Chu Dã cùng Trình Mục Dương ngồi ở trên ghế phụ. Người khác cũng không biết hiện tại bên trong tao huyệt Chu Dã đang hàm chứa một cây ©ôи th!t thật lớn.
Cũng may cô bị Trình Mục Dương cắm nhiều như vậy, bên trong tao huyệt cũng bớt ngứa hơn trước. Ngược lại là hiện tại Trình Mục Dương dươиɠ ѵậŧ cắm ở như vậy lại ướt lại khẩn tao bức bên trong bắt đầu khó chịu đi lên.
Chu Dã ngồi ở trong lòng ngực Trình Mục Dương cố ý vặn vẹo mông, làm hoa huyệt có thể cùng đại dươиɠ ѵậŧ cọ xát nhau. Làm dươиɠ ѵậŧ có thể ở bên trong tao bức cọ xát nhiều hơn. Chu Dã thoải mái mà híp mắt, mà Trình Mục Dương thì không cảm thấy như vậy. Làm trò trước mặt nhiều người như vậy, Trình Mục Dương tất nhiên là không thể ôm mông Chu Dã mông bắt đầu ȶᏂασ.
“Ai nha, chú như thế nào lại chảy nhiều mồ hôi như vậy a? Để cháu lau cho người.”
Chu Dã vươn ra ngón tay từ trong chăn chuẩn bị lau đi mồ hôi trên mặt Trình Mục Dương.
“Dừng tay.”
Trình Mục Dương bắt lấy tay Chu Dã. Anh vì cái gì mà khó chịu, trong lòng Chu Dã chẳng phải biết rõ ? ŧıểυ phôi đản này chính là cố ý muốn anh mất khống chế.
“Ai nha nha, chú đã cứu cháu một mạng. Cháu giúp chú lau mồ hôi thì có làm sao? Sắc mặt chú sao lại đen như vậy a? Chẳng lẽ lại có chuyện gì không cao hứng sao? Mau nhanh nói ra cho mọi người nghe đi.”
“Câm miệng! Đừng nhúc nhích!” Trình Mục Dương sắc mặt xanh mét. ©ôи th!t anh ngạnh giống như cục đá. Sau khi hưởng qua hương vị nữ nhân, anh biết chỉ có ở bên trong hoa huyệt hung hăng ȶᏂασ mới có thể giảm bớt đau đớn của ©ôи th!t. Nhưng hiện tại chỉ cần anh vừa động, những người cảnh đội tất nhiên sẽ phát hiện anh cùng Chu hiện tại đang làm chuyện gì.
“Cháu càng muốn động!”
Chu Dã hướng tới Trình Mục Dương chớp chớp mắt. Sau đó cô lập tức chuyển động thân thể đưa lưng về phía Trình Mục Dương ngồi. Nháy mắt dươиɠ ѵậŧ thô to kia của Trình Mục Dương liền ở bên trong tao bức Chu Dã xoay 360 độ. Thịt non bên trong tao huyệt bị đại dươиɠ ѵậŧ như vậy cọ xát một cái, cô nhịn không được nhẹ nhàng rêи ɾỉ một tiếng.
Chẳng qua mấy người tình nghi ở thùng ầm ĩ không thôi, hơn nữa có mấy cảnh sát răn dạy. Tiếng rêи ɾỉ rất nhỏ này của Chu Dã thật ra không có bị người phát hiện. Chẳng qua ở trên ghế điều khiển Tô Tình cũng là nữ nhân, lại là một người làm cảnh sát. Đối với những chi tiết này tự nhiên mẫn cảm. Vừa lái xe cô ta đồng thời hướng tới phía Chu Dã cùng Trình Mục Dương nhìn lại.
Từ lúc bắt đầu hai người lên xe cứ chặt chẽ mà ngồi cùng nhau như vậy, dáng ngồi ái muội này ái mười phần làm trong lòng Tô Tình không khỏi có chút khó chịu. Cô ta yêu thầm Trình Mục Dương 3 năm. Trong 3 năm này, cô ta tìm vô số cơ hội ám chỉ tình cảm với Trình Mục Dương. Nhưng Trình Mục Dương vẫn luôn không đáp lại.
Cái ŧıểυ nữ này hài chẳng qua là một tháng trước mới quen Trình Mục Dương. Hiện tại có thể ngồi vào trên đùi Trình Mục Dương. Trong lòng Tô Tình không khỏi có chút khó chịu.
Nhưng Tô Tình lại không thể tưởng tượng được Chu Dã đang bị Trình Mục Dương ở trước mặt ȶᏂασ huyệt.
“Tô tỷ tỷ, chị có bạn trai chưa?”
Chu Dã hướng tới Tô Tình nhìn lại đây.
Tô Tình cười nói: “ŧıểυ muội muội, em nên quan tâm chuyện học nhiều một chút.”
Chu Dã bĩu môi. Cô so người khác thông minh hơn rất nhiều. Ở thời điểm Tô Tình trộm nhìn qua lần thứ ba, cô liền phát hiện Tô Tình đối với Trình Mục Dương có ý tứ.
Nhưng Chu Dã là người có cùng một tính cách với lão cha bát đảt. Đồ vật cô coi trọng cũng chỉ có thể là của cô. Người khác đừng vội cướp đi! Đại dươиɠ ѵậŧ của chú cảnh sát là của cô! Cũng chỉ có thể ȶᏂασ một mình cô!
Tô Tình này còn nói không tìm bạn trai, kia chẳng phải là đang mơ ước người của cô sao! Trong lòng Chu Dã không khỏi khẩn trương lên.
Không được, cô cần thiết phải cho Tô Tình biết chú đối với cô ta không giống nhau!
Chu Dã cố ý kẹp chặt bụng nhỏ, sau đó tao bức co rút lại kẹp dươиɠ ѵậŧ Trình Mục Dương. Cô biết Trình Mục Dương nhất định chịu không nổi chiêu này.
Quả nhiên dươиɠ ѵậŧ Trình Mục Dương bị Chu Dã kẹp đến vừa cứng lại vừa sướиɠ. Trình Mục Dương nhịn không được nhẹ nhàng giật mình, nhưng thực mau Tô Tình cũng không quá mức nhìn tới hai người bọn họ.
Trình Mục Dương chỉ có thể cố nén lại du͙© vọиɠ. Bởi vì nhẫn nại gân xanh trên trán Trình Mục Dương đều nổi lên. Chu Dã che miệng cười khẽ ra tiếng.
Bộ dáng cấm dục này của chú cảnh sát thật đúng là mê người a. Nếu không phải bên trong tao huyệt cô còn đang cắm một cây dươиɠ ѵậŧ thô to thì cô thật đúng là thiếu chút nữa bị bộ dáng này của chú cảnh sát đem lừa đi.
Bất quá biết Trình Mục Dương hiện tại khó chịu Chu Dã liền nhẹ nhàng mà nâng mông lên, sau đó lại chậm rãi ngồi xuống. Bởi vì động tác độ cũng không tính lớn, cũng không có khiến cho Tô Tình hoài nghi. Nhưng động tác nhỏ như vậy lại có thể làm Trình Mục Dương thoải mái mà thở dài.
Liền ở lúc Chu Dã chuẩn bị động một chút, bàn tay Trình Mục Dương liền vỗ vào trên mông Chu Dã.
“Đừng lộn xộn! Còn lộn xộn liền đem cô ném văng ra.”
Trình Mục Dương quát lớn. Tuy rằng Chu Dã động như vậy đủ làm dươиɠ ѵậŧ anh thoải mái một chút. Nhưng động tác như vậy căn bản sẽ chỉ làm anh càng muốn trừu động đi ȶᏂασ huyệt.
Chu Dã hướng tới Trình Mục Dương mắt trợn trắng. Cô chính là muốn cho Trình Mục Dương sướиɠ một chút. Vì thế Chu Dã lúc này đây càng thêm dùng sức mà kẹp chặt tao huyệt còn dùng mông cọ xát hai viên trứng phía dưới của Trình Mục Dương.
Ngay lúc bị tấn công, Trình Mục Dương rốt cuộc nhịn không được lại bắn ra tới. Chẳng qua Trình Mục Dương cố nén kɧoáı ©ảʍ khi bắn tinh, chỉ đem cằm để ở trên vai Chu Dã, cuối cùng phát ra một tiếng kêu rên. Mà Chu Dã khi bị bắn tinh, tao huyệt cô sướиɠ muốn lên mây. Cô nhịn không được muốn kêu to ra. Nhưng nếu kêu lên sẽ trực tiếp bị người phát hiện. Mà Tô Tình lại thường nhìn lén bọn họ hai cái, tuyệt đối sẽ bị phát hiện.
Cũng may ngay sau đó Trình Mục Dương tay che ở miệng Chu Dã. Tiếng rên nhỏ của Chu Dã căn bản không lọt ra ngoài. Chẳng qua cô vẫn là hơi thở dốc lên.
Tô Tình nghe được động tĩnh liền nhìn lại phía hai người. Cô ta đang lái xe không khỏi run rẩy một chút. Nữ hài này cùng Trình đội quan hệ đã thân mật như vậy sao? Xem ra cô ta chỉ có thể từ bỏ. Tô Tình nhìn Trình Mục Dương, cắn cắn môi. Sau đó chuyên tâm mà lái xe.
Nhiều năm sau Chu Dã mới biết được chính mình hôm nay thế nhưng trong lúc vô ý lại giải quyết một tình địch mạnh mẽ.
Sau khi chiếc xe tới cục cảnh sát, những người khác xuống xe trước. Trình Mục Dương cùng Chu Dã thu dọn xong mới xuống, Trình Mục Dương trước đưa Chu Dã tới khách sạn gần đó, cũng mua cho cô một bộ quần áo.
“Chú còn biết kích cỡ nội y của cháu sao?.”
Chu Dã ở trên giường giương hai chân, ưỡn ngực hướng Trình Mục Dương bày ra hai vυ" no đủ.
“Tôi phải về cục cảnh sát. Cô một lát liền trở về trường học đi. Trong thẻ ngân hàng này có 2 vạn, là tiền để thưởng vì cô trợ giúp cảnh sát.”
Trình Mục Dương đem tấm thẻ đưa cho Chu Dã, cũng không có để ý.
“Cháu không cần thẻ ngân hàng để khen thưởng. Cháu muốn chú cảnh sát mặc áo ngực cho cháu coi như là phần thưởng.”
Chu Dã cười nhìn về phía Trình Mục Dương. Cô không tin Trình Mục Dương đã cùng cô làm chuyện kia mà còn sẽ đối với cô lạnh như băng.
Kết quả giây tiếp theo nội y liền chạy tới Chu Dã trên tay.
“Người trưởng thành đều làm những việc này.”
Nói xong Trình Mục Dương liền xoay người rời đi.
Chu Dã tức giận vỗ vỗ giường.
“Trình Mục Dương, chú chờ đó! Cháu không thu phục người thì cháu không phải người nhà họ Chu!”