Timo đang cầm chân gà ngồi trên sô pha, mắt không chuyển xem tivi. Cách đó không xa là Lâm Gia ngồi ở trước bàn, đang dùng notebook Healy mang đến cho cô mà hoàn thành tô màu cho bức tranh, định sau khi hoàn thành sẽ lồng kính bảo quản (treo lên tường).
Lại nói, cô chưa bao giờ chụp hình chung với bọn Corey Lannok, thầm nghĩ sau khi bọn họ trở về nhất định phải tìm lúc thích hợp chụp một tấm mới được. Liên tục mấy ngày ngủ không đủ giấc, Lâm Gia vẽ vẽ một hồi cảm thấy hơi mệt.
Cô xoa xoa huyệt thái dương, liếc mắt nhìn Lannok trong bức vẽ đang cười đến vô tâm vô phế, động tác trên tay dừng một chút, bỗng nhiên không hiểu sao cảm thấy hoảng hốt.
Cô vội vàng nhắm mắt lại vỗ vỗ mặt, cố gắng đẩy nỗi lo lắng từ trong lòng ra ngoài, không ngừng ở trong lòng an ủi mình: "Không sao, bọn họ sẽ không có chuyện gì, sẽ không ..."
Sợ ảnh hưởng đến cảm xúc của nhóm thú thú sắp tham chiến mà ngày đó cô không dám biểu hiện ra nửa phần yếu đuối và lo lắng trước mặt bọn họ. tyvybutchi.diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn Mà trên thực tế, cô lại không có một ngày nào được ngủ an ổn, đêm nào cũng đều gặp ác mộng, sau khi tỉnh giấc lại không có cách gì đi vào giấc ngủ. Bị giam lỏng ở trong phòng không được tự do hành động, cộng thêm loại hậm hực này nữa, cho nên cô đành phải không ngừng tìm chuyện để làm, vẽ vẽ đọc sách, dạy Ngân Hổ biết chữ, hỏi thăm tin tức từ Healy, không cho mình có thời gian rảnh rỗi mà miên man suy nghĩ.
Dick cầm quần áo tắm xong sẽ thay từ trong phòng ngủ đi ra, liếc thấy Ngân Hổ đang ngồi trên sàn nhà mặt ủ mày ê nhìn chằm chằm bàn cờ, khóe miệng cực nhanh cong lên, nhưng thoáng cái liền khôi phục vẻ mặt trong trẻo nhưng lạnh lùng, xoay người nhẹ nhàng đi đến phòng tắm.
Hôm qua anh "Vô tình" nói với Ngân Hổ, Lâm Gia rất thích cờ vua, trước kia thường xuyên nhìn thấy cô và Dương Kiện chơi loại cọc gỗ kỳ quái này cho nên anh quyết định nhanh chóng học cách chơi cờ vua để làm cho Lâm Gia vui.
Ngân Hổ nghe xong liền gấp gáp, sức mạnh của anh và Dick tương đương nhau, nhưng Dick lại thành thục thông minh hơn anh, biết nhiều chữ hơn anh, nói chuyện cũng lưu loát hơn, nếu như ngay cả chơi cờ cũng tốt hơn, vậy anh theo đuổi Lâm Gia sẽ còn có ưu thế gì đáng nói sao? Không được không được, anh phải đuổi kịp Dick học xong cờ vua trước Dick mới được.
Vừa vặn lúc học đại học Healy đã từng nghiên cứu qua cờ vua cổ đại, Ngân Hổ nhìn anh và Lâm Gia chơi một ván sau đó mỗi ngày liền dây dưa bắt Healy dạy cho mình.
Ngân Hổ hoàn toàn không chú ý tới Dick cổ quái, anh là đang híp mắt, một tay chống cằm, một tay nắm đầu cờ ngựa, vẻ mặt rối rắm nhìn chằm chằm bàn cờ. Healy ngồi ở bên cạnh anh, vừa khoa tay múa chân vừa giảng giải cho anh như thế nào đi cờ. tyvybutchi.diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn Ngân Hổ nghe xong nửa ngày vẫn là không hiểu. Nếu như nghe đến lúc tâm trạng buồn bực khó chịu thì anh liền ngẩng đầu hung dữ trừng Healy một cái, phồng má tức giận không thèm nghe Healy dạy.
Thực lực kém nhau quá xa, Healy nào dám tỏ vẻ nửa điểm dị nghị, chỉ có thể tự nhận mình xui xẻo. Trong lòng anh cực kì ủy khuất, ngắn ngủn mấy ngày phải dạy cho một con hổ nửa người mù chữ học được cách chơi cờ vua, anh không phải chịu khổ bình thường rồi.
Lâm Gia tô màu tốt nhất cho tranh vẽ, nhìn đồng hồ một chút, đóng máy tính lại đứng dậy đi xuống nhà bếp. Buổi sáng đội hậu cần đưa thức ăn tới trong đó có một khối thịt tươi lớn, cô cắt thành khối ướp muối và xì dầu rồi đem chưng. Nhóm nửa thú thích ăn đồ ăn cô làm, cô liền tận lực sử dụng nguyên liệu không nhiều lắm nấu ăn biến đổi đa dạng làm chút thức ăn ngon lấp đầy bụng bọn họ.
Phòng tắm ở ngay bên cạnh nhà bếp, bên trong truyền đến tiếng nước, thuỷ tinh khắc hoa mơ hồ hiện ra thân hình cao lớn của Dick. tyvybutchi.diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn Lâm Gia tắt lửa, đeo bao tay cách nhiệt mang thịt đặt sang dĩa lớn. Cửa phòng tắm bỗng nhiên mở ra, Dick thò đầu ra, lông mi dài màu trắng còn đọng giọt nước: "Gia, anh quên lấy áo, em giúp anh lấy một chút đi."
"Được, anh chờ một chút." Lâm Gia đành phải buông bát ra đi vào phòng tìm quần áo cho Dick.
Dick liếc mắt nhìn phòng khách một cái, thấy Ngân Hổ và Healy vẫn đang vùi đầu nghiên cứu cờ vua, căn bản không chú ý tới bên này, mày kiếm giương lên, khóe miệng lại nhếch lên lần nữa.
Lâm Gia cầm áo Dick vội vàng đi đến đây, đưa cho anh: "Đây, quần áo của anh."
Dick cười nhìn cô, mắt xanh bị hơi nước nhiễm qua dị thường trong suốt sáng ngời, đáy mắt ẩn ẩn vẻ giảo hoạt.
Lâm Gia thấy anh không nhận quần áo mà chỉ yên lặng nhìn chằm chằm mình, hơi kỳ quái: "Dick, quần áo của anh... A!" Lời còn chưa dứt, Dick nhanh như tia chớp túm lấy tay cô, kéo cô vào phòng tắm, tùy tay đặt cô trên cửa phòng tắm.
Dick vươn ngón trỏ đặt nhẹ trên môi Lâm Gia, nghịch ngợm nháy nháy mắt, ra hiệu cô đừng lên tiếng. Bị Dick kéo vào phòng tắm, Lâm Gia liền rõ ràng ý đồ của anh. tyvybutchi.diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn Cô vốn muốn lên tiếng ngăn cản, ai ngờ đột nhiên bị hành động của Dick làm cho lòng mềm nhũn, lời nói tràn ra bên miệng liền nuốt trở về, chờ Dick đóng lại cửa mới ý thức được mình trúng bẫy của anh.
Nhưng nếu cô gây gỗ với Dick thì chắc chắn sẽ kinh động Ngân Hổ, siêu cấp bình dấm chua đó mà quậy lên thì khó mà thu xếp được.
Chỉ do dự trong chốc lát, vòi hoa sen phun ra nước ấm liền làm ướt quần áo của cô, Lâm Gia tức giận đến cắn môi e thẹn phiền muộn trừng mắt nhìn Dick, thấp giọng mắng: "Anh thật đáng giận !" Cô làm sao hiểu được bộ dạng xấu hổ và giận dữ của mình ở trong mắt Dick xem ra càng giống như là đang làm nũng.
Hô hấp của Dick bị kiềm hãm, con ngươi màu lam trở nên âm u, ánh mắt nhất thời giằng co trên ở người Lâm Gia. Áo mỏng ướt sũng dán sát trên người Lâm Gia, làm đường cong gợi cảm hoàn mỹ hiện ra, hai quả rất tròn ngạo nghễ đứng trước ngực thoạt nhìn mềm mại như vậy, hai viên nho nhỏ ở chính giữa cứng rắn nổi lên.
Hai mắt Dick đỏ ửng, nhìn chằm chằm hai quả nhỏ dang không ngừng phập phồng, hô hấp dần trở nên dồn dập, rất nhanh liền cảm thấy miệng khô lưỡi khô, theo bản năng liếm liếm môi.
Lâm Gia sửng sốt, nhìn thấy ánh mắt Dick có chút không thích hợp, theo tầm mắt của anh cúi đầu xuống nhìn chính mình, nhất thời mặt đỏ như máu, vội vàng che ngực, xoay người muốn mở cửa phòng tắm ra.
Một tay Dick kéo cô trở về đặt trên vách tường, đôi tay chống hai bên người cô, giam cô giữa hai cánh tay, thấy Lâm Gia muốn tránh thoát, một tay anh đè bả vai của cô lại, một tay khác kìm lòng không đậu xoa khuôn mặt cô.
Vòi hoa sen phun nước xối trên cơ thể trần trụi kiện mỹ của Dick, giọt nước trên vai hội tụ thành vô số dòng suối nhỏ, lập tức ở trên da thịt bóng loáng màu đồng uốn lượn chảy xuống, chảy qua điểm nhỏ màu nâu nhạt trên ngực, lưu lại một mảnh thủy quang chói mắt trên vùng cơ ngực. tyvybutchi.diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn Hơi nước mông lung mù mịt quấn quanh dưới người anh, bộ vị trọng điểm ngủ say như ẩn như hiện.
Hai má Lâm Gia nóng lên, cố gắng không nhìn tới thân thể gợi cảm đến cực điểm của anh, căng thẳng tóm chặt quần áo trong tay, hai má nóng lên hai chân như nhũn ra, tim thịch thịch nhảy loạn. Mà Dick lại hết lần này tới lần khác muốn kích thích cô, tay lớn nhẹ vỗ về khuôn mặt cô, da thịt mềm mại nháy mắt nổi da gà, cảm giác mềm mềm ngứa ngáy lan đến đáy lòng, trêu chọc sợi dây mỏng manh trong lòng cô.
Bàn tay to lớn ấm áp thô ráp của Dick giống như mang theo dòng điện, nhẹ nhàng vuốt ve da thịt cô, thật cẩn thận như vậy, giống như cô là báu vật dễ vỡ. Lâm Gia giật mình ngây ra nhìn Dick, hai gò má xinh đẹp hồng hồng, giọt nước đọng lại trên lông mi cong vút của cô, mi dài như cánh bướm rung động, môi cánh hoa đỏ mọng như là thạch hoa quả vị ô mai, làm cho người ta hận không thể ăn vào miệng.
Dick nheo mắt lại nhìn chằm chằm môi cô, hầu kết lăn lộn vài cái, mắt đẹp nổi vằn đỏ. Tay lớn lòn qua gáy cô, đầu ngón tay mơn trớn xương quai xanh tinh xảo, dẫn tới cô một trận run rẩy.
Quần áo rơi xuống, Lâm Gia cuống quít cầm tay anh, ngăn cản anh tiếp tục thăm dò đi xuống, lo lắng bị người bên ngoài nghe thấy, chỉ có thể đỏ mặt thấp giọng lừa nói: "Dick, đừng như vậy. Bọn Ngân Hổ đang ở bên ngoài..."
Không đợi cô nói xong, Dick liền bắt được tay cô hôn một cái, đầu lưỡi linh hoạt thật nhanh liếm qua lòng bàn tay mẫn cảm của cô. tyvybutchi.diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn Lâm Gia thình lình bị anh đánh lén muốn rút tay lại, lại bị anh chặt chẽ bắt lấy đặt trong ngực, cơ thể cao to áp sát cô, hoàn toàn bao phủ cô ở bên trong.
Hơi ngóng dương cươngphả ra làm cho Lâm Gia một trận mê muội, chỉ có thể dựa vào vách tường chống đỡ cơ thể. Khóe miệng Dick cong lên, trong ánh mắt xanh nhạt chỉ có khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ ửng của Lâm Gia, dịu dàng đến gần như có thể chảy nước. Một tay đỡ lấy bả vai cô ổn định cơ thể của anh, một tay khác thì nắm lấy vòng eo cô, giữ chặt cô ấn trên người mình.
Lâm Gia cả kinh đứng dậy chống bả vai Dick, tránh né anh xâm nhập, mang theo tiếng khóc nức nở mềm như tơ cầu xin: "Đừng, Dick... Chờ sau này, có được không..." Cô cũng không muốn lần đầu tiên là ở ngay trong phòng tắm.
Nghe thấy tiếng Lâm Gia cầu xin, Dick trong cơn mê mang thoáng trở nên thanh tỉnh. Anh ôm lấy Lâm Gia, chôn mặt vào gáy cô, hít sâu một hơi, giọng khàn khàn nói: "Gia, giúp anh. Anh sẽ không làm đau em..."
Cả người Dick nóng hổi, cơ thể sôi sục từng khối cơ bắp thắt chặt, cho dù không nhìn thấy, cô cũng có thể tưởng tượng ra bộ dạng dữ tợn của anh. Nhìn anh nhẫn nại khổ sở như thế, Lâm Gia không khỏi mềm lòng, e lệ gật gật đầu.
Qua rất lâu, Lâm Gia mới nhẹ tay nhẹ chân từ trong phòng tắm đi ra. Cô đang chuẩn bị trốn về phòng ngủ thì bị sắc mặt xanh mét của Ngân Hổ vừa vặn bắt được. tyvybutchi.diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn Vì thế sư tử và hổ lại lần nữa nổi dấm chua, Lâm Gia bất đắc dĩ, chỉ đành phải đối chiếu theo "Đãi ngộ" của Dick cũng phục vụ Ngân Hổ một lần.
Dương Kiện đã mấy ngày không thấy bóng dáng, Lâm Gia bị tạm thời hạn chế tự do nên không có cách nào đi ra ngoài, đành phải nhờ Healy mỗi ngày tìm hiểu tin tức. Nhưng dù sao Healy chỉ là một sĩ quan bình thường, ngoài việc nghe được toà án quân sự đang thẩm tra xử lí Hoffman không làm tròn trách nhiệm, Dương Kiện và Rick đang vì anh mà tích cực biện hộ ra thì không có cách gì biết được tình hình tiến triển cụ thể.
Một tuần sau Healy mang đến thông tin chiến đấu mới nhất ngoài tiền tuyến, hai ngày trước khu D9 phản bội bọn cướp Lodi Elias hiệp trợ thành công đánh chiếm khu C8. Lúc hai quân giao chiến, thuộc hạ cũ của Liệt Minh Uy cứu hắn từ trong tù ra, ý đồ phản bội đi theo địch, lại bị quan chỉ huy Kiều Trì xử quyết. Đêm trước khi khu C8 bị rơi vào tay giặc, hắn dẫn dắt một đoàn quân đội yểm trợ và dân thường rút lui, lại ở trên sa mạc bị đàn zombie dị biến và bọn cướp bao vây, cuối cùng lấy thân hy sinh cho tổ quốc.
Khi Lâm Gia nghe được tin tức này thì trong lòng rất khó chịu. Tuy cô và Kiều Trì tiếp xúc không nhiều lắm nhưng trong ấn tượng của cô Kiều Trì là một sĩ quan thanh niên chính trực cơ trí. Nếu không phải là do hắn giúp thì quân đoàn đặc chủng không có cách gì thoát thân khỏi khu C8, cô và nhóm thú thú sẽ còn đang gian nan sinh tồn ngoài dã ngoại, bất cứ lúc nào cũng có thể chết. Ngay khi khu C8 đang ở tình thế sinh tử tồn vong thì cũng là lúc hắn nhận nhiệm vụ lúc lâm nguy, lấy thủ đoạn của Lôi Đình quét sạch nội gián trong khu C8, triệt tiêu Liệt Minh Uy, dẫn dắt quân đội chống cự cường địch, bảo vệ dân thường rời đi. tyvybutchi.diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn Đáng tiếc, hắn vẫn là không thể đợi được bộ đội cứu viện của thủ đô.
Khi nhóm mãnh thú dị biến lục tục tiến vào kỳ bài xích, nhà trọ của Hoffman đã sắp nhét không nổi nhiều người như vậy, thượng tướng Rick liền phái người sắp xếp cho Lâm Gia một nhà ba tầng ở chỗ khác. Có thể lại được gặp Lâm Gia, nhóm thú thú đều cực kì vui vẻ, tuy rằng trong lòng mọi người rất rõ ràng, thời gian được gặp nhau như vậy rất ngắn.
Vài ngày sau, toà án quân sự rốt cục tuyên án Hoffman với hành vi không làm tròn trách nhiệm bị miễn đi quân hàm và chức vụ, phán xử giam ba năm, bắt giữ ở ngục giam đặc biệt của thủ đô. Bởi vì Hoffman kiên trì nói ngoài mình ra thì không còn người khác biết chuyện thể chất đặc biệt của Lâm Gia cho nên pháp viện tối cao không có truy cứu trách nhiệm của người khác.
Sau khi thượng tướng Laurence nghe được phán quyết thì tức giận đến đập bể một cái chén. Dựa theo hắn suy nghĩ thì Hoffman không bị xử quyết cũng nên nhốt trong tù vĩnh không thấy ánh sáng mặt trời, ai ngờ được chỉ là tạm thời cách chức giam cầm, ngay cả một cọng tóc gáy cũng không động đến anh, đây còn không phải là trắng trợn bao che sao?!
Cảnh vệ nhanh chóng thu dọn hết mãnh vỡ thủy tinh trên mặt đất lui về phía sau đi ra, Laurence vẫn tức giận ngồi trên ghế thở nặng nhọc, miệng không ngừng mắng Rick.
Sĩ quan phụ tá nghĩ nghĩ, tiến lên cẩn thận nói: "Tướng quân, chỉ cần chúng ta nghĩ cách làm cho công việc nghiên cứu virus miễn dịch không có cách gì tiếp tục tiến hành thì bộ chỉ huy tối cao sẽ suy xét đến việc dừng chấp hành nghị quyết đối xử tử tế với nửa thú, đến lúc đó ngài có thể dễ dàng bắt đầu công việc buộc tội nguyên thủ."
Laurence nhíu mày nói: "Hoffman bị giam, công việc nghiên cứu không phải đã tạm dừng sao? Cũng không thấy bộ chỉ huy tối cao có động tác gì."
Sĩ quan phụ tá lấy một phần báo cáo cơ mật từ trong kẹp văn kiện để trên bàn ra trình lên Laurence, thấp giọng nói: "Đây là mật báo vừa đưa đến hôm nay. tyvybutchi.diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn Người phụ trách tiến hành nghiên cứu huyết thanh miễn dịch ngoài mặt là nhóm phán quan dẫn đầu Hoffman, nhưng ngầm bên trong còn có một tên quân y đang tiến hành nghiên cứu nữa, hắn là tâm phúc của thượng tướng Rick và thượng tướng Korff, nghe nói nghiên cứu đã có được tiến triển rất lớn. Hoffman nay bị giam, chỉ cần diệt trừ người đó, không phải nghiên cứu miễn dịch cơ thể sống sẽ thất bại sao. Tiếp tục chấp hành nghị quyết che chở nửa thú và ngừng tiến hành thực nghiệm trên cơ thể sống của thượng tướng Rick, lại không có cách gì đạt được huyết thanh miễn dịch, nhất định sẽ khiến cho bộ chỉ huy tối cao mãnh liệt bất mãn, khi đó ngài chỉ cần đề nghị bộ chỉ huy tối cao khởi động trình tự buộc tội là được."
Laurence mở văn kiện ra, nhìn ảnh chụp Lannok ở trên góc trái của trang đầu bản báo cáo.
"Thì ra là Lannok... Ta sớm nên nghĩ đến. Vốn định để cho hắn một con đường sống, thế mà không ngờ hắn lại luôn ngầm giở trò quỷ!" Laurence nghiến răng nghiến lợi nói, trong đôi mắt vẩn đục đột nhiên lóe ra ánh sáng hung ác tàn bạo, đầu ngón tay nhấn nhấn ảnh chụp Lannok, lạnh lùng cười: "Phó quan chỉ huy đoàn tiên phong 1 là Fred phải không? Nói với hắn, ta không hy vọng nhìn thấy Lannok còn sống trở về!"
Màn đêm buông xuống, tiếng lửa đạn cuối cùng cũng biến mất, mọi thứ xung quanh đều chìm vào trong yên lặng. Mặc dù màn đêm đã che dấu khói thuốc súng nhưng mùi thuốc súng và mùi máu tươi phiêu tán trong không khí lại thật lâu cũng không tiêu tan.
Từ lúc đoàn quân tiên phong 1 xuất phát đến nay cũng đã trải qua mấy cuộc chiến tranh lớn nhỏ. Hôm nay gặp được kẻ địch không phải là đoàn giặc cướp mà là một đàn lớn zombie do hai zombie mammon dẫn dắt. May mắn chẳng những hỏa lực của đoàn quân tiên phong cường đại mà còn mang theo mãnh thú Kim Điêu. Sau một hồi ác chiến đàn zombie bị đủ ngược đãi, còn quân đội thì thương vong không lớn.
Corey bị thương, bả vai và phần eo bị zombie cào trúng, thương thế không nhẹ nhưng may mà không bị nhiễm virus zombie. tyvybutchi.diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn Lannok giúp anh băng bó vết thương xong cũng tiêm vào thuốc giảm nhiệt. Corey rất nhanh hôn mê, Cain đắp chăn cho anh rồi mới đi theo Lannok xuống xe.
Lannok xoa xoa cái cổ đau nhức, có chút mệt mỏi tựa trên cửa xe, hướng Cain vươn tay: "Này, cậu có thuốc lá không?"
Cain sờ soạng trên người một chút, lấy một bao thuốc lá từ trong túi áo. Anh rút một điếu thuốc lá từ trong bao ra cẩn thận bẻ đôi, đưa cho Lannok một nửa, mình ngậm một nửa.
Cain lấy cái bật lửa ra, cũng dựa vào cửa xe hung hăng hút một ngụm, phun ra một vòng khói màu lam, híp mắt nói: "Mỗi lần đánh giặc xong liền càng muốn cô ấy ..."
Lannok gạt gạt tàn thuốc, cúi đầu liếc mắt nhìn dưới người một cái, cười đến vô cùng tà ác: "Yên tâm, đánh giặc xong sẽ được nhìn thấy cô ấy. tyvybutchi.diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn Mình còn phải dựa vào cô ấy để thoát khỏi thân phận xử nam đây này, hắc hắc..."
Cain nhíu mày, khinh miệt nghiêng đầu liếc anh một cái: "Tiểu Gia mà coi trọng cái tên lưu manh cậu thì thật sự là mắt bị mù!"
Lannok ha ha cười lớn: "Mình là lưu manh, còn chẳng lẽ cậu là người đàng hoàng?"
Cain chậc một tiếng, tựa nghĩ đến cái gì, trên mặt bỗng nhiên lộ ra nụ cười mông lung: "Vừa nghĩ đến trong lòng cô ấy không phải là không có mình liền cảm thấy chết cũng không hối tiếc ."
Lannok không trả lời, mặc dù khóe miệng vẫn mang theo nụ cười nhưng trong mắt lại là một mảnh trong trẻo mà lạnh lùng. Gió đêm mang theo mùi máu phất qua khuôn mặt anh, thổi tung mái tóc cam vàng trên trán. Lannok ngẩng đầu nhìn bầu trời đêm, khôn hắc âm u áp lên đỉnh đầu thượng, nhìn không thấy một tia sáng, trong lòng bỗng nhiên nuối tiếc.
Sớm biết như vậy, lúc trước nên yêu cô ấy một lần thật thống khoái, ít nhất, sẽ không nuối tiếc như vậy...
Lannok hít hết một ngụm khói cuối cùng, quăng tàn thuốc xuống đất giẫm tắt, đứng thẳng dậy chỉnh chỉnh mũ, trầm giọng nói: "Thiếu tướng Fred phái mình đi làm nhiệm vụ đặc biệt, dẫn dắt đoàn độc lập 7 đến thành phố Khang Đinh cứu dân thường bị nhốt trong khu C8 ra. Chút nữa mình sẽ xuất phát, cậu chăm sóc Corey cho tốt."
Mày kiếm của Cain dựng thẳng, bỗng nhiên nhảy dựng lên cả giận nói: "Đầu Fred bị xi-măng đổ vào sao? ! Chỉ bằng vài người đoàn độc lập 7 các cậu? Đây không phải là bảo các người đi chịu chết sao? !"
"Hắn là quan chỉ huy, mình chỉ có thể phục tùng mệnh lệnh." Lannok lấy một cái hòm kim loại từ trong ba lô ra đặt trong tay Cain, trịnh trọng dặn dò nói: "Cậu nhớ bảo quản nó thật tốt, ngoài Corey ra thì không được nói cho bất kì kẻ nào biết. tyvybutchi.diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn Nếu mình chết, cậu nhất định phải nghĩ cách giao nó cho thượng tướng Rick, tuyệt đối không thể rơi vào trong tay người của hắn."