“Ưm a… hai căn… quá đầy đủ… Các người không cần… cùng nhau… ưm… a… a…” Liễu ŧıểυ thư bị hai ©ôи th!t lớn ȶᏂασ mà vòng eo không ngừng đong đưa, nước bọt trong miệng không ngừng tràn ra, Mặc dùng miệng bản thân hôn lên miệng ŧıểυ thư, một bên môi lưỡi triền miên giao hoan, một bên nuốt nước bọt, cảm thấy hương vị ngọt lạ thường.
Nghe xong ŧıểυ thư nói, hai người thay đổi tần suất cắm huyệt, không hề cùng nhau tiến vào, mà là thay phiên lẫn nhau, người này ra, người kia liền ȶᏂασ thật mạnh vào. Không nghĩ tới như vậy lại càng thêm kí©ɧ ŧɧí©ɧ, Liễu ŧıểυ thư chỉ cảm thấy hai huyệt trước sau không hề ngừng lại, không ngừng bị ©ôи th!t ȶᏂασ lộng, không thở nổi, cái miệng nhỏ lại bị nam nhân ngậm, không phát ra được tiếng nói, trong cơ thể sung sướиɠ không có chỗ phát tiết, nước mắt sinh lý bị ép ra. Thanh thấy, vội vàng hôn lên nước mắt trên gò má ŧıểυ thư, ở trong du͙© vọиɠ, nước mắt đều biến thành cam lộ, không ngừng nuốt vào trong miệng.
Hai nam nhân một trước một sau không ngừng va chạm thọc vào rút ra, muốn thiếu nữ chảy ra càng nhiều nước bọt nước mắt thỏa mãn chính mình, nếu không phải là được nam nhân ôm, Liễu ŧıểυ thư bị ȶᏂασ lộng kịch liệt như vậy sợ là muốn bay ra rồi.
Một thuyền nam nữ đắm chìm trong nhục dục và âm nhạc, thấy Liễu ŧıểυ thư có hơi lớn gan nuốt hai ©ôи th!t lớn vui sướиɠ như vậy, cũng muốn nếm thử tư vị vui sướиɠ gấp đôi này.
“A… Ta cũng muốn… Hai căn… ©ôи th!t lớn… mặt sau ŧıểυ huyệt… cũng muốn… Ăn thịt bổng…” Những tọa kỵ dư thừa được mang đến chỗ ŧıểυ thư nhà mình đang bị ȶᏂασ lộng, thoáng chốc cho hai ngón tay vao khuếch trương hậu huyệt, lúc sau liền dùng ©ôи th!t lớn của bản thân tiến vào trong hậu huyệt ŧıểυ thư nhà mình.
“A… Quá sướиɠ… quả nhiên… hai căn… mới ăn ngon…” Chỉ có lúc mới vào là có hơi trướng khó chịu, chỉ chốc lát sau hậu huyệt cùng ŧıểυ huyệt phía trước giống nhau đều sung sướиɠ chảy ra dâm thủy mà nuốt hai ©ôи th!t lớn.
Tao huyệt phát ra tiếng nước, thân thể va chạm, nữ nhân rêи ɾỉ, nam nhân thở gấp, tại đây trên con thuyền giữa sông, thẳng tiến vào bóng đêm, mới dần dần hạ xuống. Trên thuyền nam nữ đều là vẻ mặt thỏa mãn.
Từ lần đó ở thuyền được hai ©ôи th!t cùng lúc ȶᏂασ lộng, ŧıểυ thư Liễu gia đã sớm nếm được hương vị, trước sau hai huyệt mỗi ngày đều không rời khỏi hai căn ©ôи th!t lớn. Thường xuyên để hai cặp song sinh tọa kỵ ȶᏂασ bản thân.
Thường ngày, đôi song sinh cũng ở cùng Liễu ŧıểυ thư trong phòng mua vui.
“A… ©ôи th!t… Ăn ngon… mạnh một chút… muốn thật mạnh…”
“ŧıểυ thư có hai cái huyệt dâm đều thích ăn ©ôи th!t lớn của nam nhân, rời xa chúng ta thì phải làm sao bây giờ.”
“Không cần… Rời đi… Đều phải… hai ŧıểυ huyệt… đều phải… ©ôи th!t lớn… đều phải…”
Hai nam nhân ăn ý lẫn nhau mà nhìn thoáng qua, âm thanh vẫn như cũ dụ dỗ ŧıểυ cô nương nói ra càng nhiều: “ŧıểυ thư về sau phải gả cho người khác, không biết tướng công của ŧıểυ thư có chịu cho ŧıểυ thư ăn hai ©ôи th!t lớn hay không?”
“Muốn ăn… không ăn hai ©ôи th!t lớn… ŧıểυ huyệt… sẽ đói…”
“Quốc gia ta tuy dân phong mở, nhưng phần lớn trượng phu cũng không muốn chia sẻ thê tử của mình với người khác, ŧıểυ thư xuất giá sợ là không thể thường xuyên cùng nhau đến ăn hai ©ôи th!t lớn được.” Mặc nghiêm nghị nói với ŧıểυ thư.