Tận Thế Đàn Thú

Chương 59

Trước Sau

break
Đả tự: webtruyen.com

Cain nằm ở trên giường lăn qua lộn lại không ngủ được, thỉnh thoảng đứng lên dán mặt trên vách tường ý đồ nghe động tĩnh phòng cách vách. Ngẫu nhiên nghe được một tiếng giường lay động, anh liền cả kinh nhảy dựng lên, mặt đỏ tía tai hận không thể lập tức xông qua đó xem đến tột cùng là có chuyện gì, nhưng lại không có lá gan thật sự xông vào này.

Trong đầu Cain không ngừng hiện ra hình ảnh Corey và Lâm Gia mây mưa nóng bỏng, chỉ gấp đến độ gắt gao nắm tóc, trong lòng giống như có một trăm con mèo đang cào cấu, vừa đau lại vừa ngứa. Giờ phút này tâm trạng anh rất quái lạ, vừa chờ đợi Corey nắm lấy cơ hội thổ lộ với Lâm Gia, hai người có thể tiến một bước phát triển, lại vừa không hy vọng đêm nay hai người liền chiều sâu kết hợp. Tuy rằng anh biết rõ bản thân chắc chắc không thể đi tranh đêm đầu của Lâm Gia, nhưng ít nhất Corey cũng phải đợi cho đánh giặc xong được Lâm Gia xác định chính thức làm bạn đời chứ?

Nhớ tới ngày mai phải ra tiền tuyến, có thể Lâm Gia còn chưa có trả lời câu thổ lộ của anh, trong lòng Cain có chút khó chịu. Không có được lời thừa nhận âu yếm của phụ nữ, vạn nhất anh chết trận, vậy sẽ trở thành tiếc nuối lớn nhất trong cuộc đời này của anh.

Cain phiền não bứt tóc ngồi chồm hổm trên giường, trong lòng kịch liệt mâu thuẫn, chà xát tóc thành ổ gà sau đó rốt cục đã hạ quyết tâm, bất luận thế nào đi nữa thì đêm nay anh cũng đều phải ở cùng một chỗ với Lâm Gia! Dù sao anh cũng chính là một tên lưu manh da mặt dày, sợ cái gì? Anh thông suốt đi ra ngoài!

Cain bước xuống giường, lấy đèn pin từ trong ba lô ra, mở cửa định đi đến phòng ngủ của Lâm Gia, ai ngờ lại nhìn thấy một cái bóng đen nửa ngồi xổm trước cửa phòng Lâm Gia, đang dẩu mông đứng ở góc tường nghe lén.

Nhận thấy ánh sáng, tên đó nhanh chóng quay đầu, tia sáng từ đèn pin chiếu vào trên tóc dài màu đỏ vàng của hắn.

Cain tức giận đến trừng mắt nghiến răng, thấp giọng mắng: "Lannok cậu thằng khốn này..."

Lannok không biết xấu hổ nhếch miệng cười, phất tay ý bảo Cain qua đây, Lannok không nói gì nhưng môi lại mấp máy trào phúng anh: "Đừng giả bộ, không phải tên khốn cậu cũng muốn làm như vậy sao? !"

Trong lòng Cain khinh thường, bĩu môi vẫn là rón rén đi tới, ngồi xổm xuống bên cạnh Lannok. Hai người vừa dán đầu đến trên cửa, cửa phòng liền không hề báo trước đột nhiên mở ra. Nửa người đều dựa vào trên cửa- Lannok và Cain bất ngờ không kịp phòng bị, rất bất nhã cùng nhau ngã phịch xuống.

Hai tên khốn nghe lén ở góc tường bị Corey bắt tại trận, trong lòng rốt cuộc có chút xấu hổ, ực kì ăn ý nằm úp sấp trên mặt đất giả chết.

Corey mặc đồ ngủ từ trên cao liếc xuống bọn họ, lạnh lùng nói: "Còn mau không đứng dậy, liền ở trong này nằm sấp đến sáng đi." Lannok và Cain giả vờ không nổi nữa, chỉ đành phải cười gượng đứng lên.

Lannok vừa đứng lên liền rên rỉ cởi quần áo, mắt sói lóe ánh xanh (lục), nhìn chằm chằm Lâm Gia ngồi ở trên giường: "Corey cậu đã được hầu hạ honey vài lần rồi, tôi còn chưa được một đêm nào. Đêm nay liền để cho tôi tới hầu hạ cô ấy đi." Nói xong nhảy dựng lên như sói phóng về phía Lâm Gia.

Tay còn chưa có đụng tới tóc Lâm Gia, anh đã bị Corey và Cain túm cánh tay ném ra ngoài ngã sấp xuống mặt đất. Cain còn đạp lên mông anh một cái, căm giận mắng: "Cậu mẹ nó có thể rụt rè một chút hay không, xem cậu háo sắc như khỉ vậy!"

Lannok cố gắng một hồi mới xoay người nhảy lên, chỉ vào lều trại nhô cao phía dưới, không biết xấu hổ vui cười nói: "Cậu còn từng được phóng thích qua vài lần tồn trữ bên trong! Còn chim chóc của mình từ lúc sinh ra đến giờ chưa từng tiến vào tổ chim!"

Cain chậc một tiếng, nâng ngón tay chỉ Corey: " Trưởng quan Corey so với cậu 'Tích trữ' còn nhiều hơn, cậu đắc ý cái quái gì!" Mặt Corey tối sầm, nheo mắt lại nhìn về phía Cain, trong mắt lòe sát ý.

Cain rùng mình một cái, chớp mắt nhìn trời, "Đêm nay ánh trăng không tệ..." Lâm Gia quay mặt đi che miệng lại cố gắng nén cười, bả vai lại kiềm không được run run.

Lannok vỗ vỗ bụi đất dưới mông, nhìn lướt qua Corey, tiếp tục không sợ chết khiêu khích: "Vừa rồi mình đều nghe thấy hết, hắn đã muốn chiếm tiện nghi Lâm Gia, mặc kệ chim chóc của hắn có vào tổ hay không thì chắc chắn cũng quanh quẩn ngoài tổ một hồi. Mà mình thì..."

Corey đen mặt lớn tiếng đánh gãy lời Lannok nói: "Quậy đủ chưa? ! Tất cả đều cút khỏi đây ngay cho tôi!"

"Không thể!" Lannok và Cain trăm miệng một lời, vừa rồi còn cãi nhau một hồi nay hai người đột nhiên đoàn kết . Lannok nói: "Theo góc độ y học mà nói, trước đêm đàn ông lên chiến trường thì đều có xúc động muốn lưu lại huyết mạch của mình, thường xuyên khống chế không được muốn XO người khác giới. Đêm nay tôi muốn ở lại giám sát cậu, tôi không thể cho cậu tổn thương honey!" Mặt Corey hoàn toàn biến thành màu đen.

Lâm Gia rốt cuộc nhịn không được, phụtcười lên tiếng. Ánh mắt ba người đều bị tiếng cười của cô hấp dẫn. Chỉ thấy Lâm Gia chống tay ngồi ở mép giường che miệng cười đến không ngừng được, tóc đen mềm mại như lụa toàn bộ vén qua một bên lộ ra quyến rũ, áo ngủ cợt nhả làm dáng người thon dài lung linh như ẩn như hiện, hai má xinh đẹp như cánh hoa đào, tròng mắt long lanh nước, ngực cao ngất theo tiếng cười nhẹ nhàng rung động, chọc lòng người ngứa ngáy khó nhịn.

Đám người Corey đồng thời nặng nề mà nuốt nước miếng, đôi mắt hận không thể dán trên người Lâm Gia, máu toàn thân nhắm thẳng xuống dưới. Cain đầu tiên chịu không nổi, xoang mũi xông lên một mùi máu tươi, thật đáng buồn lại chảy ra máu mũi.

Lâm Gia bị bộ dạng Cain làm hoảng sợ, vội vàng cầm hộp giấy lên ném tới trên người Cain: "Cain, anh chảy máu mũi !" Cain sửng sốt, ngượng ngùng che cái mũi, kéo khăn tay ra lung tung lau máu mũi.

Lannok gian nan thu lại tầm mắt từ trên người Lâm Gia, khinh bỉ nhìn Cain: "Không có tiền đồ, honey cười cười liền có thể làm cậu chảy máu mũi, nếu cho cậu hầu hạ cô ấy ngủ, không phải cậu sẽ bạo mạch máu sao?"

Cain dùng khăn giấy ngăn chặn lỗ mũi, liếc Lannok xem thường, ồm ồm nói: "Người làm mình chảy máu mũi cũng chỉ có Tiểu Gia, chứng minh trong lòng mình chỉ có một mình cô ấy! Đêm nay nói cái gì mình cũng muốn ngủ ở trong này." Nói chưa xong người đã bổ nhào vào trên giường ôm lấy Lâm Gia, mân mê miệng làm bộ muốn hôn, Lâm Gia sợ tới mức vội lấy gối đầu qua đặt ở trên mặt anh.

Lannok bắt lấy cổ chân Cain kéo anh xuống dưới, mắng: "Tên khốn cứt chó! Còn háo sắc hơn cả mình nữa!"

Trên trán Corey nổi đầy gân xanh, cầm súng lục lên, nghiến răng nghiến lợi nói: "Lại dám quậy nữa, tôi không ngại thưởng cho hai cậu mỗi người một viên!"

Lannok và Cain sợ tới mức run run, rốt cục thành thật đứng lên đi qua một bên, cợt nhả cầu xin: "Cho bọn tôi ở lại đi mà, bọn tôi cam đoan sẽ không làm gì cả, chỉ thuần khiết là ngủ thôi."

Corey do dự một chút, cuối cùng vẫn mềm lòng, nhìn về phía Lâm Gia thăm dò của cô ý kiến. Anh đã rõ tâm trạng của Cain cùng Lannok, bọn họ đơn giản là hy vọng có thể ở cùng Lâm Gia nhiều hơn một chút, mang theo kí ức tốt đẹp tới tiền tuyến. Ai cũng không dám nói trước mình có thể sống sót từ chiến trường trở về hay không, đều hy vọng trước khi chết có thể bớt đi một chút tiếc nuối.

Trong lòng Lâm Gia rõ ràng Lannok và Cain đùa giỡn là cố ý chọc cô vui vẻ, không để cô suy nghĩ miên man. Bi thương và cảm động đan vào trong lòng cô, bất giác cười trong nước mắt.

Cô hút hấp cái mũi, đỏ mặt di chuyển đến giữa giường, cúi đầu lắp bắp nói: "Giường rất lớn, chen chúc chen chúc có lẽ có thể đủ chỗ ngủ..." Đôi mắt Cain và Lannok lập tức sáng rọi, vốn không ôm nhiều hy vọng nhưng không ngờ cô lại thật sự đồng ý cho bọn họ ở lại, mừng như điên sau đó ngược lại cảm thấy không được tự nhiên.

Cain khẩn trương chà xát tay: "Thật, thật vậy chăng? Tôi có thể lưu lại?"

Corey cười gian nói: "Cậu cũng không phải là chưa từng hầu hạ Lâm Gia, ngượng ngùng cái gì?" Cain hắc hắc ngây ngô cười, gãi đầu nhìn trộm Lâm Gia.

Lannok không nhiều lời, nhanh chóng cởi áo bổ nhào vào trên giường, chiếm cứ giường bên trái, kéo tay Lâm Gia qua hôn hôn, cười đến thấy răng không thấy mắt: "Honey, chúng ta ngủ đi!" Đôi mắt nhắm lại bắt đầu ngáy ngủ. Corey nằm bên phải Lâm Gia, đem ôm ôm cô ở trong ngực nhắm mắt ngủ.

Cain thất thần tại chỗ, trong lòng âm thầm mắng Lannok nhanh tay. Nhưng ai bảo anh phản ứng chậm, bây giờ bên cạnh Lâm Gia đã không còn vị trí giành cho anh. Cain không cam lòng đi quanh giường lớn vài vòng, thật sự không có biện pháp, cuối cùng đành phải ở cạnh giường cuộn mình nằm bên chân Lâm Gia ngủ.

Cain mơ mơ màng màng vừa sắp ngủ thiếp đi thì trên lưng bị một cái chân thối của Lannok đá trúng, đạp anh tỉnh lại. Cain ảo não quay người, chân nhỏ trắng nõn oánh nhuận của Lâm Gia rơi vào trong mắt anh, nhất thời làm anh xem thẳng mắt.

Không ngờ rằng Lâm Gia vóc dáng cao gầy, chân lại nhỏ như vậy, thoạt nhìn một tay anh cũng có thể nắm trọn. Hình dáng chân hoàn mỹ, móng chân cắt gọn gàng lộ ra màu hồng nhạt, đầu ngón chân oánh nhuận trong sáng tựa như quả nho, dụ người nhìn mà thèm.

Cain nuốt nuốt nước miếng, đôi mắt hướng lên trên, chỉ cảm thấy máu toàn thân đều xông lên não. Lâm Gia mặc váy ngủ không dài, chỉ vừa che đến bắp chân, tơ lụa cợt nhã bó chặt cái mông căng tròn mượt mà. Hai chân thập phần thon dài, đường cong nhu hòa tuyệt đẹp, da thịt trơn bóng tinh tế như ngọc, ngay cả một cái lỗ chân lông cũng nhìn không thấy.

Hai má Cain nóng lên, hô hấp không khỏi hỗn loạn, bụng buộc chặt lợi hại. Đang lúc anh ý loạn tình mê, bỗng nhiên thoáng nhìn thấy trên bắp đùi Lâm Gia có một vết thương dài màu hồng nhạt. Như bị một chậu nước lạnh đổ xuống đầu, dục niệm vừa bốc lên nhất thời bị tưới mất.

Cain nhớ lại mấy ngày trước ngẫu nhiên nhìn thấy vết thương trên vai Lâm Gia, tim co rút đau đớn, nhịn không được đưa tay xoa bắp chân Lâm Gia, lòng bàn tay chạm đến vết thương gồ ghề, lòng càng đau hơn.

Thân thể Lâm Gia nhẹ nhàng run lên, chịu đựng ngứa ngáy không có đá văng tay Cain đi, nhắm mắt lại ở trong lòng Corey giả bộ ngủ. Cain phát hiện Lâm Gia khẩn trương, anh buông tay ra. Nhưng anh đúng là vẫn còn không yên tâm, đợi chốc lát xác định Lâm Gia đã ngủ, anh mới lặng lẽ đứng dậy hôn mặt Lâm Gia một chút mới an tâm đi ngủ.

Buổi tối lúc Cain ngủ, không biết vì sao nhiều lần bị Lannok hoặc Corey đạp xuống giường. Cứ như thế nhận hết "Ngược đãi" nhưng trong lòng Cain lại vẫn là ngọt hơn mật, mỗi lần bị đạp xuống đất, lại vẫn như cũ bò lên giường kề bên chân Lâm Gia tiếp tục ngủ thẳng đến hừng đông.

5h sáng, chuông đồng hồ báo thức vang lên, tuyên bố thời gian ngọt ngào của đám người Corey đã kết thúc.

Lần đầu Lâm Gia không có từ chối bọn Corey thân cận hầu hạ, tùy ý Corey rửa mặt chải đầu cho cô, mặc quần áo Cain đã giúp cô chọn, một ngụm ăn hết bữa sáng Lannok chuẩn bị cho cô.

Sau đó Lâm Gia tự mình giúp Corey mặc quân phục, giúp anh cài từng cái cúc áo, cẩn thận vuốt mỗi một chỗ nếp nhăn trên quần áo, lại giúp anh đội quân mũ. Động tác của cô thành thạo tự nhiên, y như mỗi một người vợ tiễn chồng đi làm vậy. Lannok và Cain hâm mộ nhìn Corey, đều kỳ vọng một ngày kia Lâm Gia cũng có thể đối với mình như vậy.

Lâm Gia làm xong hết thảy, mỉm cười đánh giá Corey một chút, vuốt cằm nói: "Tốt lắm, cực kì anh tuấn." Tiếp theo cô ôm Corey một cái: "Chúc anh thành công trở về!"

Trong lòng Corey ấm áp lại có chút phiền muộn, anh ôm lấy Lâm Gia, hôn trán cô một cái: "Ừ, anh sẽ."

Cain hâm mộ muốn chết, anh kéo Lâm Gia qua, chua lòm hừ nói: "Tiểu Gia, không thể phân biệt đối xử, anh cũng phải ra chiến trường đó."

Lâm Gia kiễng chân khẽ hôn mặt anh một cái, ra vẻ thoải mái cười nói: "Anh cũng vậy, nhất định phải còn sống trở về! Hơn nữa không được thiếu cánh tay gãy cái chân!"

Mặt Cain đỏ lên, gãi gãi đầu, hắc hắc cười nói: "Được!" Anh thừa dịp Lâm Gia không chú ý, mạnh mẽ kéo cô vào trong lòng, thật nhanh hôn môi cô. Lâm Gia tuy rằng giật mình, nhưng lại không đẩy anh ra, nhắm mắt lại thuận theo vẫn để cho anh hôn.

Sau một hồi Cain mới buông tay ra, ngón cái nhẹ nhàng cọ qua đôi môi của hồng nhuận Lâm Gia, dán ở bên tai cô thấp giọng nói: "Em yêu, nếu anh có thể sống dót trở về, hy vọng có thể đổi được một lời hứa hẹn của em."
break
Hắn Như Lửa
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
(Cao H) Không Xuống Được Giường
Ngôn tình Sắc, Sủng
Chị Gái Lầu Trên
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc