Tô Hàn không thể quay về, khi cậu ấn vào nút "về nhà", hệ thống thông báo không thể rời đi khi đang mang một sinh mệnh không thuộc về thế giới đó, cậu mới nhận ra không biết mình đã mang thai từ bao giờ rồi.
Nếu tạm thời không thể quay về, Tô Hàn cũng chỉ có thể đi hoàn thành nhiệm vụ của chức võ lâm minh chủ mà cậu vừa mới đảm nhiệm —— tiêu diệt Ma giáo.
Mấy tháng sau, dưới chân núi Ma giáo.
"Ưm a... Cũng bị các ca ca ȶᏂασ chết a... Chậm một chút... Đừng dùng sức như vậy..." Trong doanh địa chính, Tô Hàn đang ngồi trên chiếc ghế hoa lệ ở giữa trung tâm, nói đúng ra là cậu đang ngồi trên dương v*t của một nam nhân, bên cạnh cũng không thiếu đại hiệp chính quy dùng dương v*t ma sát vào người cậu. Mà làm người khác chú ý nhất, chính là cái bụng tròn vo như quả bóng của cậu, đứa nhỏ bên trong đã được tám tháng, "Nhẹ một chút... Đừng mạnh quá... Đứa trẻ, sẽ tổn thương đến đứa trẻ mất..."
Minh chủ võ lâm song tính tao lãng vác cái bụng bự đối với mấy nhân sĩ chính quy đến đây thảo phạt Ma giáo mà nói không thể nghi ngờ là vật an ủi tốt nhất, các đại hiệp thường ngày nghiêm chỉnh lúc này mỗi một người đều lộ vẻ mặt dâm sắc, đứng xếp hàng không kịp chờ đợi muốn dùng đại dương v*t đến ȶᏂασ làm mỗi một chỗ trên người Tô Hàn.
"Đối với chuyện tiến công Ma giáo Minh chủ đã có cống hiến không tồi a!" Một nam nhân trào phúng cởi quần ra, hung hăng ȶᏂασ dương v*t vào trong hoa huy*t đã có mấy ngày chưa bị người khác cắm vào của Tô Hàn, "Có sự "ủng hộ" của ngài, tin tưởng nhất định ngày mai mọi người sẽ cố gắng đánh vào Ma giáo!"
"A a... Đại dương v*t sáp đến, sáp đến trong tao bức rồi a... Không được... Đứa nhỏ... Sẽ bị ȶᏂασ mất... Không thể ȶᏂασ tao bức của ta..." Mặc dù ngoài miệng Tô Hàn cự tuyệt, nhưng hoa huy*t mấy ngày chưa bị ȶᏂασ đã đói khát đến mức kẹp chặt lấy dương v*t vừa mới cắm vào, tao thủy cũng không ngừng chảy ra lênh láng.
"Yên tâm, ta chỉ đang dưỡng thai thôi mà!" Nam nhân tà cười nói, "Không chừng ŧıểυ chó mẹ trong bụng ngươi là con của ta đó nha! Ta chỉ đang dạy nó nên bị ȶᏂασ như thế nào để cho giống người cha tao chó mẹ của nó thôi. Hơn nữa, cho dù ta muốn rút ra, tao bức của ngươi cũng không chịu đâu! Mấy ngày không bị ȶᏂασ, chắc là đã ngứa muốn chết rồi đi!"
"ȶᏂασ hỏng không tốt sao? Vừa lúc ȶᏂασ cho ŧıểυ chó mẹ trong bụng ngươi lọt ra, còn nhỏ như vậy đã bị ȶᏂασ y như người cha chó mẹ của mình, trưởng thành cũng là một tao hóa để cho ngàn người cưỡi vạn người ȶᏂασ mà thôi!" Nam nhân duỗi ngón tay ra kẹp lấy âm đế của Tô Hàn, dùng lực mạnh xoa bóp, "Sinh ra liền cùng đi ra đường lớn bị ȶᏂασ như người cha chó mẹ của mình, nói không chừng tao sữa của chó mẹ ngươi cũng không đến phần nó đâu, đến lúc đó liền có thể dùng tinh thủy trong đại dương v*t của các ca ca đến đút nó!"
"Thực tao! Nặn sữa của ngươi ra cũng tốt, để các ca ca nếm thử xem sữa của chó mẹ có vị gì đây!"
"Hắc! Sợ rằng không đủ cho toàn bộ người ở đây uống đâu! Đến lúc đó không chừng tao núm vυ" của ngươi sẽ bị nam nhân cắn nát mất!"
Dâm ngôn lãng ngữ của Tô Hàn khiến cho mấy nam nhân càng hưng phấn hơn, dùng lực thật mạnh để ȶᏂασ làm Tô Hàn, giống như là muốn ȶᏂασ chết cậu ở trên cái ghế kia vậy.
Tô Hàn không hề có nửa điểm phản đối với chuyện này, trái lại còn dùng sức hầu hạ dương v*t trong tay trong miệng hơn, ngay cả âm đế của mình đều bị nhéo đến sưng to lên không ít nhưng vẻ mặt của cậu vẫn nhộn nhạo như thường.
"Tô Minh chủ hầu hạ nam nhân giỏi như vậy, ngày mai dứt khoát tự chạy đi đánh Ma giáo luôn cũng được! Đến lúc đó chỉ cần cởi quần áo, tách hai chân ra, sợ rằng các đệ tử của Ma giáo đều sẽ bị ba cái miệng nhỏ nhắn của ngài hút chết luôn!"
"Cần gì phải cởi quần áo chứ? Minh chủ chỉ cần đứng đó, dù cho cách đó thật xa cũng có thể ngửi được tao vị trên người ngài ấy mà! Làm gì còn cần Minh chủ tự động thủ cởi quần áo nữa? Chỉ sợ không quá nửa nén hương sẽ có đệ tử của Ma giáo ngửi thấy tao vị không kịp chờ đợi lột sạch quần áo của Minh chủ rồi!"
"Tao chó mẹ song tính mang thai, chính là Minh chủ võ lâm của chúng ta đó nha! Nam nhân nào có thể cự tuyệt cho được?"
Tô Hàn bị ȶᏂασ đến ý thức càng ngày càng không rõ, trước khi bất tỉnh, đột nhiên trong đầu cậu nảy ra một suy nghĩ, vốn đã định sau khi sinh con xong sẽ giao nó cho Tần Vũ hoặc Minh Chu nuôi nấng rồi cậu sẽ tự rời đi, nhưng chỉ sợ hiện tại cậu đã không có cách nào rời khỏi cái thế giới da^ʍ đãиɠ, rời khỏi mấy đại dương v*t này được rồi...
Mười bảy năm sau.
Tô Ngữ đi về từ trường học, vừa mới bước vào cửa Tô phủ liền nghe thấy tiếng rêи ɾỉ cùng với tiếng đánh và tiếng nước ái muội từ bên trong.
Tô Ngữ trừng đầu bếp, đầu bếp vội vã chột dạ chạy mất.
dương v*t trong tao huyệt đột nhiên bị rút ra, Tô Hàn không hài lòng bắt đầu rêи ɾỉ, "Đại dương v*t a... Tao huyệt vẫn còn rất ngứa... Ưm a... Đại dương v*t nhanh cắm vào đi..." Tô Hàn vừa rêи ɾỉ còn vừa cắm vài ngón tay vào trong huyệt.
"Tao hóa!" Tô Ngữ tức giận kéo quần xuống cắm dương v*t vào trong hậu huyệt đang chảy dịch thể màu trắng của phụ thân, "Chỉ cần có dương v*t, ai cũng có thể làm phụ thân được à? Một Minh chủ võ lâm vậy mà lại bị đầu bếp làm! Thấp hèn muốn chết!"
"Ưm a... dương v*t ȶᏂασ vào rồi... ŧıểυ, ŧıểυ Ngữ... A a... Dùng sức làm ba ba đi..." Tô Hàn khẽ mở mắt ra, đến khi nhìn thấy là con trai của mình liền xin ȶᏂασ không hề cố kỵ gì nữa, "Đại dương v*t của con trai ȶᏂασ vào huyệt của ba ba rồi a... Thoải mái muốn chết... Ưm a... Không phải ba ba phát tao... Là, là hắn cường bạo ba ba mà..."
"Một đầu bếp cường bạo phụ thân? Sợ là phụ thân tao hóa chủ động quyến rũ người ta thì có?" Tô Ngữ tiện tay kéo áo của Tô Hàn lên, bắt đầu liếʍ cắn núm vυ" đã sưng đỏ, "Sao không vận hành tâm pháp để hai ŧıểυ huyệt cùng thoải mái vậy? Có phải là ngại đầu bếp chỉ có một dương v*t không đủ đút cho phụ thân không?"
"A a... Núm vυ" bị mυ"ŧ thoải mái muốn chết... Con trai bú sữa của ba ba đi... Lại dùng lực ȶᏂασ..." Tô Hàn ôm chặt lấy lưng của con trai mình, ưỡn ngực lên để tiện cho y liếʍ mυ"ŧ, "Ba không có quyến rũ hắn thật mà... Là hắn nhân lúc ba không chú ý đè lấy ba... Sau đó liền cắm đại dương v*t của hắn vào... Tiếp đó ba ba liền không có khí lực chống cự nữa... dương v*t, dương v*t ȶᏂασ vào tao huyệt quá sung sướиɠ..."
"Lãng hóa! Rõ ràng chính là phụ thân phát lãng quyến rũ nam nhân ȶᏂασ người! Thế nào? Tối hôm qua bị mấy nam nhân kia ȶᏂασ không đủ thoải mái sao?" Tô Ngữ mắng, tốc độ chuyển động thắt lưng của y càng lúc càng nhanh, ŧıểυ huyệt của phụ thân cũng mυ"ŧ lấy dương v*t của y ngày càng chặt, nhưng làm sao cũng không giảm bớt được cảm giác ngứa ngáy nơi hậu huyệt, "Đều tại cái đồ tao hóa như phụ thân sinh con ra cũng tao như vậy! Khiến con ngứa đến không có biện pháp hôm nay lại phải trốn ở trong nhà xí thủ dâm, kết quả bị mấy vị đồng học và lão sư bắt gặp, kéo đến rừng cây nhỏ phía sau nhà xí thay phiên nhau ȶᏂασ một trận, còn bị người bắn ŧıểυ nữa!"
Hai cha con liền ôm lấy nhau ȶᏂασ làm, dần dần, không biết là ai ôm lấy Tô Ngữ từ phía sau lưng, cắm dương v*t vào trong hậu huyệt của y dọc theo ngọc thế, trong miệng Tô Hàn cũng bị một dương v*t xa lạ chiếm cứ, hai cha con cũng không thèm để ý người tới là ai, cứ như vậy liền lãng kêu rồi bị ȶᏂασ đến cao trào...