"Nào, liếʍ liếʍ cho thúc thúc đi!" Tần nhị ca đặt Tô Hàn với ŧıểυ huyệt đang ngậm lấy côn th*t của hắn xuống bàn thấp.
Tô Hàn không biết từ khi nào cậu đã lấy lại quyền khống chế bản thân, nhưng bị các nam nhân ȶᏂασ suốt cả ngày trời cậu vẫn run run rẩy rẩy vươn tay mở quần của nam nhân theo bản năng, lấy dương v*t ra ngậm vào trong miệng.
Tần nhị ca ở phía sau cũng ôm lấy cái mông đã dính đầy dịch thể dính dấp của Tô Hàn bắt đầu ȶᏂασ lộng thêm lần nữa, "Nhóc con này thực sự rất kỳ quái, rõ ràng đã bị ȶᏂασ suốt một ngày trời, vậy mà hậu huyệt vẫn còn chặt như vậy!" Đương nhiên hắn sẽ không biết, mỗi lần Tô Hàn thăng cấp, thương thế trên người đều sẽ khôi phục, bao gồm cả hậu huyệt đã bị ȶᏂασ làm đến lỏng ra của cậu.
"Vậy sao?" Nam nhân trung niên lộ ra vẻ mặt hứng thú, "Nào, để thúc xem thử."
Tần nhị ca vội rút dương v*t ra, làm cho Tô Hàn đổi một tư thế, cái mông vểnh lên quỳ ở trước mặt nam nhân.
"Thực đúng là kỳ quái, cảm giác quen lắm á?" Càng ngày đầu lưỡi của nam nhân càng tiến vào sâu hơn, thậm chí còn dùng tới cả răng, "Cái mùi này, đã từng liếʍ qua ở đâu rồi nha?"
"A a... Đừng mà... Đừng dùng răng... A a..." Thịt huyệt nhạy cảm mon mịn bị nam nhân dùng răng cắn tại môi lưỡi tinh tế nhấm nháp, như là muốn ăn tươi cậu bất cứ lúc nào vậy, Tô Hàn nhịn không được giãy dụa, cái chân đạp về phía nam nhân đã bị túm lấy một cách vững vàng.
"Thật là... Tao vị quen thuộc này, giống y hệt như người kia vậy!" Nam nhân lộ ra biểu tình bất ngờ, y đứng dậy, đặt côn th*t lên miệng huyệt của Tô Hàn, dùng sức đỉnh vào, "Nào, để thúc thúc đến ȶᏂασ ȶᏂασ ŧıểυ huyệt của con."
"Hmm a... Thật thoải mái... côn th*t của thúc thúc dài quá a..." Tô Hàn vừa mới bị cắm vào liền thuần thục rêи ɾỉ, "Ưm a... Nhanh quá... Thúc thúc thật là giỏi... ŧıểυ tao hóa cũng bị ȶᏂασ chết... Tao huyệt chịu không nổi... Thúc thúc mạnh quá..."
"Thực sự quá giống! Đến cả tao điểm đều nằm ở cùng một nơi!" Nam nhân lộ ra vẻ mặt vui mừng, y bế Tô Hàn lên, lau sạch chất lỏng trên mặt Tô Hàn, sau đó liền thấy rõ mặt của cậu, "Khuôn mặt cũng giống nhau, chẳng lẽ thật sự là..."
Tô Hàn ngủ mê man, nhưng côn th*t của cậu vẫn đứng thẳng bắn ra từng cột nước ŧıểυ, làm ướt cả nam nhân đang bế mình. Nam nhân vẫn tốt tính cười cười, quay qua dặn dò Tần nhị ca, "Tắm rửa cho thằng bé, để nó nghỉ ngơi một chút. Chờ đến khi nó tỉnh rồi thì đến gọi thúc ngay lập tức, thúc có chút chuyện cần xác nhận."
Lúc Tô Hàn tỉnh lại, cậu phát hiện mình đang nằm ở trên giường, thân thể đã được tắm rửa sạch sẽ, không những vậy cậu còn được thay một bộ quần áo mới nữa.
"Đây là..." Tô Hàn đè đầu ngồi dậy, trong lúc hỗn loạn còn chưa nhớ rõ chuyện gì đã xảy ra trước khi mình bất tỉnh.
"Cậu quá yếu, vậy mà dám nói muốn bảo vệ tôi đưa tôi về nhà nữa! Không ngờ còn tỉnh muộn hơn cả tôi." Tần Vũ bu lại, quay đầu lại phân phó cho người hầu, "Đi mời Mạc thúc thúc đến đây."