"Ngươi là nói Ngô Nhị kêu ta giúp các ngươi?" Tiễn lão đại là một nam nhân trung niên thoạt nhìn rất là hung hãn, làn da ngăm đen rắn chắc luyện ra được nhờ đi biển.
"Không sai." Tô Hàn đỏ bừng mặt, "Tôi có chứng cứ, ông để tôi lên thuyền, sau khi vào khoang thuyền tôi sẽ cho ông xem."
"Hừ! Muốn xem thì cứ xem ở đây, trước khi xác định được ta sẽ không cho các ngươi lên thuyền của ta đâu!" Tiễn lão đại lạnh lùng nói.
"Thực sự không lừa ông đâu, đi vào rồi xem không được sao?" Mấy người vây xem náo nhiệt ở chung quanh ngày càng nhiều, Tô Hàn càng ngượng ngùng hơn.
"Không cho coi thì thôi! Ông cũng không rảnh để đứng đây đùa với nhà ngươi!" Tiễn lão đại bày ra bộ dáng sẽ quay đầu đi bất cứ lúc nào.
Tần Vũ và Diệp Tỉnh lại không hề có phản ứng gì, thậm chí ŧıểυ thiếu gia còn mơ hồ cảm thấy hưng phấn nữa. Mà đám người vây xem ở một bên đã bùng nổ rồi, mấy người đánh cá rời bến quanh năm không được ăn thịt đơn giản là đang nhìn chằm chằm vào mông của Tô Hàn.
"Đã, đã được chưa?" Tô Hàn túm quần chuẩn bị kéo lên, cậu cảm nhận được hình như tao huyệt của mình lại bắt đầu ngứa lên rồi, nơi này có nhiều nam nhân không có ý tốt như vậy, nếu không đi nhanh lên phỏng chừng sẽ không đi được nữa đâu.
"Vậy sao được?" Tiễn lão đại dùng một tay ấn Tô Hàn xuống, để cậu đặt mông ngồi xuống đất, tách hai chân của cậu ra ngay chính diện, đầu lưỡi trực tiếp liếʍ lên miệng huyệt đỏ tươi, "Ta phải kiểm tra một chút!"
"Ưm a... Không được, đừng liếʍ... A...ha..." Tô Hàn bị liếʍ một cái, dâm dục bị tích lũy từng chút một thoáng cái đã bạo phát, nhưng cậu lại níu kéo được một tia lý trí cuối cùng nói, "Bọn tôi, bọn tôi có việc gấp a... Không thể ở lại... Ưm a! Đầu lưỡi tiến vào... Không được a... Lên thuyền trước có được không..."
Tiễn lão đại nhíu nhíu mày, liếc nhìn mấy người đánh cá đang dựa ngày càng sát lại đây, hình như đang do dự.
"Ưm a... ŧıểυ huyệt bị liếʍ đến chịu không nổi... Sắp chịu không nổi rồi... Muốn đại côn th*t cắm vào..." Tô Hàn chủ động dùng hai chân ôm lấy hông của Tiễn lão đại, hai tay cũng ôm lấy cổ của ông ta, "Ưm a... Nhanh lên thuyền... Lên thuyền rồi lại dùng thịt heo bổng hung hăng ȶᏂασ tôi đi... A...ha... ŧıểυ huyệt có bị ȶᏂασ hỏng cũng không sao..."
Tiễn lão đại bị lời nói của Tô Hàn khiến cho động tâm, duỗi tay nâng mông của Tô Hàn lên cái thuyền không được tính là nhỏ của mình, ra lệnh cho đám thủy thủ, "Nhổ neo!"
Tần Vũ và Diệp Tỉnh cũng được dẫn lên cùng, mấy người đánh cá có hơi không cam lòng, nhưng cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn bọn họ rời đi.
Trong sóng gió, trên một chiếc thuyền không được tính là hoa lệ.
"Ưm a... Không được a, như vậy sẽ bắn ŧıểυ mất... A...ha... côn th*t lại đỉnh đến tao tâm rồi!" Ngay lan can boong tàu, hai tay Tô Hàn nắm vào lan can không tính là cao, nửa người dưới của cậu được Tiễn lão đại ẵm lên từ sau lưng, dương v*t thô to không ngừng trừu sáp trong hậu huyệt của cậu, mà cả chiếc thuyền lại không ngừng lắc lư vì sóng vỗ, thậm chí thỉnh thoảng còn có nước biển đánh vào mặt của Tô Hàn, khiến cậu có loại cảm giác tùy thời sẽ bị sóng biển đánh văng xuống, "A a... Quay trở vào khoang thuyền làm được không... A hô... Ngã xuống sẽ chết đó..."
"Sao lá gan của kiếm khách lại nhỏ như vậy chứ!" côn th*t của Tiễn lão đại mang theo thể trọng của cậu đâm vào chỗ sâu trong hậu huyệt của Tô Hàn, phát ra tiếng thở dài thỏa mãn, "Mẹ nó, ông đã sớm muốn làm như vậy lâu rồi, thực mẹ nó thoải mái! Yên tâm, không sao đâu!"
"Hmm a... Đỉnh vào sâu quá... Thật là lợi hại... dương v*t cắm cho tao huyệt tê quá..." Tô Hàn đã cảm thấy yên tâm được đôi chút, một giây kế tiếp nửa người trên của cậu bị va chạm mãnh liệt mà nhào ra khỏi lan can, lồng ngực vừa văn đặt ở trên lan can, núm vυ" đầy đặn dựng đứng bị gỗ thô ráp cọ đến đau nhức, "Cũng bị đại dương v*t đỉnh đi rồi... Ưm a... Núm vυ", núm vυ" bị cọ đau quá thật thoải mái... Không được a... Muốn chết... Sắp ngã xuống rồi... A a..."
"Yên tâm, sao nỡ để ngươi ngã xuống chứ! Lát nữa sẽ hết gió thôi!" Tiễn lão đại duỗi tay kéo Tô Hàn trở vào trong một ít, sau đó lại hung hăng đỉnh tới, "Đây là lần đầu tiên ta được ȶᏂασ một ŧıểυ huyệt tuyệt như vậy đó! Hôm nay thật sự phải cảm ơn Ngô Nhị! Đã giới thiệu ŧıểυ huyệt tuyệt vời này đến chỗ của ta! Hai người bạn của ngươi, ừm, chắc đám thủy thủ của ta cũng được chúng hầu hạ cho rất thoải mái rồi! Ha ha!"
"Ha ha ha! Bị đại dương v*t của ông đút ăn no rồi sao!" Tiễn lão đại hài lòng vỗ vỗ mặt của Tô Hàn, sau đó liền đi vào khoang thuyền, "Chậc chậc, ta muốn đi nếm thử hai đồng bạn của ngươi một chút, thoạt nhìn bộ dáng của bọn chúng cũng rất nại ȶᏂασ nha!"
Thời tiết trên biển biến hóa rất nhanh, ban nãy còn sóng to gió lớn, hiện tại đã trời quang mây tạnh. Tô Hàn bị hai thủy thủ một trước một sau cắm vào, vẻ mặt vô cùng hưởng thụ.
Lúc này, cách đó không xa đột nhiên xuất hiện một chiếc thuyền lớn hoa lệ, hình như là cái loại thuyền du lịch chuyên dùng cho quan to quý nhân, người trên thuyền cũng không ít.
Bởi vì hiện tại tầm nhìn trên biển khá xa, rất nhanh người ở thuyền bên kia đã thấy rõ bọn Tô Hàn.
"Trời ạ! Thực đúng là thói đời ngày này, ban ngày ban mặt mà lại làm loại chuyện này ở trên thuyền!" Mấy ŧıểυ thư quý phụ đều thét lên quay trở vào khoang thuyền, nhưng ngược lại các nam nhân trên thuyền lại nhìn không chớp mắt.
"Chà! Thực đúng là một con chó mẹ tao tiện, không ngờ lại dám làm với thủy thủ trên boong thuyền!"
"Nhìn tao huyệt đã bị chống ra thành cái gì kìa, còn không biết xấu hổ mà mấp máy nữa chứ!"
"Mẹ nó! Ta nhìn mà dương v*t đều cứng lên rồi, thật muốn qua chiếc thuyền kia cùng bọn họ ȶᏂασ chết hắn!"