Ba người lại về tới thành Tư Thủy, vốn dĩ trong tòa thành này có không ít nhiệm vụ chi nhánh, sau khi hoàn thành đều nhận được kinh nghiệm và tiền, nhưng có cái thứ chơi ăn gian như 《 Cúc hoa tâm pháp 》 và Tần ŧıểυ thiếu gia con nhà giàu, Tô Hàn lại không ham hố gì ba cái đó, chỉ hi vọng có thể vượt ải rồi về nhà thôi.
Nhưng có vài thứ không phải cưng muốn tránh thì sẽ có thể tránh thoát được đâu. Lúc ba người đi ngang qua một cái hẻm nhỏ, một mảnh khăn hồng rơi từ trên trời xuống, trúng ngay mặt của Diệp Tỉnh. Diệp Tỉnh tốt bụng đem đi trả, không ngờ lại kích phát một nhiệm vụ chi nhánh mà Tô Hàn chưa từng gặp trong game —— nhiệm vụ bà mối thường thấy nhất trong RPG võ hiệp.
Hoa khôi thanh lâu Hồng Liên và Lý công tử trong thành mến mộ nhau, Lý công tử muốn chuộc thân cho cô, nhưng phụ thân trong nhà lại không cho phép, còn muốn nhốt y lại nữa. Bên kia, Hồng Liên vốn làm thanh quan lại bị tú bà ép buộc bán ra đêm đầu, hơn nữa lại chính là đêm nay.
"Xin ba vị công tử mau cứu Hồng Liên đi!" Hồng Liên quỳ xuống trước mặt ba người, cô lớn lên rất xinh đẹp, nhưng lại không nhu nhược, giữa chân mày có một cổ anh khí.
"Chúng tôi nên làm gì để giúp cô đây?" Đây là em gái xinh đẹp đầu tiên Tô Hàn được gặp kể từ lúc xuyên qua tới nay, nếu không giúp một tay liền có chút không đành lòng, Diệp Tỉnh cũng là bộ dáng rất muốn giúp đỡ, còn Tần Vũ tuy rằng hăng hái thiếu thiếu nhưng cũng chưa nói là không giúp.
"Tôi và Lý Lang sớm đã định bỏ trốn, cho dù ngày sau có phải làm ruộng dệt vải, cơm canh đạm bạc, cũng tốt hơn thân bất do kỷ như hiện tại." Hồng Liên nói, "Nhưng thanh lâu này và Lý phủ trông giữ quá nghiêm, cũng đều có thế lực lớn, đừng nói chúng tôi trốn không thoát, cho dù có trốn được cũng không thể ra khỏi thành. Tôi thấy ba vị võ công cao cường, cho nên muốn nhờ ba vị giúp đỡ."
"Chuyện này chúng tôi..." Tô Hàn cau mày đang chuẩn bị thảo luận với hai người kia một chút, ŧıểυ thiếu gia lại trực tiếp cắt đứt lời của cậu.
"Được rồi, hai cậu dẫn cô ta đi đi, đến Lý phủ cứu người kia ra rồi cấp tốc rời thành, tôi ở lại đây kéo dài thời gian." Tần Vũ lười biếng bắt đầu cởi quần áo.
"Như vầy..." Hồng Liên lấy làm kinh hãi.
"Cô mặc cái này vào đi." Tần Vũ ném quần áo của mình cho Hồng Liên, còn mình thì tùy ý lấy một cái váy trong tủ đồ mặt vào, thấy ba người đều nhìn mình, cậu trợn mắt nhịn không được nói, "Còn không mau cút đi?"
Lúc này ngoài cửa truyền đến một giọng nam, "Hồng Liên! Đại gia ta đến hảo hảo yêu thương nàng đây!"
Đám người bị dọa sợ hết hồn, Tô Hàn nhìn Tần Vũ đầy cảm kích, vội vã dẫn Hồng Liên và Diệp Tỉnh nhảy ra khỏi cửa sổ.
Bọn họ vừa mới đi, một công tử trẻ tuổi mặc quần áo hoa lệ đang say khướt trực tiếp đẩy cửa bước vào.
Tần Vũ mặc một bộ nữ trang đỏ tươi, xõa tung tóc, ngồi ở trên giường đưa lưng về phía cửa.
Nam nhân nhìn bóng lưng yểu điệu kia, mắt đều phát sáng, trực tiếp đẩy ngã Tần Vũ xuống giường, "Gia chờ mong ngày này đã lâu lắm rồi! Hôm nay phải dùng cây gậy to của gia hảo hảo thương yêu nàng một phen!"
Chờ đến khi thấy rõ mặt của Tần Vũ, nam nhân sửng sốt một chút, "Ngươi không phải, không phải Hồng Liên..."
"Sao có thể như vậy được nha?" Tần Vũ xoay người đặt nam nhân xuống dưới thân, dịu dàng nói, "Tại ngài uống say thôi!" Nói rồi cậu liền cởi dây lưng của nam nhân ra, nắm lấy dương v*t vẫn chưa cương hoàn toàn của nam nhân rồi ngậm vào.
Nam nhân bị cậu khiến cho thoải mái khẽ hừ một tiếng, cũng không quan tâm tới chuyện tướng mạo nữa, bắt đầu chuyên tâm hưởng thụ.
"Ưm a, ngươi chính là một ŧıểυ tao hóa, bình thường thoạt nhìn lạnh như băng, không nghĩ tới ở trên giường lại nhiệt tình như vậy!" Nam nhân đè đầu Tần Vũ xuống, liền bắt đầu lột đồ của cậu, "Thường ngày giả vờ đến khó chịu lắm rồi phải không? Hôm nay gia sẽ đến thoải mái cho nàng một chút!"
Đồ của Tần Vũ bị lột ra phân nửa, hơn nửa lồng ngực đều lộ ra, thấy nam nhân còn muốn lột cả phần dưới, cậu vội vã nhả dương v*t ra, ngồi lên hông của nam nhân, "Hôm nay để thiếp tới hảo hảo hầu hạ đại gia đi..." Nói rồi cậu liền tách ŧıểυ huyệt dưới lớp váy ra, ngậm lấy côn th*t đã cương của nam nhân vào trong ŧıểυ huyệt đã ướt dầm dề của mình.
"Ưm a... Thực đúng là chủ động a! ŧıểυ huyệt của Hồng Liên thực sự quá thoải mái!"
Tần Vũ cũng là vừa bị cắm vào liền rêи ɾỉ, "Ưm ha... Vào rồi... Thích thịt heo bổng nhất... Quá lớn, ŧıểυ huyệt đều bị căng ra rồi... Thật là lợi hại..."
Nam nhân bị Tần Vũ làm cho hưng phấn, duỗi tay nắm lấy hai cái núm vυ" của Tần Vũ, bởi vì hôm trước đã bị đùa bỡn suốt cả ngày, hiện tại chỗ đó vẫn còn đang sưng đỏ chịu không nổi, "vυ" của Hồng Liên nhỏ quá, ừm, nhưng mà lại rất đẹp nha! Có phải bình thường đều bị nam nhân ăn không!"
"Ưm a... Đúng vậy... Bình thường vυ" đều bị nam nhân ăn... A...ha... Còn có thịt heo bổng... Bọn họ dùng thịt heo bổng đến làm vυ" của thiếp..." Tần Vũ rất tự nhiên liền nhớ đến trải nghiệm bị ȶᏂασ làm lúc ở trên thuyền, mà nam nhân lại cho rằng cậu chỉ đang tạo bầu không khí, dù sao trước nay Hồng Liên vẫn là một thanh quan mà.
"Ha ha, ta còn tưởng rằng đêm nay nàng sẽ sống chết không đồng ý nha! Không ngờ kỹ nữ chính là kỹ nữ! Một cây thịt heo bổng vừa cắm vào liền thoải mái chịu không nổi rồi!" Nam nhân cười to, rất là đắc ý, tốc độ trên tay và dưới thân đồng loạt tăng nhanh không ít.
"Ưm ha... Sáp đến tận cùng rồi! Đỉnh đến tao tâm! Thịt heo bổng căng đầy tao huyệt rồi... Ưm a a... Thật là lợi hại..." Thanh âm của Tần Vũ cũng tăng lớn theo tốc độ.
"Thực sự là tao muốn chết!" Nam nhân cắn lên một núm vυ" của Tần Vũ, "Cái gì mà đệ nhất thanh quan! Còn không bị gia dùng đại dương v*t ȶᏂασ cho phục tùng! Ha ha!"
Một cánh cửa mỏng tự nhiên là không ngăn cách được thanh âm kịch liệt này, đến cả khách làng chơi trong đại sảnh ở dưới lầu đều nghe được "tình hình chiến đấu" kịch liệt của bọn họ, mọi người đều biết hôm nay là ngày hoa khôi khai bao, cả đám đều kích động kêu la.
"Không ngờ lãnh mỹ nhân thường ngày phóng đãng lên rồi còn tao hơn cả toàn bộ kỹ nữ trong lâu cộng lại nữa đó!"
"Mẹ nó! Nếu như ông có thể mua được một đêm của hoa khôi vừa đẹp lại vừa lãng như vậy, còn không làm sướиɠ chết sao?"
"Huynh đệ trên lầu! Mình ăn no rồi cũng để cho chúng tôi hưởng hưởng phúc được trông thấy với a!"
"Đúng đó! Ôm ŧıểυ lãng hóa này ra để mọi người xem bộ dáng hoa khôi phát tao là như thế nào đi!"
Thanh âm dưới lầu càng lúc càng lớn, nam nhân đang say lại bị ŧıểυ huyệt của Tần Vũ kẹp đến cực kỳ thoải mái, mang theo suy nghĩ khoe khoang, đầu óc nóng lên liền thực sự ôm Tần Vũ ra ngoài.
Nam nhân ẵm Tần Vũ đặt lên lan can ȶᏂασ làm, mặc dù người lầu dưới chỉ có thể nhìn đến cái mông và hơn nửa lưng của "Hồng Liên", nhưng họ đã cảm thấy thỏa mãn, thậm chí có người còn ôm kỹ nữ trong lòng trực tiếp làm ngay tại đại sảnh.
"Tao hóa! Bị người nhìn tao huyệt còn cắn chặt như vậy!" Nam nhân đánh mấy cái lên mông của Tần Vũ, đánh cho mông thịt trắng nõn thành đỏ bừng, "Có muốn đợi lát nữa gia trực tiếp ném nàng xuống dưới để cho mấy người khác cũng được thoải mái một chút không?"