Gần tối, ánh tà dương tùy ý nhuốm đỏ phía chân trời, ánh sáng đỏ cam ấm áp phát sáng chiếu đầy trời đất, nhìn qua mang theo ấm áp mà ban ngày không có, giống như trong mộng.
Trong nghĩa trang Nam Sơn, gió đầu xuân mang theo gió đông chưa lui, như sóng biển lướt qua.
Dư Bảo Nguyên đứng trước bia mộ, ánh mắt cậu mơ hồ không thấy rõ chữ trên bia, nhưng cậu biết, mẹ cậu, đã an nghỉ bên trong.
Cậu trầm lặng rất lâu, rốt cục đi lên trước hai bước, ngồi xuống trước bia mộ.
"Mẹ, mẹ ở bên đó vẫn khỏe chứ?" Dư Bảo Nguyên nhẹ nhàng hỏi.
Gió đêm thổi lá cây kêu xào xạc, giống như câu trả lời dịu dàng.
Advertisement / Quảng cáo
Ngôn tình Sắc, Đô Thị
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Ngôn tình Sắc, Sủng,Nữ Cường
Cám ơn bạn đã báo nha