Nghe xong lời của bọn họ, Tô Hàn vừa bị chính ngón tay của mình sáp bắn cũng vội vàng đứng dậy, thu thập một chút liền rón rén đi ra.
Ngồi về lại cái vị trí mình đã ngồi đợi hơn 10 phút trước, nhìn mấy chiếc xe cứu hỏa đỏ tươi trước ghế chờ, tâm tình của Tô Hàn hoàn toàn khác với trước đây. Cảm giác vui vẻ hào hứng khi tới thăm ba đều bị tính dục thay thế, cậu nhịn không được nghĩ, có phải là ba đã từng bị mọi người trong đội đè xuống cái chỗ mà mình đang ngồi hiện tại ȶᏂασ đến kêu trời gọi đất, hoặc là ở hiện trường hoả hoạn một bên chữa cháy một bên dùng d*m thủy trong lãng huyệt của mình dập lửa cho các đội viên hay không?
Cứ ôm tâm tình chờ mong thấp thỏm như vậy, Tô Hàn đợi hơn mười phút mới gặp được ba mình.
Ba hoàn toàn không còn bộ dáng tao lãng như lúc bị ȶᏂασ trong WC nữa, ông mặc một bộ quần áo thoải mái màu xám nhạt, biểu tình nghiêm túc, hệt như người ba trong trí nhớ của Tô Hàn vậy. Điều này khiến cho Tô Hàn có hơi hoài nghi lẽ nào ban nãy mình đã bị ảo giác hay sao.
Hai cha con trò chuyện vài câu đơn giản, đột nhiên ba lên tiếng, "ŧıểυ Hàn à, bằng không con về nhà trước đi, ba còn có chút... Hmm a..." Đột nhiên ba gập người lại cứ như là đang bị ai đánh, nhịn không được hô lên một tiếng.
"Ba bị sao vậy?" Đầu tiên là Tô Hàn bị dọa sợ hết hồn, nhưng rất nhanh cậu lại phản ứng kịp, chắc là trong hậu huyệt của ba đang ngậm thứ gì rồi.
"Không, không sao... Ưm..." Ba đỏ mặt, cố gắng cắn môi kiềm nén.
"Ba vừa nói gì vậy ạ?" Đại khái là Tô Hàn đã đoán được chuyện ba kêu cậu về trước đã chọc giận người đang núp trong bóng tối rồi.
"Không có gì..." Ba thở dốc một trận, đã khôi phục lại một chút. Nhưng đột nhiên sắc mặt của ông lại trở nên kì lạ, biểu tình xoắn xuýt rồi trầm mặc chừng nửa phút, đột nhiên thắt lưng gập xuống, lần này thậm chí Tô Hàn còn nghe thấy tiếng ‘brừm brừm’ nữa kìa.
"Ba đây là... Bằng không để con đưa ba đến bệnh viện khám thử nha!" Tô Hàn giả bộ làm ra vẻ khẩn trương.
"Không, không sao đâu." Ba vội nói, tiếng brừm brừm đã kết thúc. Sắc mặt ba trở nên trắng bệch, trầm mặc nửa phút, đột nhiên ông lên tiếng, "ŧıểυ Hàn, con, con đã làʍ t̠ìиɦ chưa?"
"Dạ?" Tô Hàn bị câu hỏi đột ngột này dọa cho sợ hết hồn, lúc này mới phát hiện bên tai phải của ba đang đeo một cái tai nghe bluetooth, những lời này cũng là do cấp dưới núp ở một nơi bí mật nào đó gần đây ép buộc ba nói ra.
Quả thật Tô Hàn đoán không sai, bên trong tai nghe ba đang đeo không ngừng truyền ra các loại ô ngôn uế ngữ, ép ông nói ra mấy lời đáng xấu hổ với con trai, ông cố gắng phản kháng, nhưng trứng rung bị nhét ở trong người đã chuyển sang chế độ rung, khiến ông thoải mái đến mức thiếu chút nữa đã rêи ɾỉ ra tiếng.
"Sao hôm nay đội trưởng lại nói chuyện uyển chuyển vậy hả? Bình thường lúc bị ȶᏂασ lãng lắm mà ta!"
"Lão tao hóa cũng biết xấu hổ à! Ở trước mặt con trai liền thấy ngượng sao?"
Ở đầu bên kia cấp dưới cười nhạo sỉ nhục ông, nếu là bình thường ông đã sớm nhịn không được xin ȶᏂασ, nhưng bây giờ người đứng trước mặt ông là con trai nhỏ mà ông vẫn luôn thương yêu, dương v*t cứng rắn đến phát đau khiến ông phải kẹp chặt hai chân để che giấu, ánh mắt quan tâm của con trai nhỏ càng làm ông cảm thấy xấu hổ nguy.
Trước đây ông cũng không phải như thế, trước khi con trai nhỏ ra đời, ông vẫn còn là một người chồng, người cha tốt. Mọi chuyện thay đổi kể từ hôm sinh nhật hai tuổi của con trai nhỏ.
Ngày đó, ông cố ý về sớm, định mang đến sự bất ngờ cho người nhà, nhưng khi đi đến cái hẻm phía sau Sở cứu hỏa ông lại bị người đánh cho ngất xỉu. Sau khi tỉnh lại ông phát hiện mình bị trói trong một kho hàng cũ, người bắt cóc ông lại là đội phó và mấy đội viên vẫn luôn mang lòng bất mãn với ông.
Ông bị nhục mạ, bị quất bằng roi, mấy cái này đều không là gì, lúc đó trong lòng ông còn nghĩ chờ sau khi ra ngoài nên xử phạt mấy cái tên quá đáng này thế nào đây. Nhưng khi đội phó lột quần xuống cắm dương v*t vào trong hậu huyệt của ông ông liền chết đơ, qua một lúc lâu mới ý thức được mình bị cưỡиɠ ɖâʍ.
Lúc ban đầu ông còn có thể giãy dụa phản kháng một chút, nhưng sau đó ông hoàn toàn bị ȶᏂασ sướиɠ, bị đại dương v*t của mấy cấp dưới ȶᏂασ đến kêu cha gọi mẹ, tao thủy văng lênh láng.
Ngày hôm sau, ông kiên trì đi làm, mấy người bắt cóc cưỡиɠ ɖâʍ ông hồi tối cố ý đến tìm tra, thậm chí còn động tay động chân với ông ở trước mặt những người khác, ông tức giận đồng thời lại có chút hưng phấn, thậm chí hậu huyệt đã hơi ngưa ngứa, điều này khiến cho ông vừa xấu hổ vừa sợ hãi. Giờ tan tầm, ông bị mấy người kia chặn đường, bị kéo vào phòng thay quần áo hung hăng ȶᏂασ cho một trận.
Sau đó, chuyện như vậy gần như ngày nào cũng xảy ra, từ WC đến xe cứu hỏa, mỗi một nơi trong sở gần như đều có dấu vết tao thủy của ông, đội ngũ ȶᏂασ ông cũng dần lớn mạnh khi vô ý phát hiện ông đang bị ȶᏂασ.
Vợ cũng mơ hồ nhận ra ông không thích hợp, nhưng khi đó có làm thế nào ông cũng không cai được đại dương v*t nữa rồi. Cho dù không bị uy hiếp, ông cũng sẽ chủ động đưa tao huyệt lên quyến rũ dương v*t đến ȶᏂασ.
Nửa năm sau, ông và vợ ly hôn, con trai đều giao cho vợ nuôi nấng. Tuy rằng như vậy, hai đứa con trai vẫn thường xuyên đến tìm ông như trước, con trai nhỏ ngày thường hay kề cận ông cũng thường đến Sở cứu hỏa.
Rất nhiều lần ŧıểυ Hàn ở trong phòng nghỉ làm bài tập hoặc là chơi đùa, ông đều ở trong xe cứu hỏa hoặc là ở một nơi cách đó rất gần bị cấp dưới ȶᏂασ đến tao thủy văng khắp nơi. Điều này khiến cho ông cảm thấy xấu hổ, rồi lại muốn ngừng mà không được.
Dần dần, ông trở thành "nhà vệ sinh công cộng" của cả đội thậm chí là hơn nửa Sở cứu hỏa.
Ông rất không muốn kéo con trai nhỏ vào, nhưng...
"Hiện tại, cởi quần áo của con, xin con đến thỏa mãn cho lão tao hóa này đi!" Trong tai nghe truyền tới thanh âm lạnh lùng mà tà ác, khiến hô hấp của ông bị kiềm hãm.
"Nhanh lên đi! Không thôi hiện tại tụi em sẽ đi qua làm con trai đáng yêu tươi ngon mọng nước của anh đó!" Thấy ông không động đậy gì, tai nghe truyền đến thanh âm uy hiếp.
Để con trai đến ȶᏂασ mình cũng đỡ hơn thằng bé bị cưỡиɠ ɖâʍ, ông bất đắc dĩ nghĩ, cởi bỏ quần áo của mình, "Đến, đến... ȶᏂασ ȶᏂασ... Lão tao huyệt... Của ba ba đi…"
Bên trong của ba không mặc gì cả, trên cơ ngực ngăm đen rắc chắc là hai nụ hoa đỏ tươi vô cùng bắt mắt, dương v*t bên dưới cũng vểnh cao, vết trói ban nãy vẫn còn tồn tại, mặc dù đã có chuẩn bị nhưng Tô Hàn vẫn bị dọa sợ hết hồn, đương nhiên, càng khiến cho cậu không biết làm sao chính là, cảnh tượng mà cậu hi vọng, hẳn là ba phải dùng đại dương v*t dài 20cm của ba đến ȶᏂασ cậu, mà không phải là cậu đi ȶᏂασ ba.
Tô Hàn sửng sốt một chút, cậu không có phản ứng nhưng ở trong mắt ba lại là chuyện đương nhiên, trong tai nghe lại truyền tới tiếng hối thúc của các nam nhân, ba không thể làm gì khác hơn là dùng một tư thế da^ʍ đãиɠ bò đến bên chân Tô Hàn, ôm lấy bắp đùi của con trai, dùng răng cắn khóa kéo quần jean của cậu xuống.
Lúc dương v*t của Tô Hàn nhảy ra khỏi qυầи ɭóŧ đập vào mặt ba, ông cảm thấy có hơi xấu hổ, nhưng càng làm cho ông kinh ngạc chính là, cái tay đang ôm lấy mông Tô Hàn của ông lại đụng phải một mảnh ướt nhẹp, đương nhiên ông rất quen thuộc với thứ này, bởi vì hiện tại hậu huyệt của ông đang không ngừng chảy tao thủy ra ngoài, nhưng cái này tuyệt đối không nên xuất hiện trên thân thể của một nam nhân bình thường mới phải!
"ŧıểυ Hàn, con..." Ba kinh ngạc nhìn Tô Hàn, ngón tay bởi vì động tác của cơ thể mà đâm vào miệng huyệt xốp mềm của cậu.
"Ưm a... Thật là thoải mái..." Đầu tiên là nhìn ba bị ȶᏂασ bắn nước ŧıểυ trong WC, sau đó ba lại quỳ gối bên chân muốn khẩu giao cho mình, điều này khiến cho Tô Hàn đã sớm chịu không nổi, ngón tay thô ráp của ba đã áp đảo cọng rơm cuối cùng của con lạc đà, khiến Tô Hàn nhịn không được lớn tiếng lãng kêu, "Lại, lại nhiều một chút... Ưm a... Ba ba đến ȶᏂασ tao con trai đi..."
Nhìn bộ dáng tao lãng ngoài sức tưởng tượng của con trai nhỏ, đầu tiên là ba bị kinh hãi, lập tức có một cơn giận xông lên từ đáy lòng khiến ông đẩy ngã Tô Hàn, đánh vài cái lên cặp mông trắng nõn của cậu, hoàn toàn quên mất chuyện mình mới là người quyến rũ con trai trước, ông mắng với sắc mặt dữ tợn, "Kỹ nữ không biết xấu hổ! Con học ở đâu ra! Sao có thể tao như vậy! Dám quyến rũ cả ba ba của mình!"
Tô Hàn nửa quỳ ở dưới đất, gò má hướng xuống, biểu tình nhộn nhạo giống như là bị đánh rất thoải mái, "Ưm a... Ba ba mắng đúng, con chính là một tao kỹ nữ... A...ha... Đánh thêm vài cái nữa... Hung hăng trừng phạt con đi..."
"Không biết xấu hổ!" Ba nhìn bộ dáng tao lãng này của Tô Hàn càng giận hơn, mông của cậu bị ông đánh đến đỏ bừng, ŧıểυ huyệt hồng nhạt lại mấp máy đầy hưng phấn, như là đang quyến rũ ông vậy, mà ông lại thật sự bị lửa giận chi phối cắm dương v*t nóng bỏng của mình vào trong, "Chết tiệt! Không ngờ lại mυ"ŧ chặt như vậy! Sớm đã bị nam nhân điều giáo qua rồi chứ gì! Mới bây lớn không lo học hành! Thật đúng là tao hóa trời sinh!"
"Thấp hèn... Không biết xấu hổ..." Ba dùng mấy từ ngữ mà cấp dưới hay dùng để hình dung mình ra sỉ nhục Tô Hàn, cái mông cũng không ngừng chuyển động, giống như là muốn đâm xuyên qua người con trai nhỏ vậy. dương v*t đã lâu không được sử dụng của ông đang trừu sáp trong ŧıểυ huyệt phấn nộn, bị tao thịt nhẵn nhụi kẹp đến thoải mái nguy, ông dần ý thức được người đang bị mình ȶᏂασ dưới thân không khác gì chó mẹ chính là con trai ruột của mình, cảm giác tội lỗi dâng lên khiến ông muốn dừng lại, nhưng tao thịt nhạy cảm trong huyệt của Tô Hàn lại mυ"ŧ chặt lấy dương v*t của ông, điều này khiến ông rõ ràng ý thức được, cái mông tao này đã sớm bị vô số dương v*t điều giáo, vô số nam nhân ông nhận biết hoặc không nhận biết đã từng đè con trai nhỏ ông yêu thương xuống giường, xuống đất hoặc là một nơi nào khác để ȶᏂασ làm, ȶᏂασ đến khi d*m thủy chảy ròng như hiện tại. Con trai mình khổ cực nuôi lớn dựa vào cái gì nam nhân khác có thể ȶᏂασ, mà mình lại không thể! Cái suy nghĩ này khiến tất cả đa͙σ đức quan hay cảm giác sỉ nhục ở trong đầu ông đều bị gạt qua một bên, ông chỉ hung ác ȶᏂασ làm chó mẹ dưới thân y như một con chó đực động dục, "Làm chết con! Làm chết con cái đồ tao hóa không biết xấu hổ! Để xem con còn dám động dục suốt ngày quyến rũ dã nam nhân nữa không!"
Tô Hàn bị trừu sáp thô bạo từ phía sau khiến cho thân thể không ngừng chúi về trước, ba dứt khoát ôm lấy eo cậu vừa ȶᏂασ vừa đi khắp nơi, hai người không khác gì hai dã thú đang động dục cả.
Hai người dần đi đến cạnh một chiếc xe cứu hỏa, hình như người điều khiển chiếc xe đó còn chưa thành thạo, thang mây trên xe chỉ mới thu về phân nửa, còn dư lại cỡ chừng hai thước.
Ba trực tiếp ôm Tô Hàn lên xe cứu hỏa, một bên trừu cắm một bên để Tô Hàn duỗi tay nắm thang mây, vừa ȶᏂασ lộng vừa đi lên trên.
Tô Hàn bị ȶᏂασ sướиɠ muốn bay, lực chú ý của cả người đều tập trung vào thứ đang cắm ở sau mông, hoàn toàn không ý thức được mình đang làm gì đã bị ba ȶᏂασ lộng đến mức leo lên thang mây. Đến bậc cao nhất cậu mới phản ứng được, thang mây bị động tác kịch liệt của hai người khiến cho nó rung lắc, như là có thể hất văng hai người bất cứ lúc nào vậy. Thang mây cộng với độ cao của xe cứu hỏa, hiện tại hai người đang đứng cách mặt đất khoảng 4 – 5 thước, hơn nữa nɠɵạı trừ cây thang được nắm chặt ở trong tay ra hoàn toàn không còn bất kỳ điểm chống đỡ nào khác, cả người Tô Hàn đều căng thẳng, bao gồm cả ŧıểυ huyệt vốn đã chặt đến kỳ lạ của cậu.
"Ưm a... Không được a... Ba ba nhẹ một chút... Chúng ta sẽ té xuống mất... A a... Lại đỉnh đến tao điểm... Thật thoải mái... A... Thang lắc dữ quá..." Tô Hàn vừa kích động vừa hoảng sợ kêu, cái mông cũng dựa sát vào dương v*t của ba, không cho ba rút dương v*t ra, cứ như là làm vậy sẽ có thể giúp cậu cảm thấy an toàn hơn. Ngôn Tình Sắc
Ngược lại ba lại không hề sợ hãi, dù sao ông cũng là một lính cứu hỏa, bị các đồng đội ȶᏂασ làm trên thang mây cũng không phải ngày một ngày hai, "Kêu cái gì mà kêu! Rõ ràng là con quyến rũ ba ba trước, hiện tại biết sợ rồi sao?"
"Không phải, không phải con quyến rũ ba ba trước... Ưm a... Là ba ba quyến rũ con trước mà... A...ha... Con thấy ba ba bị chú Triệu và Đỗ đại ca ȶᏂασ bắn ŧıểυ trong WC... A a..." Sau khi thích ứng được một chút, Tô Hàn đã can đảm hơn, bắt đầu phản bác lời của ba, "ŧıểυ chó mẹ tao như vậy đều tại ba ba... A a... Đều tại ba ba di truyền cho con gen tao như vậy... Một ngày không có đại dương v*t đến ȶᏂασ đều chịu không nổi... Tao huyệt không rời khỏi nam nhân đều là tại ba ba... Ưm a..."
Tô Hàn cũng bị ȶᏂασ đến sắp lên đỉnh, dương v*t cứng rắn và nụ hoa dựng đứng đều bởi vì động tác của ba mà ma sát kịch liệt vào thang mây, "Không được... Thật là thoải mái a... Cũng bị, bị đại dương v*t của ba ba làm bắn... Tao con trai cũng bị ba ba ȶᏂασ bắn a..."
Bắn tinh xong cả người xụi lơ được ba ẵm xuống dưới, nhưng hiển nhiên ba ba còn chưa nguôi giận, ông cằm lấy cây súng bắn nước trên xe đi về phía Tô Hàn.
"Không, không được... Cái kia quá kịch liệt..." Tô Hàn có chút hoảng sợ nói.
"Đây là súng bắn nước áp lực thấp." Ba ngồi xổm xuống, nhét súng bắn nước vào trong hậu huyệt của Tô Hàn, "Ba ba muốn rửa tao huyệt của con cho sạch sẽ! Để xem con còn dám dùng nó đi quyến rũ nam nhân ở khắp nơi nữa không!"
Ngay lúc Tô Hàn tưởng là bụng của mình sẽ nổ tung, một cái tay khác đã tắt chốt súng bắn nước.
Tô Hàn còn chưa thấy rõ người tới là ai nhưng cậu đã bị xoay thành tư thế nằm nghiêng, một cái tay kéo chân của cậu lên, một cây dương v*t nóng rực cứng rắn trực tiếp cắm vào.
Ba cũng bị hai nam nhân túm lấy, một trước một sau cắm vào, bị ȶᏂασ đến da^ʍ đãиɠ rêи ɾỉ không khác gì cậu. Tô Hàn si mê nhìn bộ dáng ba bị ȶᏂασ, đồng thời lớn tiếng lãng kêu, tao huyệt giống như vào một giây kế tiếp sẽ vỡ ra vậy.
Tô Hàn thất thần nằm đó, mặc cho các nam nhân bắn nước ŧıểυ lên người cậu, cảm giác như linh hồn của mình đang bay lượn trên không trung, rất nhanh, lại có người đến tách hai chân của cậu ra cắm dương v*t vào, cậu kẹp chặt lấy thắt lưng của nam nhân theo bản năng, lần thứ hai lớn tiếng lãng kêu...