Thấy nam nhân cuối cùng bắn, nàng chỉ cảm thấy nhẹ nhàng thở ra, trong lúc nhất thời cũng không lo được toàn thân mình như nhũn ra, liền muốn thối lui, lúc này cự căn của nam nhân mới bắn tinh xong, tự nhiên mềm một chút, không kịp chuẩn bị huyệt nhỏ của nàng bóp một cái nhoáng chen lập tức lui ra ngoài.
Chu Đình Thân không nghĩ tới nàng có một chiêu như thế, có chút kinh ngạc, nhưng hắn rất nhanh phản ứng, con dâu mới dịch người đến đầu giường đã bị hắn kéo hai chân cô, nâng đùi bế lên thật cao.
“Ngươi, ngươi còn muốn làm cái gì?” Vừa thẹn lại vừa giận nhìn nam nhân, Lâm Sơ Vãn thấy hắn nhắc chân mình như thế này, bị dọa đến run rẩy. “Ta mệt mỏi...... Ngươi, ngươi nghỉ một lát......” Tuy nói nàng xuất các* ( lấy chồng) nhiều năm, nhưng Chu Đình Thân là nam nhân đầu tiên của nàng, Lâm Sơ Vãn cũng không biết nam nhân khác có như thế này hay không...... Đáng sợ, khi nàng phát hiện dương cụ của nam nhân lại đứng thẳng trước mắt mình, đơn giản nàng bị dọa đến nói không ra lời!
Nam nhân lại cười có chút gian ác. “Ai bảo ngươi muốn chạy trốn?” Nói rồi, nam nhân lật ngược cả người nàng lại, cường thế ȶᏂασ làm. Với tư thế đáng xấu hổ như vậy, Lâm Sơ Vãn cảm thấy như sắp ngất đi vì xấu hổ, nhưng nàng không thể làm gì được, chỉ không nhịn được hu hu khóc lên, trong đầu càng không ngừng mắng tên nam nhân đáng sợ này.
Nam nhân giày vò nàng ròng rã hơn một canh giờ mới buông nàng ra. Từ bé cho tới bây giờ chưa từng nhận qua ủy khuất như vậy, nàng cảm thấy rất khuất nhục, toàn thân vô lực nằm trên giường yên lặng chảy nước mắt. Chu Đình Thân vừa mới phát tiết thú tính cả người cực kỳ thoải mái, thấy nàng ủy khuất như vậy chỉ coi là nàng đang đùa chút tính tình, thế nên hắn ôm nàng vào trong ngực, cười khẽ xoa gương mặt ửng đỏ không dứt kia. Khuôn mặt vốn tinh xảo kiều mị, nay vì tìиɧ ɖu͙© phủ lên mà đặc biệt lộ ra mị hoặc chọc người, hết lần này tới lần khác thần sắc quật cường tăng thêm một chút nước mắt kia, thật sự câu dẫn hắn hỏng rồi!
Đối mặt với bộ dạng đắc chí vừa lòng của nam nhân này, Lâm Sơ Vãn càng lúc càng cảm thấy hắn đáng ghét, nên cũng không muốn nịnh nọt hắn, chỉ lạnh lùng quay mặt qua chỗ khác, nhưng nàng không biết giờ này khắc này tính tình nho nhỏ giận dỗi này lại làm cho nam nhân rất hưởng thụ. “Thế nhưng mà mệt muốn chết rồi sao? Hai ngày này không nghe ngươi gọi ta một tiếng cha, nhanh gọi cha, ừm?”
Nam nhân này! Quả thực là biến thái làm người buồn nôn! Mặc dù cực kỳ chán ghét hắn, nhưng Lâm Sơ Vãn khi hắn ác độc sẽ đáng giận đến mức nào, thực sự không còn sức lực cùng hắn tranh cãi cái gì nữa, đành phải mềm nhũn tựa trên cánh tay nam nhân, gọi một tiếng “Cha ” rồi hoảng hốt chìm vào giấc ngủ.
Thấy ŧıểυ nhân nhi đã ngủ, dưới đáy lòng Chu Đình Thân khe khẽ thở dài, áp cả người nàng dán trên người mình, lồng ngực vạm vỡ dán chặt vào khuôn mặt ửng đỏ kia của nàng. Hắn tựa như thật sự rất ưa thích nha đầu này, nhưng hết lần này tới lần khác nàng lại là con dâu của hắn, qua chút thời gian liền phải vào kinh, nghĩ như vậy, sác mặt nam nhân dần dần tôi sầm, mặc dù không thể mang nàng cùng đến kinh thành, ít nhất có thể để nàng sống yên ổn tại phủ tướng quân.
Bởi vì chuyện vụn vặt trong nội viện đặc biệt nhiều, mặc dù cùng với công đa nhà mình quan hệ thật không rõ ràng, nhưng đến cùng chuyện nàng phải bận rộn không ít, theo thời gian nàng dần dần gác lại lo lắng phiền não, cách mấy ngày Chu Đình Thân liền tìm nàng giao cấu, Lâm Sơ Vãn cũng biết mình không thể tránh khỏi nên đành phải âm thầm chịu đựng cái tội này, đương nhiên, nàng cũng cảm thấy lúc vui thú rất thoải mái, tuy nhiên chính nàng sẽ tuyệt đối không thừa nhận!