Đêm nay Lý lão gia vốn không định tới, bởi vì đại nhi tử đã nói là muốn đi thăm ŧıểυ nhi tử, hơn nữa đêm nay ŧıểυ nhi tử sẽ được thông báo chuyện tình nhân của mình bán đi đêm đầu, đảm bảo sẽ chết sống không chịu phối hợp.
Nhưng lúc đó có hạ nhân báo lại, nói đêm nay ŧıểυ công tử rất là nhiệt tình, khắp nơi đều nghe thấy tiếng kêu tao lãng, ông liền nhịn không được động tâm.
Còn chưa đi tới cửa phòng, ông liền nghe được một tiếng lãng kêu vút cao, tuy rằng hưng phấn, nhưng trong lòng lại mơ hồ cảm thấy có chỗ nào đó không đúng.
Quả nhiên, vừa mở cửa ra ông liền thấy đại nhi tử và một thiếu niên thanh tú xa lạ ôm cùng một chỗ, hai người ȶᏂασ đến như mê như say, đến cả ông tiến vào cũng không phát hiện.
"Vô liêm sỉ!" Lý lão gia đánh vào vai Lý đại công tử một cái, "Đệ đệ đều bị đánh tráo mà còn không biết! Thực đúng là ngu xuẩn!"
Thoáng cái Lý đại công tử đã bị đánh tỉnh, sau khi thấy rõ thiếu niên xa lạ trong lòng thoáng cái liền ngây ngẩn cả người, nhưng thắt lưng vẫn chuyển động theo bản năng.
"Nói, các ngươi đã đưa Thanh Nhi đi đâu rồi!" Lý lão gia kéo đại nhi tử không nên thân ra, lạnh lùng nhìn Diệp Tỉnh.
Đột nhiên tao huyệt trở nên trống rỗng khiến cho Diệp Tỉnh không tự chủ được "ưm a" một tiếng, sau khi thấy rõ người tới liền chột dạ cúi đầu, "Tôi không biết..."
Diệp Tỉnh cố gắng chống lại, nhưng cuối cùng vẫn không thắng nổi nhiều hạ nhân biết võ công như vậy, cậu bị kéo vào trong sân cột vào một cây cột gỗ hình chữ "Đại".
"Đây là tao hóa mới bị đại thiếu gia ȶᏂασ đến lãng kêu gần như cả phủ đều nghe được đó hả?"
"Nhìn cũng rất thanh tú, nghe nói hắn là người đã hỗ trợ đưa nhị thiếu gia ra ngoài hả?"
"Cũng khó nói, không chừng người ta chỉ là muốn bị ȶᏂασ thì sao! Nhìn cái mông đầy tao thủy này xem, nhất định là cái loại tao hóa không thể tách rời khỏi nam nhân rồi!"
Bọn người hầu trong sân thảo luận về Diệp Tỉnh một cách sôi nổi, ánh mắt trần trụi và ngôn ngữ đáng khinh khiến cho Diệp Tỉnh mơ hồ cảm thấy có hơi xấu hổ, nhưng dương v*t của cậu vẫn thành thực cứng rắn như cũ, dựng thẳng đứng hướng về phía mọi người.
"Chà, thực sự là người không thể nhìn bề ngoài mà, hài tử lớn lên thanh thuần như vậy mà lại là một dâm phụ không hơn không kém nha!"
"Đúng đó, bị người nhìn vậy mà dương v*t lại có thể cứng lên! Thực mẹ nó tao!"
"ŧıểυ tao hóa này nộn như vậy, chắc là chỉ mới lớn cỡ cháu của ta thôi! Thật muốn dùng dương v*t của lão hủ ȶᏂασ ȶᏂασ thử!"
Tiếng bàn luận của đám người khiến cho tao huyệt còn chưa bị ȶᏂασ đủ của Diệp Tỉnh càng ngứa ngáy khó nhịn hơn, cậu vốn là người ẩn cư thâm sơn, không hiểu rõ thế giới bên ngoài, vừa ra tới đã theo bọn Tô Hàn bị người xa lạ ȶᏂασ không biết bao nhiêu lần, cưỡиɠ ɖâʍ lại càng như cơm bữa, hơn nữa cậu và Tần Vũ có quan hệ tốt, tính cách cũng khá giống ŧıểυ thiếu gia, cho nên lúc này cũng không có bao nhiêu do dự, liền lớn tiếng kêu lên ở trước mặt mọi người, "Ưm a... Tao huyệt của tao hóa ngứa quá... Muốn đại dương v*t... Muốn đại dương v*t đến ȶᏂασ... Các ca ca thúc thúc xin thương xót... Đến ȶᏂασ ŧıểυ tao hóa đi... Dùng đại dương v*t tới đút cho ŧıểυ huyệt của tao hóa được ăn no a... d*m thủy đều chảy ra rồi... Khó chịu..."
Bọn hạ nhân ở chung quanh thấy Diệp Tỉnh tao lãng như vậy, không ngờ lại dám xin ȶᏂασ ở trước mặt mọi người, cả bọn cũng đều hưng phấn lên, hận không thể lập tức xông lên cắm dương v*t của mình vào trong miệng, tao huyệt của ŧıểυ tao hóa này. Nhưng ngại vì đây là phạm nhân Lý lão gia tự mình kêu trói lại, lại có liên quan đến ŧıểυ thiếu gia mất tích, ai cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.
"Thật đúng là một lãng hóa!" Lý lão gia đã phân phó xong việc tìm kiếm Lý công tử vừa vào sân liền nghe đến lời cầu xin vô cùng phóng đãng của Diệp Tỉnh, bước nhanh tới trước mặt cậu, đánh vài cái vào dương v*t đang vểnh lên thật cao của Diệp Tỉnh, "Đánh chết ngươi cái đồ tao hóa này! Nhìn xem ngươi còn dám phát tao nữa hay không!"
"Ưm a... Đau... Thoải mái quá..." Cái đánh kia không có chứa nội lực, nhưng cũng không phải là nhẹ, Diệp Tỉnh vốn đã thích ứng với tình ái bạo lực ngược lại càng sung sướиɠ hơn, "A...ha... Thúc thúc đến ȶᏂασ tao hóa có được hay không... Tao huyệt thật là khó chịu... Ưm a... dương v*t, dương v*t cũng rất muốn bắn..."
Lý lão gia bị mức độ tao lãng của Diệp Tỉnh dọa sợ hết hồn, lập tức không hề khách khí cắm ngón tay vào trong ŧıểυ huyệt đã ướt dầm dề của cậu, "Nói! Ngươi dẫn Thanh Nhi nhà ta đi đâu rồi!"
"Ưm a... Thật thoải mái... Tôi, tôi không biết a... Dùng sức chút... Sâu hơn một chút..."
Lúc này Lý đại công tử đã tỉnh rượu cũng đi tới, hắn vỗ vỗ vào hai má của Diệp Tỉnh: "ŧıểυ tao hóa, muốn đại dương v*t không? Nói ra chỗ ở của Thanh Nhi liền thưởng dương v*t cho ngươi!"
"dương v*t... Muốn đại dương v*t..." Diệp Tỉnh biết sự tình bại lộ, nhưng cậu lại muốn kéo dài thời gian cho bọn Tô Hàn, mặc dù tao huyệt đã ngứa chịu không nổi, cậu vẫn sống chết nói mình không biết, "Ca ca đưa đại dương v*t cho tao hóa đi... Ưm a... Tao hóa không biết Thanh Nhi nào cả... Tao huyệt ngứa muốn chết... Xin rủ lòng thương cắm dương v*t vào đi..."
Lý đại công tử thấy cái bộ dáng này của cậu dương v*t chưa được phát tiết ban nãy nhịn không được lại cứng rắn, hắn nhíu nhíu mày nói với Lý lão gia: "Phụ thân, hay là người này thực sự không biết gì cả? Thanh Nhi tâm tính thiện lương, không quá có thể làm ra chuyện bỏ lại bằng hữu của mình, nói không chừng là một ŧıểυ tặc đi lạc vào đây..."
Lý lão gia dừng một chút, gật đầu, "Đúng là có chút đa͙σ lý. Bất quá cho dù là ŧıểυ tặc, cũng phải hảo hảo trừng phạt một phen, liền giao cho con xử lý!"
Lý đại công tử thấy phụ thân cho phép, cao hứng nói tạ ơn.
"ŧıểυ tao hóa! Làm tặc mà lại dám chạy tới cả trong Lý phủ! Ta thấy ngươi chính là thiếu ȶᏂασ mới cố ý tìm đến xin ȶᏂασ đi!" Lý đại công tử duỗi tay đánh vài cái vào lồng ngực của Diệp Tỉnh, dương v*t cũng không hề khách khí tiến vào trong tao huyệt đã đói khát gần chết của Diệp Tỉnh.
"Đúng vậy... Đệ đệ chính là thiếu ȶᏂασ... Thịt heo bổng của ca ca cắm vào tao huyệt thật thoải mái a... Cám ơn ca ca..." Diệp Tỉnh bị cột chặt, đến cả thắt lưng đều không nhúc nhích được, cậu chỉ có thể dùng sức kẹp chặt ŧıểυ huyệt, ngoài miệng lại càng thêm phóng đãng, "Đệ đệ chính là thích thịt heo bổng của ca ca a... Thích bị ca ca cắm vào..."
Lý đại công tử ȶᏂασ với cái tư thế này cũng không quá thoải mái, dứt khoát cởi trói trên chân Diệp Tỉnh ra, nâng cao hai chân của cậu lên, để lộ tao huyệt tuy đã bị dương v*t lấp đầy nhưng vẫn là không ngừng chảy nước, "Bằng ngươi mà cũng dám kêu ta là ca ca? Ngươi chính là một ŧıểυ chó mẹ! Một tao chó mẹ chuyên môn hầu hạ nam nhân! Đến, tự nhìn tao huyệt không biết xấu hổ của mình đi!"
Cái tư thế này khiến cho dương v*t tiến vào sâu hơn, cũng giúp cho Diệp Tỉnh thấy rõ được tao huyệt của mình, thịt huyệt bị ȶᏂασ lộng quá nhiều đã chuyển từ màu hồng ban đầu biến thành đỏ tươi, thịt heo bổng tím đen cắm vào liền đẩy ra rất nhiều tao thủy, lúc rút ra lại bị tao huyệt lưu luyến giữ lại, lúc ȶᏂασ mạnh thậm chí còn có thể kéo thêm chút thịt huyệt non mịn ra ngoài. Diệp Tỉnh nhìn chằm chằm vào bộ dáng tao huyệt của mình bị ȶᏂασ làm, cái mông rốt cục cũng được giải phóng không ngừng uốn éo theo động tác trừu sáp, "Ưm a... Tao huyệt lại chảy tao thủy... Tao hóa chính là một ŧıểυ chó mẹ a... Dùng sức... Dùng sức làm chết tao chó mẹ... ȶᏂασ nát tao huyệt của chó mẹ đi..."
Bọn hạ nhân chung quanh đã bị Diệp Tỉnh câu ra dục hỏa, nhưng ngại vì người đang ȶᏂασ làm chính là đại thiếu gia của mình, không có cách nào đi tới chia một chén canh được, cả bọn không thể làm gì khác hơn là mở mắt nhìn chòng chọc, trong đầu tưởng tượng ra người đang ȶᏂασ làm tao hóa bị trói ở đằng kia chính là mình, tay cũng vói vào trong quần vỗ về chơi đùa dương v*t của bản thân.
Nhìn Diệp Tỉnh đã tự hạ thấp bản thân mình như vậy, Lý đại thiếu gia cũng rất vui sướиɠ, đại dương v*t không ngừng ȶᏂασ làm mãnh liệt, "ȶᏂασ chết ngươi cái đồ tao chó mẹ! Muốn bị ȶᏂασ đến vậy sao? Đợi lát nữa cho người dắt con chó săn nuôi ở sân sau đến làm huyệt của chó mẹ ngươi! Để ngươi sinh chó con cho nhà ta!"
"Đừng mà... Muốn dương v*t của người... Không thể, không thể để chó ȶᏂασ..." Diệp Tỉnh bị dọa sợ, nhưng tao huyệt dưới thân lại cảm thấy chưa đủ mà mυ"ŧ càng chặt hơn, cứ như là đang chờ mong chuyện Lý đại công tử nói vậy.