“ŧıểυ thư Liễu gia tới, ŧıểυ thư Liễu gia tới…” Trên đường các nữ nhân khe khẽ nói nhỏ, không ngừng thảo luận về vị ŧıểυ thư Liễu gia này. Không chỉ là bởi vì ở trong thành Liễu gia là vùng giàu nhất, mà là bởi vì ŧıểυ thư Liễu gia kia có hai tọa kỵ song sinh.
Cách đó không xa, Liễu ŧıểυ thư trong lời đồn đang kẹp ở giữa hai tọa kỵ chậm rãi tiến vào trong tầm mắt của mọi người. Càng khiến người chú ý chính là đôi song sinh tọa kỵ kia, thân thể cường tráng, tướng mạo anh tuấn, không chỉ lớn lên cực kỳ giống nhau, ngay cả kích cỡ ©ôи th!t dưới thân cũng không phân cao thấp. Lúc này, hai căn ©ôи th!t lớn đang một trước một sau cắm ở trong hai cái động của nữ nhân, đi đến nơi khiến cho toàn thể nữ nhân trên đường đều nhìn chằm chằm, nhìn thấy loại tình huống này khiến cho các nữ nhân đều không khỏi nắm chặt lấy hậu huyệt của bản thân, hướng ánh mắt hâm mộ nhìn về phía Liễu ŧıểυ thư. Cô nương ở gia đình bình thường chính là không có tọa kỵ, vị Liễu ŧıểυ thư này không chỉ bản thân có tọa kỵ, còn có cả hai, cô nương bình thường đúng là không thể với tới.
Chỉ thấy Liễu ŧıểυ thư này mềm mại bị hai nam nhân ôm vào trong ngực, hai huyệt trước sau bởi vì nam nhân đi lại mà không ngừng phun ra nuốt vào hai ©ôи th!t lớn tương tự nhau, nữ nhân trên đường, nhìn qua cũng thấy mặt đều đã nóng lên, dâm thủy chảy ròng ròng, thỉnh thoảng còn có một ít bàn tay chơi đùa tiến đến trêu ghẹo: “Liễu ŧıểυ thư, lại mang theo đôi tọa kỵ song sinh của mình đi du ngoạn sao!”
Mà Liễu ŧıểυ thư này cũng không tức giận: “Đó là đương nhiên, ngồi hai ©ôи th!t mới càng ổn a.”
Đối với loại ánh mắt này của nữ nhân Liễu ŧıểυ thư đã sớm quen, cũng biết suy nghĩ trong lòng các nàng. Sở dĩ bản thân biến thành như vậy, vẫn là bởi vì thể chất đặc thù của bản thân, từ sau khi đến kỳ kinh nguyệt, không chỉ có ŧıểυ huyệt phía trước chảy ra dâm thủy, mà ŧıểυ huyệt phía sau cũng cũng sẽ chảy ra dâm thủy theo. Thành như lời mà cha nói, hậu huyệt này chỉ sợ là cũng tham ăn. Về sau không biết cha từ chỗ nào mang đến một đôi song sinh về phủ, làm cho bọn họ một trước một sau làm tọa kỵ của bản thân. Từ sau khi nếm thử hai người bọn họ làm tọa kỵ, phát hiện hai căn ©ôи th!t này so với một ©ôи th!t ngồi càng vững hơn nhiều, nên hai cái tọa kỵ này vẫn luôn làm tọa kỵ của ta ở trong thành Liễu phủ.
Đôi song sinh này tuy rằng lớn lên giống nhau, nhưng Liễu ŧıểυ thư vẫn có thể phân biệt được bọn họ. Chiếm cứ hậu huyệt, vả mặt nghiêm túc lạnh nhạt cắm ©ôи th!t cứng chính là ca ca, tên là Mặc, lấp đầy huyệt trước, vẻ mặt nhu hòa ấm áp cắm ©ôи th!t chính là đệ đệ, tên là Thanh.
Hôm nay Liễu ŧıểυ thư ra phủ hạn gặp mặt những ŧıểυ thư khác cùng nhau tới ngắm hoa chơi thuyền. Khi đến đầu hạ, hoa sen giữa sông vừa lúc nở, lúc này không ra phủ ngắm hoa, chẳng phải là muốn phụ bạc cảnh đẹp này hay sao: “Hai người các ngươi đi nhanh một chút, ta sắp muộn rồi.”
“Được, ŧıểυ thư.” Hai người sau khi trả lời, giống như tâm ý tương thông, không hẹn mà đều bước chân nhanh hơn, chỉ là Liễu ŧıểυ thư ngay lại lúc bước chân nhanh hơn lại chảy ra rất nhiều dâm thủy, được hai nam nhân ôm càng chặt.
Rất nhanh Liễu ŧıểυ thư đã đi đến rồi cùng các ŧıểυ thư khác gặp mặt trên thuyền, người đã đến đầy đủ. Mỗi ŧıểυ thư đều có tọa kỵ của bản thân, giờ phút này đều được tọa kỵ của bản thân ôm vào trong lồng ngực, ngồi ngay ngắn ở giữa thuyền. Tuy nói rằng ŧıểυ thư mang theo không nhất thiết là một tọa kỵ, nhưng chỉ có Liễu ŧıểυ thư là ngồi hai tọa kỵ. Cái này làm những ŧıểυ thư khác có hơi kinh ngạc, nhưng ngại và có giáo dưỡng, đều không biểu hiện ra ngoài.
Tiếp theo các ŧıểυ thư ngâm thơ vẽ tranh, uống rượu ngắm hoa, nói chuyện phiếm giết thời gian. Trong nhất thời trên thuyền rất nhiều âm thanh cười đùa của nữ nhi. Một thuyền toàn ŧıểυ thư xinh đẹp và tọa kỵ lớn, người khác chỉ cảm thấy so với sông hoa còn đẹp hơn rất nhiều.