Tào Tặc

Chương 169: Đám thương nhân chấn động

Trước Sau

break
Đặng Tắc nhìn Vương Thành, mỉm cười. Y thò tay, nắm lấy cái khăn gấm phủ trên khay, kéo xuống.

Vương Thành giật mình, nhìn con cá trên bàn, hít một hơi.

-Vương tiên sinh không phải vẫn luôn tìm con cá bằng đồng này sao? Hôm nay thấy được, không biết ngài có vui hay không?

Trên cái khay là một con cá bằng đồng. Dưới ánh nến phản chiếu ánh sáng xanh trên người con cá lay động. Vương Thành nuốt nước bọt, vô thức nắm chặt tay.

-Ha ha, nếu không phải có con cá bằng đồng này, chỉ sợ Vương tiên sinh cũng không trở về a.

-Đặng Huyện lệnh, ta không hiểu rõ ý của ngài.

-Vương tiên sinh, sao ngài lại không rõ được?

-Ngài…

-Ngài…

Mí mắt của Vương Thành liên tục giật giật, tim gã như muốn nhảy ra khỏi miệng, trán đổ mồ hôi thành dòng…

-Đặng huyện lệnh, rốt cuộc là có chuyện gì?

Bọn Hoàng Chỉnh mơ hồ, hoàn toàn không hiểu rõ tình hình trước mắt.

Chát!

Đặng Tắc nắm lấy con đồng tước vận sức ném xuống đất.

-Tiết Châu!

Vương Thành nhất thời biến sắc…

Chỉ thấy nụ cười mỉm vẫn luôn hiện trên mặt gã thoáng chốc đã biến mất. Nháy mắt, gã giậm chân nhảy lên, mở rộng hai tay tạo thành hổ trảo đánh về phía Đặng Tắc, miệng rống to.

Vương tiên sinh có võ sao? Hơn nữa nhìn cách gã xuất thủ hình như còn không yếu nữa…

Bọn Hoàng Chỉnh chợt thấy đầu óc trống rỗng. Bởi trong mắt bọn họ, Vương Thành tuy có khá cường tráng nhưng cũng chỉ có thế mà thôi, chẳng qua là một vị tiên sinh dạy học có thân thể cường tráng mà thôi. Thế nhưng ở giữa nơi đông người thế này, gã lại ra tay với Huyện lệnh.

Vương Thành cười dữ tợn, đầu ngón tay phát ra ánh sáng xanh nhạt, lạnh lẽo. Đây không phải là đôi bàn tay bình thường mà là bộ quyền dùng đồng xanh chế tạo mà thành. Thảo nào ngày hôm nay Vương Thành không hề uống rượu, thậm chí còn không thò tay ra lần nào.

-Cẩu quan, chết đi!

Mọi người đều mắt thấy Vương Thành nhào tới trước bàn, hai tay chộp tới đỉnh đầu Đặng Tắc. Lần này, nếu như bị trảo này chộp trúng, Đặng Tắc ít cũng bị trọng thương. Bọn Hoàng Chỉnh thét lên một tiếng kinh hãi. Đúng lúc này, một tiếng gầm nhẹ vang lên.

-Cẩu tặc, chớ có làm càn!

Keng, một tiếng long ngâm vang lên. Người thiếu niên đứng phía sau Đặng Tắc chợt xuất thủ. Chỉ thấy hắn vừa cúi người xuống, rút từ dưới bàn ra một thanh đoản đao.

Thanh đao dài chừng ba thước, là một đoản đao sắc bén. Đao giấu dưới bàn mà không kẻ nào có thể nhận ra. Chỉ thấy một luồng sáng lạnh phá không, một tiếng rắc nhỏ vang lên. Máu tươi phun ra, đao thế cắt đôi chưởng của Vương Thành rơi trên bàn, máu chảy đầm đìa. Mọi người nhìn mà giật mình. Trên bàn vẫn còn đôi quyền Thanh Đồng kia.

Vương Thành khiếp sợ trợn tròn đôi mắt, nhìn cổ tay trụi lủi, máu tuôn như suối.

-A!

Vương Thành hét thảm một tiếng. Không đợi gã kịp lấy lại tinh thần, người thiếu niên phía sau Đặng Tắc nhảy qua bàn, tung chân đá lên ngực Vương Thành.

Vương Thành bị đánh lùi lại mấy bước, ngồi bệt dưới đất, miệng thổ huyết.

Những biến cố xảy ra liên tiếp khiến cho cả khách sảnh im lặng. tiếng kêu thảm thiết của Vương Thành vẫn còn quanh quẩn nhưng khi đến tai mọi người lại có sự thay đổi, dường như không thể nào thở nổi.

Đúng là không thể nào thở nổi.

Đám người Hoàng Chỉnh, Phan Dũng vần ngồi yen lặng ở chỗ, thậm chí không dám nhúc nhích.

Mà thiếu niên đứng sau lưng Đặng Tắc liền khép thanh đoản đao vào trong tay áo, dường như không có chuyện gì xảy ra mà lui về chỗ cũ.

"Chẳng lẽ đêm nay...lại tràn ngập máu tanh hay sao?"

Nhớ ngày đó khi Đặng Tắc tiêu diệt Trần Thăng có phần giống với hôm nay. Nếu như nói có sự khác nhau thì lần đó là do Đặng Tắc thiết yến, tân khách tới xem không có mấy. Còn hôm nay... Mặc dù có vài người đã đi nhưng trong khách sảnh vẫn còn rất đông khách quý. Tất cả đều vô thanh vô tức không hề có dấu hiệu. Nếu nói Trần Thăng tội ác chồng chất nhưng Vương Thành thì sao? Cuối cùng là vì chuyện gì?

Đúng lúc này, Đặng Tắc chợt thốt lên:

- Tiết Châu.

Tiết Châu là ai?

Đám người Hoàng Chỉnh làm sao mà biết rõ được chuyện này. Bạn đang xem tại
break
Ước Hẹn Với Hai Người Đàn Ông (H)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Anh Rể Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng
(Cao H) Không Xuống Được Giường
Ngôn tình Sắc, Sủng
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc