Lâm Sơ Vãn bị hành động đột nhiên của hăn dọa sửng sốt một chút, trong lúc nhất thời quên giãy dụa, khuôn mặt nhỏ đỏ lên, mắt trừng to nhìn hắn, nam nhân nhìn nàng như vậy, chỉ cảm thấy tìиɧ ɖu͙© càng ngày càng tăng vọt.
Vườn hoa kia được bài trí như hoa viên nhỏ, được chống đỡ bằng khung gỗ, xây dựa vào tường, bên ngoài phủ đầy dây leo hoa màu đỏ, bên trong trồng hoa hồng đủ màu sắc, dưới ánh trăng khó có thể nhìn rõ. Có một khoảng trống nhỏ ở phía đông, đan một chiếc xích đu giống như chiếc lồng hun, có thể ngồi hai người, bộ dáng nửa chặn nửa che rất là khả ái, đây là ŧıểυ cô nãi nãi Chu gia trước kia cũng chính là em gái Chu Đình Thân cho người làm , về sau nàng xuất giá, trong nhà cô nương ít, chỗ này rất ít người tới chơi, tuy vậy thường xuyên có mụ tử phụ trách xử lý.
Đặt ŧıểυ nha đầu lên xích đu, nam nhân không nói nhiều, trực tiếp kéo thắt lưng của nàng, Lâm Sơ Vãn còn đang ngẩn người, chợt thấy bên hông buông lỏng mới phát giác không thích hợp, vội vàng ngăn lại hắn. “Đừng như vậy! Ta phải trở về, ngươi là công đa của ta...... Ách......” Không chờ nàng nói hết lời, nam nhân ép nàng lên giường nhỏ trên xích đu, ngậm môi mềm của nàng, hung hăng hôn liếʍ láp, bàn tay trực tiếp chui vào vạt áo ăn mặc không đủ kín của nàng, bàn tay có phần thô ráp trực tiếp nắm lấy bầu ngực to mập!
“Đừng...... Ừ......” Bị hắn bóp như vậy sao chịu được? Thân thể mẫn cảm mềm mại khẽ run lên, đôi môi đỏ mọng không khỏi khẽ rên một tiếng, trong lòng gợn lên một tia xấu hổ cùng ngượng ngùng, đôi mắt như tơ long lanh ánh nước nhìn về phía nam nhân, Lâm Sơ Vãn cảm thấy mình nên giãy dụa, thế nhưng mình quá thấp hèn, chỉ bị hắn hôn như thế, nhẹ nhàng chơi đùa cả người liền luân hãm, luân hãm trong sự tấn công mạnh mẽ của nam nhân, rơi vào trong ánh mắt dịu dàng của nam nhân. Nàng thậm chí hoài nghi có phải là nàng không có nam nhân cho nên chỉ cần có nam nhân đối với mình tốt một chút liền sẽ nhịn không được giao bản thân ra? Không, nàng không phải như vậy, nếu như lúc này hôn nàng là Chu Dật Dương hay nam nhân khác, nàng sẽ điên mất! Nhắm mắt lại như cam chịu số phận, hai tay nhẹ nhàng khoác lên lưng nam nhân, Lâm Sơ Vãn rụt rè chủ động duỗi lưỡi đinh hương dây dưa với đầu lưỡi nam nhân.
Chu Đình Thân luôn nửa ép buộc mà chiếm hữu nàng, không nghĩ tới bây giờ nàng lại chủ động ôm lấy môi quấn lấy lưỡi của mình, trong lúc nhất thời lại có chút chấn kinh, ngay sau đó là cướp đoạt điên cuồng hơn, một tấc một tấc mà tham lam cướp lấy nước bọt ngọt ngào trong miệng nàng, hai người điên cuồng hôn đối phương, rất nhanh bọn họ khát khao lôi xé quần áo đối phương, y phục nửa rơi ra, Lâm Sơ Vãn cảm thấy trái tim sắp nhảy ra ngoài, lúc này tiếng tim đập kịch liệt dưới cái nhìn của nàng ồn ào như vậy! Chủ động mở hai chân ra, vì động tình, mật dịch trong suốt đã thấm ướt đùi trong của nàng. Huyệt thịt mềm non not tựa như miệng nhỏ đói khát, khẽ mở khẽ đóng, im lặng mời nam nhân thăm viếng.
“ŧıểυ yêu tinh!” Nam nhân khàn khàn nói một câu như vậy, liền vội vã mà cởi quần, lộ ra gậy thịt dữ tợn dán sát vào.