Ta Chính Là Một Cô Nương Như Thế

Chương 49 - Chương 49

Trước Sau

break
Edit: Đào Sindy

Con người đều có thất tình lục dục, ghen ghét cũng là một trong những tâm trạng tiêu cực.

Lúc Thạch Phi Tiên nhìn thấy Dung Hà nâng chén kính Ban Họa, trong dạ dày như vừa uống xong một vò dấm, chua xót đến khó chịu. Thạch phu nhân ngồi bên người nàng ta vỗ nhẹ mu bàn tay: Phi Tiên, ngươi sao thế?

Mẫu thân, ta không sao. Thạch Phi Tiên nhìn thoáng qua ngoài điện: Tuyết bên ngoài lại bắt đầu rơi, không biết huynh trưởng có bị lạnh hay không?

Có thể vì Hoàng Thượng làm việc, là vinh hạnh của Thạch thị nhất tộc chúng ta. Thạch phu nhân thấy nữ nhi lo lắng cho huynh trưởng, liền cười nói: Ngươi không cần phải lo lắng, ta cho người làm y phục giữ ấm cho hắn, hẳn là sẽ không quá lạnh.

Thạch Phi Tiên miễn cưỡng cười: Vậy là tốt rồi.

Rất nhiều người muốn qua lấy lòng Thạch phu nhân, cho nên Thạch phu nhân cũng không cảm thấy nữ nhi khác thường, quay đầu nói chuyện với các phu nhân lân cận.

Ban Họa đi đến ngồi xuống bên người Âm thị, bỏ tay vào lòng bàn tay Âm thị, cọ sát nhiệt độ trên người Âm thị.

Sao tay lại lạnh thế Âm thị sờ lên cung trang trên người Ban Họa, nâng tay nàng trong lòng bàn tay: Con nha đầu này, vì đẹp ngay cả lạnh còn không sợ rồi.

Vốn không lạnh, nửa đường gặp một ŧıểυ thái giám có chút đáng thương, liền thuận tay giúp hắn một chút. Ban Họa chen lấn bên người Âm thị: Mẫu thân, người thật là ấm áp.

Bởi vì ta mặc dày hơn con. Âm thị vừa bực mình vừa buồn cười, đành phải bất đắc dĩ nói: Đều do phụ thân con làm hư.

Ban Họa cũng không giải thích, nịnh nọt cười với Âm thị một tiếng, nhu thuận vô cùng.

Thái Tử đến, Thái Tử Phi đến.

Âm thị và Ban Họa sửa sang y phục, đứng người lên nghênh đón Thái Tử và Thái Tử Phi đến.

Thái Tử Phi Thạch thị, lúc chưa xuất giá đã có người tặng mỹ danh khiêm tốn, gả vào Đông cung trở thành Thái Tử Phi rồi, càng thêm hiền đức. Dung mạo cùng tài hoa mặc dù không bằng muội muội Thạch Phi Tiên, nhưng vẫn như cũ là nữ tử nổi danh trong Kinh Thành.

Nàng ta và Thái Tử cũng coi là phu thê tôn trọng nhau, phu thê hòa hợp, điểm không tốt duy nhất là nàng ta và Thái Tử thành hôn bốn năm, đến nay không thể sinh hạ một đứa con. Dù Thái Tử không có một lời oán giận với nàng, nhưng Nhị Hoàng Tử sắp thành hôn, nội tâm của nàng ta càng ngày càng lo lắng.

Đi vào trước đại điện, Thái Tử cầm tay nàng ta, cười với nàng ta.

Mắt nàng ta nhìn bốn phía, nhỏ giọng nói: Điện hạ, điều này không hợp quy củ. Nói xong, nàng ta rút tay ra từ tay Thái Tử.

Thái Tử bất đắc dĩ cười một tiếng, cùng nàng ta sóng vai tiến vào Nội Điện, nhưng nàng ta lại rơi ở phía sau nửa bước.

Bái kiến Thái Tử, Thái Tử Phi.

Thảm rất mềm mại, Thái Tử Phi nhìn đám người rủ đầu xuống bốn phía, trên mặt lộ ra nụ cười hài lòng.

Lúc đi qua bên người Ban Họa, bước chân nàng ta có chút dừng lại, ánh mắt rơi xuống huyết ngọc trâm trên người Ban Họa, đỏ đến chướng mắt.

Thái Tử chính là Đế Vương tương lai, chỗ ngồi của hắn thấp hơn Đế Vương, nhưng lại cao hơn chúng thần, cho đến khi phu thê hai người ngồi xuống, mọi người mới lại ngẩng đầu lên lần nữa.

Chư vị đại nhân mời ngồi xuống. Thái Tử đứng dậy nói: Hôm nay là vạn thọ phụ hoàng, ngày khắp chốn mừng vui, chư vị đại nhân không cần đa lễ như vậy.

Thái Tử nhân đức, tính tình ôn hòa, trên triều thần có danh vọng vô cùng, ngược lại Nhị Hoàng Tử luôn hồ nháo, không quan tâm thần tử. Nhị Hoàng Tử nhìn phu thê Thái Tử phía trên giả vờ giả vịt, cười lạnh một tiếng, cũng mặc kệ những người khác nghĩ như thế nào, sau khi hành lễ liền ngồi xuống, ngay cả biểu lộ mặt ngoài cũng chẳng muốn làm.

Chỗ ngồi của Ban Họa và Nhị Hoàng Tử đối diện, nàng để ý tới động tác của Nhị Hoàng Tử, ở trong lòng thầm mắng một câu đồ đần. Ngay cả diễn trò cơ bản cũng không biết, ngươi muốn chầu trời rồi sao. Thái Tử là huynh trưởng hắn ta, là huynh đệ cùng mẫu thân, trước mặt người ngoài ngay cả chút mặt mũi này cũng không cho Thái Tử, đợi ngày sau Thái Tử đăng cơ, coi như muốn thu thập đệ đệ là ngươi, người khác cũng chỉ sẽ cảm thấy, là đệ đệ như hắn ta quá lãnh cảm với huynh trưởng.

Ban Họa cảm thấy mình làm rất tốt, nhưng so ra cùng Nhị Hoàng Tử, nàng thuộc phái uyển chuyển khéo léo đấy.

Trong lòng Nhị Hoàng Tử rất ấm ức, thấy Ban Họa đang nhìn mình, hắn ta hung hăng trừng mắt, nhìn gì vậy, chưa từng thấy nam nhân sao?

Ban Họa đụng trúng ánh mắt hắn ta, ách, tính cách không tốt như Thái Tử biểu ca, dáng dấp còn không đẹp bằng Thái Tử.

Không biết vì sao, Tưởng Lạc cảm thấy mình vừa nhìn thấy Ban Họa, lửa giận trong lòng càng lớn hơn. Nghĩ đến những ngày mình bị giam lỏng trong cung, hắn ta liền hận không thể xé xác nàng, nhưng... Hắn không dám.

Nữ nhân Ban Họa này thực sự tà tính đến mất mặt, trước mặt phụ hoàng cũng dám diễn trò nói láo, hết

break
Anh Rể Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng
Tập truyện: Nam Nhân Là Để Cưỡi (NP, Cao H)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại, Cao H
Đàn Anh Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng,Nữ Cường
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc