark vác Sasha trần truồng trơn bóng như vác một con cá trắng đi ra ngoài.

Xuyên qua hành lang mang phong cách công nghệ lạnh lẽo, họ đến một nơi mà những lần trước cậu chưa từng đặt chân tới.

Đó là một căn hộ chung cư cực kỳ bình thường. Kiểu căn hộ mà dân văn phòng ở các thành phố lớn sẽ thuê.

Ở đây, Sasha nhìn vào tấm gương ở quầy tiếp tân, lần đầu tiên cậu nhìn thấy được bộ dạng của mình.

Sasha: [Mẹ kiếp…]

Hệ thống: [Tôi chịu được.]

Sasha: [Tôi đổi ý rồi, để anh ta bắn chết tôi đi, tôi không bán mông nữa đâu. Phí phạm của trời quá!]

Cậu có một khuôn mặt hoàn toàn thuộc về hoàng tử trong truyện cổ tích, hoặc một tinh linh rừng xanh. Mái tóc vàng óng ả uốn xoăn nhẹ nhàng, ôm sát lấy vầng trán trắng sứ. Phía dưới là đôi mắt xanh lục mơ màng như mặt hồ rừng gợn lên một tầng sương khói mờ ảo. Gò má sâu, mũi thẳng tắp. Đôi môi mềm mại như một đóa tường vi.

Sasha: [Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, tôi phải về quê làm đám cưới với gương mặt này mới được.]

Hệ thống: [Ký chủ cùi bắp. Háo sắc không phải là bệnh, nhưng mà tốt nhất thì ngài cũng nên đi chữa đi.]

Sasha: [Cậu mau điều tra thông tin của nguyên chủ đi! Quan trọng nhất là nguyên chủ có quan hệ gì với Superman!]

Hệ thống cùi bắp không đáng tin cậy lại biến mất nữa rồi.

Căn hộ chung cư nhỏ bỗng mở ra khung cửa sổ, bên ngoài là cảnh đô thị phồn hoa dưới ánh nắng ấm áp. Thế nhưng điều kỳ lạ là Sasha không hề nghe thấy bất kỳ âm thanh nào. Căn hộ hoàn toàn im lặng. Cậu đành thầm cảm thán hiệu quả cách âm của căn hộ này cũng tốt thật.

Clark Kent tùy tiện đặt cậu xuống, sau đó anh nhấn vào một cái nút trên tường. Cảnh vật ngoài cửa sổ chợt lóe lên, sau đó cứ như chiếc TV hỏng vậy, xoẹt một tiếng, mọi thứ lập tức biến thành màn hình tuyết trắng không tiếng động. Hóa ra cảnh đô thị bên ngoài căn hộ chỉ là ảo ảnh.

Sau khi đặt Sasha xuống như một chiếc bình hoa, Clark bước vào phòng tắm để rửa mặt. Anh đã rửa mặt xong nhưng rất lâu sau vẫn không ra ngoài. Vị Thần Của Nhân Gian chống hai tay vào bồn rửa mặt, để mặc cho những giọt nước nhỏ xuống khuôn mặt tuấn tú. Clark nhìn chằm chằm vào tấm gương.

Anh nhìn một cách vô cùng rất chăm chú, cứ như thể không nhận ra người trong gương vậy. Khi Sasha nghĩ rằng anh sẽ bắn nát tấm gương bằng tia nhiệt thì màn hình tuyết trắng trên cửa sổ hơi tối sầm lại, một khuôn mặt xinh đẹp nhưng đầy khí chất anh hùng hiện lên.

Wonder Woman: “Kal, khu C92 lại phát hiện một căn cứ phản quân.”

Clark: “Một phút.”

Người đàn ông rửa mặt một lượt, sau đó anh lấy chiếc khăn lông bên cạnh lau khô. Chiếc khăn lông màu xám nhạt, rất đơn giản, chính kiểu khăn của những người đàn ông độc thân ở nhà. Sau khi lau mặt xong, anh tiện tay lấy một bộ quần áo từ tủ đồ đặt trước mặt Sasha.

Sasha: “…”

Clark bình thản: “Mặc vào đi.”

Sasha đã bị Clark bắn đến mức ngốc nghếch rồi. Cậu không chắc mình có nên tự chủ động mặc quần áo không, liệu cậu có bị tia nhiệt bắn nát lần nữa không. Thế nhưng nếu cứ trông chờ người đàn ông đó mặc đồ giúp cậu thì chắc chắn là không thực tế. Cuối cùng, cậu tự nhủ bản thân đánh cược một lần, cắn răng nhặt quần áo lên, giả vờ vụng về mặc vào.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc