Tán Tỉnh Chàng Cảnh Sát Hình Sự

Chương 9: Bị hạ thuốc

Trước Sau

break

Hai ngày sau.

“Hôm nay mang các cô đi đến nơi gọi là hội sở Kim Môn cao cấp nhất. Một đám đều thông minh lên cho ta một chút. Hầu hạ tốt những vị khách đó. Nhưng nếu đắc tội với những người đó, đừng trách ta không nhắc nhở các cô trước. Tới nơi đó rồi, nếu có nam nhân coi trọng liền phải đem hai cái đùi mở ra để cho người khác làm. Nghe hiểu chưa?”

Má mì mặc một sườn xám màu đỏ tươi giọng nói cấp một đám ‘ công chúa ’ nhóm dạy bảo.

*công chúa: có thể coi như "gà".

Chu Dã đứng ở trong đám người mặt làm bộ hiểu chuyện gật đầu. Nơi đó cô còn chưa có đi, bất quá có nghe những tỷ muội khác thành công lên làm phu nhân nói qua. Các cô gái bên trong hội sở đều phải phục vụ cho các đại nhân vật quyền quý. Cũng là cơ hội cho ai muốn lên làm phu nhân

Chỉ chốc lát sau một chiếc xe dài hơn Lincoln ngừng ở cửa hội sở, mấy cô gái ái muội nhìn nhau bước lên xe.

Trên người Chu Dã mang theo thiết bị định vị, chiếc xe vừa ra hội sở, người của Trình Mục Dương liền theo sát.

Rất nhanh xe hướng vào một quán cafe có hơi cổ. Sau khi vừa xuống xe mọi người thầm thì kín đáo đánh giá quán cafe.

“Còn tưởng rằng nơi lớn lắm, thì ra chỉ là nơi bình thường thôi a?”

Một cô gái mặc váy màu xanh lá, đôi tay đặt ở eo, vẻ mặt khinh thường mà nói.

Chu Dã vươn ngón tay mảnh khảnh khảy tóc mình một chút, vẻ mặt mang ý cười mà nói: “Tỷ muội, cô đừng xem thường quán cà phê này. Quán cà phê này đời trước chính là nhà của một vị vương tước. Tôi nhớ rõ 5 năm trước cái này nhà cửa ở thị trường nộp lên dễ thời điểm bảo giới 2 trăm triệu. Hơn nữa trong truyền thuyết thời điểm vương tước này còn sống lo lắng bị hoàng đế xét nhà, cho nên trừ bỏ bên ngoài phá lệ bên trong còn có ám môn ám các.”

“Các vị ŧıểυ thư nhìn thử bên trong đi.” Lại chắp đầu người hướng tới mấy cái nữ hài cười cười.

Vài người lập tức nhảy nhót mà theo đi vào, đầu tiên là vòng qua mấy cái hành lang gấp khúc rồi đi mấy gian sân sau. Lui tới trên đường đều nghe nồng đậm hương vị hoa tường vi. Bốn phía nơi nơi đều là cánh hoa tường vi bay múa. Chu Dã thích nhất là hoa tường vi. Cô đến đối viện này rất vừa lòng. Chỉ tiếc thời điểm năm đó cạnh giới không đoạt lấy.

Nam nhân dẫn dắt kia cuối cùng mở ra một cái cửa đá đi vào một nơi hoàn toàn không giống nhau. Bên ngoài cổ hương cổ sắc, bên trong xác thật dâm mị.

Có người vào đánh bạc, cũng có người vào chơi nữ nhân. Còn có nguyên nhân vì thiếu nợ cờ bạc không trả nổi bị xã hội đen chém rớt tay. Lại còn có có một nữ nhân bởi vì còn không trả nổi tiền vay nặng lãi nên bị lão đại tìm mấy nam nhân luân phiên cưỡng gian. Có tiếng hoan hô, cũng có tiếng kêu thảm thiết. Chu Dã cúi đầu nhìn lướt qua thấy được vài người quen. Tất cả đều là đồng bọn làm ăn của lão vương nhà cô. Ngày thường làm bộ ra vẻ đa͙σ mạo, vậy mà bây giờ ở đây chơi gái.

Tưởng tượng đến này những người này mỗi lần nhìn thấy cô đều cười tủm tỉm, Chu Dã cảm giác dạ dày đều quay cuồng lên.

Cuối cùng đám người Chu Dã bị đưa tới bên trong một căn phòng. Chỉ thấy ngồi bên trong là những nam nhân mặc tây trang. Liền biết mấy người này là ông chủ lớn ở sòng bạc ngầm.

“Các vị ŧıểυ thư này là Kim Môn chu đưa tới. Tất cả đều là các cô gái sạch sẽ.”

Nam nhân chắp đầu cung kính mà nói.

Lúc này trong đoàn người một nam nhân liếc nhìn mấy nữ hài một cái, cuối cùng ngón tay chỉ ở trước mặt Chu Dã.

“Nữ nhân thuộc này về ta.”



Chu Dã ngẩng đầu nhìn này nam nhân liếc mắt một cái. Nháy mắt trừng lớn đôi mắt. Này nam nhân là Triệu Kình! Nàng thế nhưng là gặp qua!

Ba năm trước, trong yến hội sinh nhật sinh nhật anh trai. Hắn là bạn của anh trai cô. Nam nhân này năm đó mơ tưởng tới cô. Mẹ nó, thật là vận số năm nay không may mắn. Thời điểm ở Dạ tổng thì gặp anh trai, ở chỗ này thì gặp được người quen. Nhưng nếu là Triệu Kình liền phiền toái. Triệu gia mấy năm nay sau lưng vẫn luôn có chỗ dựa, hơn nữa người ngoài rốt cuộc còn không biết là ai. Cũng khó trách Triệu Kình dám làm càn như vậy, dám làm việc mua bán trái pháp luật này.

“Ánh mắt của Triệu tổng thật tốt. Cô gái nhỏ nữ hài lớn lên diễm lệ nhưng không mị tục, dáng người vẫn là rất tuyệt vời. Quan trọng nhất chính là khí chất trên người không giống với người khác. Đêm nay thật có diễm phúc.”

Còn lại mấy nam nhân khen tặng mà hướng tới Triệu Kình chúc mừng nói.

Triệu Kình chưa nói cái gì, mà trực tiếp đem Chu Dã ôm lên hướng tới phòng khác đi đến.

Tới phòng, Triệu Kình trực tiếp đem Chu Dã ném tới trên giường, sau đó đè ép lại.

“Chu Dã, em hóa thành tro anh đều nhận ra. Như thế nào, Chu gia phá sản? Muốn em tới bán mình kiếm tiền?”

Triệu Kình duỗi tay ở trên mặt Chu Dã sờ soạng một phen. Xúc cảm mềm mại làm hắn lộ ra một tia si mê tươi cười.

“Đại gia, anh nhận sai người rồi. Em không phải Chu Dã. Em chỉ là một công chúa ở Kim Môn. Em tên Thúy Hoa ~”

Chu Dã bài trừ một mạt nịnh nọt tươi cười. Nhưng trong lòng đem cả nhà Triệu Kình thăm hỏi một lần. Ngươi mẹ nó mới ra tới bán!

“Thúy Hoa? Cái tên hay.”

Triệu Kình thưởng thức đầu tóc Chu Dã.

Chu Dã: “???” Cũng thật mẹ nó nói lung tung.

“Hôm nay buổi tối đem đại gia hầu hạ cho sướиɠ. Đại gia tặng một đống biệt thự cho em. Nếu có thể làm đại gia buổi tối hôm nay bắn ba lần, đại gia liền đem em làʍ t̠ìиɦ nhân bên người.”

Triệu Kình nói xong hướng tới cổ Chu Dã gặm xuống.

“Anh, anh đừng vội a.”
 

 

Chu Dã nguyên bản cho rằng Triệu Kình sẽ hoài nghi một chút, nhưng nào biết rằng Triệu Kình hoàn toàn diễn theo kịch bản.

“Đừng nóng vội? Là đang đợi người đến đây sao? Chỉ tiếc định vị trên người em đều bị anh tắt rồi.”

Triệu Kình dùng còng tay đem Chu Dã trực tiếp còng lại trên đầu giường.

Chu Dã không nghĩ tới mình vừa đến đã bị phát hiện.



“Dù sao trước đó em đã phát hiện. Nhưng anh đã vào được. Nếu anh có bị gì thì người của anh vẫn sẽ tìm tới.”

Chu Dã hung hăng mà trừng mắt nhìn Triệu Kình liếc mắt một cái.

“Nơi này là hòa thân vương phủ, trong phủ sở hữu hơn một trăm mật thất. Thời điểm người của em đến, sòng bạc ngầm này đã sớm dọn sạch sẽ. Còn em đã bị ăn sạch rồi.”

Triệu Kình nói xé rách váy đuôi cá màu bạc trên người Chu Dã. Lộ ra hai chân mảnh khảnh tuyết trắng.

“ŧıểυ mỹ nhân, ba năm trước đây lần đầu tiên nhìn thấy ngươi thời điểm, ta liền tưởng thượng ngươi. Nếu không phải anh trai em không cho phép,anh đã sớm đem em ȶᏂασ chết rồi. Hôm nay anh một hai phải hung hăng ȶᏂασ nát tao huyệt của em.”

Triệu Kình phóng xuất ©ôи th!t mình ra, ©ôи th!t hắn đã ngạnh đến giờ phút này, cao cao mà nhếch lên.

“Đem đồ vật của anh cút đi cho tôi! Lão tử thà cùng chó giao phối chứ không cùng anh làm!”

Chu Dã phẫn nộ mắng.

“Tốt, rất tốt. Chu Dã, em thật đúng là chọc anh sinh khí. Anh hôm nay nhất định sẽ phải khiến em quỳ gối bên chân anh ăn dươиɠ ѵậŧ.”

Triệu Kình đứng lên từ bên trong ngăn kéo lấy ra một lọ thuốc, sau đó nhéo cằm Chu Dã, đem toàn bộ thuốc đổ vào miệng Chu Dã, tiếp theo Triệu Kình lấy ra một bình rượu lại rót hơn phân nửa bình rượu đi vào. Cằm Chu Dã cùng trên cổ tất cả đều là rượu vang đỏ và thuốc viên.

“Khụ khụ khụ ~”

“Đây là xuân dược lão tử mua từ Tây Ban Nha trở về, chuyên môn dùng để đối phó nữ nhân không nghe lời. Ăn một viên là có thể biến thành dâm phụ, em ăn hơn phân nửa bình. Trong chốc lát lão tử sẽ rất sướиɠ. Sau đó liền tìm hai con chó tới ȶᏂασ em.”

Triệu Kình nói chuẩn bị nâng dươиɠ ѵậŧ nhét vào hoa huyệt Chu Dã.

Nhưng mà ngay sau đó một cổ đại lực đa͙σ tác động tới trên đầu Triệu Kình. Chỉ thấy Trình Mục Dương mặc cảnh phục cầm súng để ở huyệt thái dương Triệu Kình.

“Tôi là đội trưởng đội cảnh sát hình sự tỉnh C Trình Mục Dương, tôi hiện tại hoài nghi anh mở sòng bạc ngầm cho vay nặng lãi, bị nghi ngờ có liên quan đến kinh doanh phi pháp. Phiền anh cùng tôi đến cục cảnh sát một chuyến.”

Lúc này Triệu Kình cầm lên một con dao chuẩn bị đâm Trình Mục Dương, khuỷu tay Trình Mục Dương trực tiếp đánh vào trên cổ Triệu Kình đem Triệu Kình đánh hôn mê.

“Cô thế nào rồi?”

Trình Mục Dương sau khi giải quyết Triệu Kình, lập tức đi qua giúp Chu Dã giải mở còng tay.

“Chú cảnh sát, cháu thật là khó chịu. Hắn cho cháu ăn xuân dược. Cháu muốn ăn dươиɠ ѵậŧ chú, muốn bị ȶᏂασ. Cháu ngày hôm qua đã 18 tuổi. Người ȶᏂασ cháu được không?”

Chu Dã dựa vào trong lòng ngực Trình Mục Dương, cả người nóng bỏng mà kéo khóa quần Trình Mục Dương ra, trực tiếp liền hướng tới dươиɠ ѵậŧ chưa cứng của Trình Mục Dương ngồi lên.

Trình Mục Dương tất nhiên không phải loại người hứa mà không giữ lời, đã từng đáp ứng qua chuyện của Chu Dã chỉ có trước tiên chuẩn bị. Anh tạm thời ổn định Chu Dã, đem Triệu Kình giao cho cấp dưới lúc sau đó lập tức đóng cửa lại một lần nữa về phòng.
 

break
Tập truyện: Nam Nhân Là Để Cưỡi (NP, Cao H)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại, Cao H
(Cao H) Không Xuống Được Giường
Ngôn tình Sắc, Sủng
Gả Cho Nam Thần
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc