Tận Thế : Quy Tắc Sinh Tồn Của Mỹ Nhân (NP)

Chương 45: Công dụng khác của dị năng

Trước Sau

break

Cô thầm nghĩ, chỉ có thuộc hạ do lãnh đạo nữ giáo dục ra mới tôn trọng và trân trọng con gái như vậy trong thời tận thế này.
Đương nhiên cũng có liên quan mật thiết tới việc Bùi Vân Khởi có em gái nữa.
Cảm nhận khi cùng bộ hành với Bùi Vân Khởi khác hẳn với chính bản thân Giang Vãn lẻ loi một mình xông pha tận thế.
Mấy ngày trước, Giang Vãn không tìm được điểm dừng chân phù hợp dọc đường đi, cho nên tới buổi tối cô không dám nghỉ ngơi, chỉ dám dừng lại ở nơi cực kỳ trống trải, cảnh giác cả đêm.
Có Bùi Vân Khởi, trước khi trời tối anh sẽ dẫn cô đi tìm một cây đại thụ phù hợp, dùng dây thừng leo núi mắc một chiếc võng giản dị ở giữa các chạc cây, rồi quấn kỹ Giang Vãn vào trong.
Cho dù cô ở trên giãy dụa thì đám ốc sên bị rải muối cũng sẽ không dịch chuyển chút nào.
Ngủ như vậy, nếu bỏ qua tiếng muỗi vo ve vù vù bên tai, có thể nói là vừa cảm thấy an toàn vừa mới lạ muốn chết.
Giang Vãn chỉ cần ngẩng đầu là có thể xuyên qua ngọn cây nhìn thấy bầu trời đầy sao bên trên.
Không biết có phải ảo giác của cô không, so với sáu năm trước, bây giờ số lượng con người giảm mạnh tới sắp thành động vật quý hiếm, bầu trời đêm lại tối hơn, ánh sao càng sáng hơn.
Những con đom đóm mà cô chỉ thấy trong sách vở và phim ảnh hồi nhỏ cũng bay qua các bụi cỏ trong đêm.
Rõ ràng là đám côn trùng nhỏ tìm bạn đời, vậy mà trong mắt con người nó lại thành một cảnh tượng lãng mạn.
Giang Vãn đắm chìm trong phong cảnh đêm tuyệt đẹp, thoải mái tới mức lâng lâng.
Nhưng bên cạnh còn không ngừng vang lên tiếng "bốp bốp" mà chính chủ đã cố giảm nhỏ âm thanh rồi.
Là tiếng Bùi Vân Khởi vỗ muỗi.
"Vãn Vãn, em không bị muỗi đốt chứ? Có phải bên em không có muỗi không?" Bùi Vân Khởi không nghe thấy Giang Vãn có động tĩnh gì, bèn hỏi.
Vừa là thắc mắc lại vừa là quan tâm.
"Nhiều với ồn ào lắm." Giang Vãn giơ tay vẫy vẫy: "Nhưng em không có cảm giác bị đốt."
Quả thật cô rất ít khi bị muỗi đốt.
Ngoài việc trong tầng hầm rất sạch sẽ ra, Giang Vãn vẫn cho rằng cô có cơ địa không hay bị muỗi đốt.
Bây giờ cây đại thụ mà hai người nghỉ tạm qua đêm cách bờ sông không xa, mà lúc trước cô chưa từng ở chỗ nào nhiều muỗi như thế này.
Cánh tay đang đuổi muỗi của Giang Vãn khựng lại: "Hay là..."
Bùi Vân Khởi cũng hiểu ra, anh cười nói: "Dị năng của Vãn Vãn thật hữu dụng, làm anh hâm mộ ghê."
Không nhắc tới tác dụng chữa thương, thể chất tốt hơn ít bị bệnh thì thôi, còn kèm theo cả chức năng đuổi muỗi nữa.

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc