Giang Vãn thoải mái tới mơ màng, nghe anh nói như vậy thì mới nhớ ra còn có chuyện vuốt ve cho nhau, bèn nhanh chóng kéo quần Bùi Vân Khởi xuống.
Cô vốn định học anh cũng luồn tay vào sờ, nhưng Bùi Vân Khởi lại nhẹ nhàng ưỡn thắt lưng chạm tay cô, nói: "Ngoan, cởi giúp anh."
Gợi cảm quá!
Giang Vãn cảm thấy mũi mình nóng lên, lại có dấu hiệu sắp chảy máu cam.
Cô dùng sức lực thật lớn mới kéo quần của Bùi Vân Khởi xuống dưới thân, sau đó dùng chân đạp dần xong cởi hẳn cho anh.
Cuối cùng không còn bị trói buộc, Bùi Vân Khởi cảm thấy thả lỏng hơn rất nhiều, nhưng lại vì Giang Vãn đưa tay cầm gậy thịt của mình mà hít vào một hơi.
Cô vừa chạm tới gậy thịt là lập tức dùng bàn tay bao lấy đầu nấm, còn khẽ nhéo nhéo hai cái, nặn ra tiền tinh vừa rỉ ra, rồi dùng ngón cái bôi ra chỗ khác.
kí©ɧ ŧɧí©ɧ này thì có gã đàn ông nào chịu nổi?
Giang Vãn không có kinh nghiệm dùng tay giúp đàn ông bao giờ.
Cô thấy Bùi Vân Khởi hít vào một hơi, tưởng mình làm anh đau, bèn vội vàng buông ra.
Tâm tình Bùi Vân Khởi thật sự chập trùng lên xuống, Giang Vãn tháo chạy, anh cảm thấy còn khó chịu hơn là bị kìm nén trong qυầи ɭóŧ.
"Vãn Vãn làm tốt lắm, tiếp tục đi."
Anh kiên nhẫn dẫn dắt cô, đồng thời không quên cho thêm một ngón tay nữa xoa nắn mật đậu của Giang Vãn.
"Ư a..."
kɧoáı ©ảʍ tới từ sự âu yếm đột ngột tăng lên làm Giang Vãn suýt nữa lạc mất bản thân.
Cô vừa kìm nén tiếng rêи ɾỉ, vừa cầm lại gậy thịt của Bùi Vân Khởi, tùy theo tần suất anh xoa nắn cho cô, cô cũng cầm ©ôи th!t vuốt từ trên xuống.
Trong đêm dã ngoại lấy trời làm đỉnh, lại còn là đêm tối quang đãng sáng ánh trăng, cả hai dùng tay vuốt ve cho nhau đã tạo ra kí©ɧ ŧɧí©ɧ làm hai người đều cực kỳ hưng phấn.
Vì những tiếng thở dốc của cả hai mà bàn tay hai người trở nên càng lúc càng nhanh.
Bùi Vân Khởi cúi đầu áp trán lên trán Giang Vãn, làm cho những tiếng thở dốc giao hòa vào nhau.
Chẳng qua sức lực và thể lực của Giang Vãn không bằng Bùi Vân Khởi, dù có liều mạng vuốt thì tay cũng không nhanh bằng tay anh.
Khi phía dưới cô nóng lên, sắp cao triều, lại cảm thấy Bùi Vân Khởi vẫn chưa có động tĩnh gì.
Nhưng cô rêи ɾỉ càng lúc càng gấp, anh cảm thấy cô sắp tới, tay vẫn duy trì tốc độ và thủ pháp làm cô thoải mái nhất, luân phiên xoa nắn.
"A... A a... Không được..."
Giang Vãn nũng nịu thở dốc, lúc cao trào thì cô dán sát người Bùi Vân Khởi mà khe khẽ run rẩy, phản ứng liên tục trong thời gian dài.