Huyệt khẩu vốn đã có vết thương, dù hắn đổi ngón tay khác, Uyển Nương vẫn thấy đau, nhưng ít ra cũng đỡ hơn là cả ©ôи th!t.
Nàng vẫn ngoan ngoãn cắn môi, chịu đựng ngón tay quấy đảo trong ŧıểυ huyệt. Vách thịt vẫn co rút chặt, bao vây ngón tay Thạch Thương Tiều từ bốn phương tám hướng, đặc biệt là phía trên có một khối thịt cứng hơn, ép chặt lấy ngón tay hắn, muốn đẩy ra cũng khó.
Khó trách lại khó vào như vậy.
Hắn bỗng nhiên hứng thú với khối thịt này, kéo nàng ra khỏi thân cây, giữ chặt trong lòng.
Nhưng ©ôи th!t của hắn cũng không thể bị bỏ bê, nên hắn trầm giọng ra lệnh: "Nắm lấy."
Hắn đưa tay nàng đặt lên ©ôи th!t cứng rắn của mình.
©ôи th!t nóng rực như thiêu đốt.
Uyển Nương biết đây là mệnh căn của hắn, chỗ quan trọng nhất của nam nhân, nên nàng nhẹ nhàng đặt năm ngón tay lên ©ôи th!t thô to mà nàng không thể nào nắm hết được.
Làm sao nam nhân lại chỉ muốn bị chạm nhẹ như vậy.
"Dùng sức chút nữa." Hắn lại ra lệnh.
Nàng hơi tăng thêm lực đạo.
"Mạnh hơn nữa, vuốt ve nó." Giọng điệu đầy vẻ không kiên nhẫn.
Giọng điệu nghiêm khắc khiến Uyển Nương hoảng sợ, lỡ tay nắm mạnh một chút, nam nhân phía sau thở dốc đau đớn, Uyển Nương sợ hãi vội vàng buông tay.
Ngu ngốc!
"Nắm lại cho ta, nhẹ hơn lúc nãy một chút!"
"Vâ.. vâng."
"Đừng có chỉ biết răm rắp nghe lệnh!" Thạch Thương Tiều quát.
"Xin lỗi."
Nàng vội vàng nắm lại ©ôи th!t, dùng lực nhẹ hơn lúc nãy, cẩn thận quan sát phản ứng của hắn, thấy hắn không tức giận mới dám vuốt ve lên xuống.
"Như vậy được chưa ạ?" Nàng run rẩy hỏi.
"Tiếp tục."
"Vâng."
Uyển Nương dùng lực đạo hắn cho phép, nhẹ nhàng vuốt ve ©ôи th!t.
Thạch Thương Tiều thấy thoải mái, nhưng chưa đến mức muốn xuất, mà nói thật, tay nữ nhân này sao lại thô ráp hơn cả tay hắn?
Chính hắn tự làm cũng không có cảm giác thô ráp như vậy.
"Buông tay."
Uyển Nương lập tức buông tay.
Thạch Thương Tiều nắm lấy tay nàng, đưa lên trước ánh đèn nhìn kỹ.
Đây là bàn tay xấu xí nhất mà hắn từng thấy.
Đầu ngón tay và lòng bàn tay đều chai sạn, móng tay khô nứt, mu bàn tay còn có cả vảy da.
Hắn không hiểu sao lại nhớ đến tay của mẹ ruột.
Người mẹ đáng thương kia, giữa trời đông giá rét vẫn dùng nước lạnh giặt giũ, tuy sinh được con trai nhưng chưa từng được đối xử tử tế, ngược lại còn bị chính thất hà khắc, ngay cả khi ốm đau cũng không được mời đại phu, cuối cùng hộc máu mà chết.
Tay của mẹ hắn cũng xấu xí như vậy.
Lúc này đột nhiên nhớ đến chuyện này, không hiểu sao hắn lại thấy bực bội.
Hắn đẩy mạnh nàng vào thân cây, thô bạo xé rách quần áo trên người nàng.
Uyển Nương kinh hãi nhìn hắn tức giận, không hiểu mình lại làm sai điều gì.
Lại là nàng vô ý làm hắn đau sao?
Nước mắt sợ hãi lưng tròng, thân thể run rẩy, nhìn hắn tiến lên, bắt nàng quay người lại, nhổ nước bọt vào lòng bàn tay, bôi lên ©ôи th!t, giống như đang so tài cao thấp với ai, dùng sức đâm vào ŧıểυ huyệt.
"Ưm..."
Đau đớn quá mức, nhưng Uyển Nương không dám kêu thành tiếng, chỉ biết cắn chặt cánh tay qua lớp mặt nạ.
Bàn tay to nắm chặt mông tròn, tàn nhẫn đâm mạnh vào ŧıểυ huyệt.
Nàng đau đến mức toàn thân căng cứng, cũng vô thức kẹp chặt ©ôи th!t của hắn.
Rồi sẽ qua thôi.
Nàng tự nhủ.
Chỉ cần chịu đựng, rồi sẽ qua thôi.
Thạch Thương Tiều cúi đầu, chỉ nhìn chằm chằm cặp mông trắng nõn, không suy nghĩ, không nghe tiếng rêи ɾỉ của nàng, chỉ tập trung vào việc ra vào, và kɧoáı ©ảʍ mà ŧıểυ huyệt mang lại.
Cái lỗ này thật sự rất sướиɠ.
Cảnh tượng cặp mông lắc lư khi bị đâm thật mê người, đủ để khiến bất kỳ nam nhân nào si mê.
Hắn thở hổn hển.
ȶᏂασ mạnh hơn nữa.
Đúng như hắn dự đoán, sâu trong ŧıểυ huyệt bắt đầu tiết ra dâm dịch, khiến hắn ra vào dễ dàng hơn.
Nhưng hắn không muốn kéo dài kɧoáı ©ảʍ này, sau những cú thúc mạnh, hắn nhanh chóng đạt đến đỉnh điểm, bắn dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng vào sâu trong tử ©υиɠ.
©ôи th!t rời khỏi, hắn buông tay, không còn hắn đỡ, thân thể yếu ớt của Uyển Nương ngã xuống đất.
Không biết từ lúc nào nàng đã ngất đi.
Mặt nạ lệch đi, lộ ra nửa khuôn mặt dưới.
Thạch Thương Tiều nhìn nữ nhân ngất xỉu, khinh thường: "Vô dụng."
Nhưng hắn cũng không thể để mặc nàng nằm đó, để cho hạ nhân nhìn thấy thân thể trần trụi của nàng.
Hắn không có ý định chia sẻ thân thể gợi cảm này với bất kỳ ai.
Hắn vác nàng lên vai, một tay cầm đèn lồng, đi về hậu viện.