Vì cố nén tiếng rêи ɾỉ mà Giang Vãn phải dùng sức toàn thân.
Cô khẽ hé mắt ra một đường nhỏ nhìn Bùi Vân Khởi đang vùi đầu liếʍ ngực mình, rồi bị hình ảnh đó kí©ɧ ŧɧí©ɧ tới mức run rẩy.
Đầu lưỡi Bùi Vân Khởi cuốn lấy núm vυ", tấn công mạnh mẽ, mυ"ŧ vài cái xong anh mới nhả ra, khàn giọng nói: "Muốn nghe em kêu, đừng nhịn xuống."
Giang Vãn xấu hổ không chịu nổi, bèn nghiêng đầu ra ngoài, mặt hướng xuống đất, vờ như không nghe thấy lời Bùi Vân Khởi nói.
Bùi Vân Khởi cười, ngón tay chọc lên bầu ngực cô, chậm rãi nói như thể vừa "hoàn toàn nhận ra": "Xem ra là anh còn chưa ra sức đủ."
Sau đó anh lại cúi đầu xuống, đầu lưỡi lắt léo liếʍ láp vừa nhẹ lại vừa nhanh.
"A..."
Loại tần suất kí©ɧ ŧɧí©ɧ này khiến Giang Vãn không kìm nổi nữa mà hé miệng yêu kiều rêи ɾỉ thành tiếng.
Đã hé miệng rồi thì tiếp sau đó không cách nào kìm né được nữa.
Cả phòng đều là những tiếng rêи ɾỉ của Giang Vãn với đủ mọi cung bậc biến đổi theo động tác của Bùi Vân Khởi.
Cơ thể con người quá kỳ diệu, bên trên cô được liếʍ mυ"ŧ thoải mái tới phát cuồng, mà bên dưới cũng bị dòng điện kí©ɧ ŧɧí©ɧ nóng lên.
Không biết Bùi Vân Khởi chỉ liếʍ ngực bao lâu, mãi cho tới khi anh thỏa mãn dừng lại, Giang Vãn cảm thấy cơ thể bủn rủn như mệt mỏi quá độ, phía dưới ướt nhẹp dính nhớp.
Bùi Vân Khởi ôm cô cùng nằm trên ghế sô pha, bàn tay khẽ vuốt ve lưng, rồi từ đường cong sống lưng dần lướt xuống dưới.
Vừa ngứa vừa tê dại, Giang Vãn muốn tránh né nhưng không được, chỉ có thể dán chặt vào người anh.
Vóc người của người đàn ông này thật quá đẹp, mặc đồ thì trông gầy, nhưng cởi ra lại khỏe khoắn, toàn thân đều là cơ bắp rắn chắc do rèn luyện với cường độ cao.
Anh sờ cô, Giang Vãn cũng sờ anh.
Ngón tay dọc theo xương quai xanh lướt xuống dưới cơ bụng, rồi tới đường nhân ngư.
Bàn tay Bùi Vân Khởi dừng ở phía sau mông cô, cách một lớp quần.
Tay Giang Vãn cũng dừng ở bên quần anh.
Không biết anh có tâm tư tình cảm như thế nào, nhưng Giang Vãn biết cô đang hồi hộp muốn chết.
Cấp độ riêng tư ở bên trên hoàn toàn không giống với bên dưới, cô vừa sợ hãi lại vừa chờ mong, thậm chí cảm xúc lên xuống còn mạnh hơn cả lần đầu tiên.
Giang Vãn là một người trưởng thành bình thường, lúc ở một mình thì thi thoảng có nhu cầu là cô sẽ tự vuốt ve an ủi bản thân.
Cô cho rằng mình đã rất thoáng rồi, nhưng khi ở cùng Bùi Vân Khởi, ý nghĩ này của cô nhanh chóng sụp đổ.