"Ưm a... Ưm a ... Ưm... Ưm ... không... Không được... Sư bá... A... Ta, ta... Muốn... A a a ......" Vân Tranh chỉ cảm thấy toàn thân căng thẳng, sau đó đầu óc trống rỗng.
ŧıểυ huyệt ngậm lấy ©ôи th!t thô lớn như Thanh Liên cũng tùy theo nhịp điệu co rút thả lỏng, từng chút một mυ"ŧ vào, cắn chặt lấy ©ôи th!t thô lớn của Thanh Liên.
Thanh Liên bị Vân Tranh kẹp đến thoải mái, thở hổn hển, gần như gào thét: "Thật muốn làm chết ŧıểυ yêu tinh nàng! Hự…hự..."
Hắn mặc kệ Vân Tranh run rẩy trong cao trào, đem hai chân nàng ấn lên ngực, tựa như muốn gập nàng lại làm đôi.
Thanh Liên rút ©ôи th!t ra rồi tà cười một tiếng: "Hừ... Xem ta hôm nay làm chết nàng, ŧıểυ yêu tinh..."
Hắn hít sâu một hơi rồi đột nhiên thẳng tiến, như dã thú xỏ xuyên Vân Tranh, mạnh mẽ đâm vào hoa tâm sâu nhất trong ŧıểυ huyệt của nàng.
"A ... Thanh Liên... Nhẹ, nhẹ chút..." Tư thế này khiến ©ôи th!t của Thanh Liên cắm càng sâu, Vân Tranh hoa mắt, mặc hắn hết lần này đến lần khác va chạm, đẩy nàng lên những tầng mây cao hơn.
Vân Tranh bị Thanh Liên làm cho toàn thân run rẩy, cuộn tròn ngón chân.
Nàng chỉ thấy hạ thân tê dại, một dòng chất lỏng nóng bỏng mất kiểm soát tuôn trào ra.
"Lại ra..." Thanh Liên thở hổn hển, mồ hôi rơi trên người Vân Tranh, nhưng vẫn không hề giảm bớt tốc độ.
"Nhiều nước như vậy... Thật da^ʍ đãиɠ..."
Hắn liên tục kí©ɧ ŧɧí©ɧ mông nàng, vừa nói: "Không được ngất... Nghe rõ chưa... Nếu không ta nhất định không tha cho nàng..."
"Thanh Liên... Ta... A... Không được ... tha cho ta... Ưm a... Ta... Ta... Ta sẽ chết... A a ..." Vân Tranh liên tục lắc đầu.
"da^ʍ đãиɠ... Không được, còn cắn ta chặt như vậy? Xem ra vẫn chưa đủ nhỉ..." Hắn cười khẽ nói ra những câu khiến Vân Tranh khó chịu, rồi tiếp tục dã man va chạm trong cơ thể nàng.
Vân Tranh nỗ lực khống chế, cố gắng không mất ý thức.
Chỉ nghe tiếng "bạch bạch" vang vọng trong sơn động khiến người nghe không khỏi đỏ mặt tim đập.
"Ưm... A ... Thanh Liên... Lại... Lại muốn... A a ..."
Vân Tranh nức nở rêи ɾỉ: "Ưm... Thanh Liên... A a ... đến rồi..."
Nàng run rẩy lại lần nữa lên cao trào, toàn thân co rút.
"Ráng nhịn một chút... Ta sắp bắn..." Thanh Liên nhanh chóng hôn lên hàng mi run rẩy của Vân Tranh, hai tay đỡ lấy mông nàng mãnh liệt thúc vào rút ra.
"Thật sảng khoái..." Thanh Liên dường như cảm thấy như vậy còn chưa đủ, bất ngờ véo mạnh ŧıểυ hạch trước mật huyệt của Vân Tranh.
"A ..." Vân Tranh thét lên, vách trong ŧıểυ huyệt gắt gao co rút lại.
Thanh Liên bị kẹp đến sung sướиɠ vô cùng, nhanh chóng thúc vào rút ra vài cái liền cảm thấy cúc huyệt căng thẳng, một trận tê dại theo sống lưng bò lên.
"Hừm." Hắn gầm nhẹ một tiếng, gắt gao ghì lấy mông Vân Tranh, phun tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào hoa tâm sâu trong nàng.
Cảm nhận được tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng của Thanh Liên, Vân Tranh tức khắc cảm thấy như trút được gánh nặng, trước mắt tối sầm, hôn mê.
Vân Tranh ngủ không biết bao lâu, khi tỉnh lại thấy Thanh Liên trần trụi ngồi xếp bằng đả tọa bên cạnh mình.
Vân Tranh đỏ mặt, thầm nghĩ người này thật là, đả tọa cũng không mặc quần áo vào.
Nhưng nàng vừa động mới phát hiện quần áo mình bị đè dưới thân.
Thanh Liên tóc dài rối bời xõa trên người, màu đen như mực đối lập với làn da trắng nõn của hắn.
Nhìn Thanh Liên trước mắt, Vân Tranh mới nhận ra, nơi hấp dẫn nhất của hắn không phải khuôn mặt mỹ lệ hơn nữ tử, mà là khuôn mặt mỹ diễm kết hợp với thân thể cường tráng.
Thanh Liên không hề tục tằng, cơ bắp săn chắc vừa vặn, phối với khuôn mặt tuấn mỹ, sự pha trộn giữa nét đẹp nữ tính và nam tính khiến người ta không rời mắt được.
"Ai..." Vân Tranh thở dài, trở mình.
Vừa động, nàng cảm thấy chất lỏng chảy ra từ hạ thân, đó là ái dịch hắn lưu lại.
Cảm giác dị vật bất ngờ chảy ra khiến Vân Tranh khẽ rên một tiếng: "Ưm..."
Nghe thấy âm thanh da^ʍ đãиɠ của mình, Vân Tranh vội che miệng.
Chỉ là tϊиɧ ɖϊ©h͙ sư bá Thanh Liên lưu lại chảy ra, vậy mà nàng lại có cảm giác, thân thể nàng trở nên mẫn cảm như vậy từ bao giờ?
Vân Tranh trộm liếc nhìn Thanh Liên, hắn đang đả tọa thổ nạp nên không chú ý đến nàng.
Lúc này nàng mới thở phào nhẹ nhõm nhắm mắt ngủ tiếp.
Khi tỉnh lại lần nữa, Thanh Liên vẫn đả tọa.
Vân Tranh cảm thấy hạ thể dính nhớp khó chịu, nàng chỉ muốn tắm rửa sạch sẽ, nhưng trong tình cảnh này thì tắm rửa quả thực là xa xỉ.
Vân Tranh muốn thỉnh giáo Thanh Liên về khẩu quyết thanh khiết thuật, nhưng ngại quấy rầy sư bá.
Đang lưỡng lự, nàng thấy trên vách động có rất nhiều chữ.
Chữ viết tiêu sái, có lẽ sư bá Thanh Liên đã khắc lên khi nàng ngủ.
Nhìn kỹ, đúng là khẩu quyết thanh khiết thuật nàng muốn học.
Vân Tranh cảm kích sự chu đáo của hắn, khoác quần áo, đến vách tường cẩn thận đọc.