Tận Thế : Quy Tắc Sinh Tồn Của Mỹ Nhân (NP)

Chương 32: Không kìm nổi (H)

Trước Sau

break

"A..." Giang Vãn nắm lấy ghế sô pha thật chặt, dùng sức mạnh tới mức đốt ngón tay trắng bệch đi.
kɧoáı ©ảʍ không những đến từ việc được ăn ©ôи th!t, mà còn cả việc cuối cùng Bùi Vân Khởi đã chịu cương quyết mạnh mẽ hẳn lên.
Bùi Vân Khởi ở phía sau cũng khẽ hừ một tiếng, hiển nhiên là bị lối vào khít chặt kia ép cho thoải mái phát cuồng.
Giang Vãn đã nếm được mùi thịt, đang lúc kí©ɧ ŧɧí©ɧ, lại sợ Bùi Vân Khởi vốn kiên định quá đáng này sẽ chỉ cho vào một chút rồi ra ngay, mà cô cảm thấy anh thực sự có thể làm được loại chuyện này.
Cho nên Giang Vãn quỳ gối lên ghế sô pha, dẩu mông ngồi ra phía sau, làm cho ©ôи th!t đâm vào sâu hơn chút nữa.
Công cụ phạm tội của anh cọ lên vách trong trơn trượt không chút cách trở.
Sự tiếp xúc thân mật giữa hai bên mang tới kɧoáı ©ảʍ còn mãnh liệt hơn Giang Vãn tưởng tượng.
Cô không ngừng há to miệng, nhưng lại cắn môi dối, cảm giác bên dưới tê dại trướng, đã hết ngứa, nhưng lại càng muốn nhiều hơn.
Ngay lúc này Bùi Vân Khởi rút ra sau, ©ôи th!t tức thì lùi ra ngoài.
Quá đột ngột.
Nhưng Giang Vãn còn chưa kịp cảm thấy mất mát thì anh đã thuận thế ưỡn eo đâm thẳng vào trong càng sâu hơn.
"A... Ưm~~" Giang Vãn sướиɠ tới mức mũi chân co quắp lại, rêи ɾỉ lên tiếng.
Bùi Vân Khởi vừa thở dốc, vừa liên tục làm động tác ra ra vào vào, mỗi một lần đều đâm vào nơi sâu hơn.
Giang Vãn vốn lâu không làm nên rất khít, để tiện cho hành động, anh còn nắm khuỷu một chân của cô giơ lên trên.
Thoải mái quá, Giang Vãn nhắm mắt lại, cơ thể không kìm được căng lên, rồi lại thả lỏng.
Cô cực kỳ chăm chú lắng nghe động tĩnh phía sau, mê muội những tiếng thở dốc của Bùi Vân Khởi mỗi khi lên đỉnh kɧoáı ©ảʍ.
Chờ tới khi cả cây vào trong, hai người ôm chặt lấy nhau, cùng rêи ɾỉ cùng lúc.
Giang Vãn cảm thấy mông mình áp chặt lên nơi đó của Bùi Vân Khởi.
Nước từ trong người cô chảy ra dính nhớp ở nơi ái ân của cả hai.
Cô không kìm được cảm thấy tim đập rộn ràng, có cảm giác tâm động và hạnh phúc không cách nào hình dung được.
Có lẽ đây là ảo giác sinh ra bởi kɧoáı ©ảʍ từ cuộc làʍ t̠ìиɦ mãnh liệt, nhưng nó thật sự tồn tại.
Bùi Vân Khởi ngừng lại, ôm chặt Giang Vãn, thở dốc: "Xin lỗi, anh không thể nhịn nổi."
"Em không muốn anh nhịn, em cũng rất muốn làm với anh mà."
Giang Vãn biết cảm thấy may mắn là không đúng, nhưng cô lại nghĩ, nếu Bùi Vân Khởi thật sự không vượt qua được cửa ải này, cô sẽ chẳng có chút ký ức khi thật sự ở bên anh nào, sẽ khiến cô hối hận mãi không thôi.

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc