Sủng Tức Vô Biên

Chương 10

Trước Sau

break

   “Các nàng đều đi nghỉ ngơi, sẽ không nhìn thấy .” Kỳ hạn ba ngày đã đến, Chu Đình Thân từ khi màn đêm buông xuống liền cảm giác toàn thân khô nóng khó nhịn, rất rung động, trong đầu tràn ngập hình ảnh Lâm Sơ Vãn kiều mị đêm đó ở dưới người hắn gián tiếp hầu hạ, hắn thật sự không nhịn được, nếu như không phải bận tâm nội viện nhiều người nhiều miệng, chạng vạng tối hắn đã tới. Một tay ôm nha đầu dung mạo xinh đẹp làm người hài lòng này vào trong ngực, Chu Đình Thân cảm thấy có lẽ do dâm dược gây ra, chính mình vậy mà giống tên nhóc mới lớn kích động không thôi, đơn giản so với tân hôn trước kia chỉ có hơn chứ không kém.

   Vốn cho rằng đêm đó chỉ là tình duyên như sương mai thôi, không ngờ công đa vậy mà không buông tha bò tới, giờ Lâm Sơ Vãn bị nam nhân ôm mà trong lòng run sợ, nơi đây cũng không phải Thấm Vân trang! Nếu bị người nhìn thấy làm sao bây giờ? “Cha, ngươi, ngươi thả ta ra...... Ách......” Ngượng ngùng không thôi đẩy lồng ngực nam tử, Lâm Sơ Vãn muốn né tránh hắn, thế nhưng nam nhân không giống bộ dạng thư sinh của Chu Dật Dương, thân thể của hắn cứng rắn, còn là một người võ nghệ cực kỳ cao cường, mình làm sao đẩy ra được, chỉ chốc lát sau môi liền bị ngậm, khuôn mặt nhỏ bị nâng lên, hung hăng hôn. Nghe nói công đa nàng ở trước mặt người ngoài mười phần chính trực, ở trước mặt nàng lại hết sức bá đạo háo sắc! Đôi môi hơi mỏng kia rất vô lại mà hàm chứa môi mềm xinh xắn của Lâm Sơ Vãn, tham lam hút, lưỡi to linh hoạt không chút kiêng kỵ cuốn lấy lưỡi đinh hương của nàng chơi đùa, đầu lưỡi nam nhân rất tự nhiên xâm nhập miệng thơm, chưa bao giờ bị khi dễ như vậy, trong lúc nhất thời Lâm Sơ Vãn xấu hổ khuôn mặt ửng đỏ không thôi!

   Những ngón tay ngọc mềm mại bị du͙© vọиɠ khơi dậy, vô thức nắm lấy vạt áo nam nhân, môi đỏ của Lâm Sơ Vãn khẽ cong lên, lưỡi có chút kháng cự hơi tránh né, nam nhân lại càng dùng sức nắm lấy gáy nàng, bỗng nhiên dùng sức hút vào, càng thừa cơ khẽ cắn cái lưỡi không nghe lời kia, khiến mặt Lâm Sơ Vãn ửng hồng, đỏ như ánh nắng trời chiều! Ước chừng qua nửa khắc đồng hồ ( 1 khắc = 15 phút), nam nhân mới thỏa mãn mà buông nàng ra, nụ hôn kéo dài mới tính kết thúc. Lúc này Lâm Sơ Vãn cảm thấy mình bị nam nhân làm cho mơ hồ, mềm nhũn ngã ngồi trên ghế, nam nhân sợ nàng ngã, vội vàng lại cẩn thận đỡ bờ vai mảnh mai của nàng, nam nhân kia tràn ngập mị lực thành thục, trên gương mặt tuấn tú toả ra sắc thái mị hoặc.

 

   “Cha, ta là nàng dâu của con trai ngài! Ngài không thể như thế này......” Đôi mắt hạnh xinh đẹp kia rưng rưng nước mắt ướt át, giống như đóa hoa mỏng manh phủ sương xuân, Lâm Sơ Vãn cong môi vừa bị hôn đến nóng hừng hực, vừa thẹn vừa xấu hổ. Chu Dật Dương ghê tởm thế nào thì cũng là phu quân trên danh nghĩa của mình, hắn cũng cho nàng một công đa danh nghĩa, việc này nếu truyền đi, mình tất nhiên không còn mặt mũi làm người, hắn điên rồi sao?

   “Biết...... Thế nhưng ta, cha chỉ muốn ngươi, làm sao giờ?” Không biết vì dâm dược hay vì nha đầu này thực sự quá ngon miệng, nam nhân thực hận không thể lúc nào cũng đ*t cô, thoải mái giày vò nàng mới, nhưng hắn cũng không nói cho nàng, mình trúng dâm dược nhất thiết phải cách ba ngày đến tìm nàng “Giải độc ” , ngược lại ŧıểυ nha đầu có chút cứng nhắc này có thể sẽ không hiểu, không bằng đâm lao phải theo lao, thường thường tới “cưỡng hiếp ” nàng thật tuyệt, nam nhân cảm thấy mình tựa hồ có chút biến thái. Chưa kịp suy nghĩ, dâm dược đã bắt đầu đánh tan lý trí của hắn, nam nhân tháo thắt lưng của nàng ra, âm thanh khàn khàn nói: “Ngày đó ngươi không phải nói muốn học, như thế nào câu dẫn người sao? Cha dạy ngươi câu dẫn nam nhân như thế nào......”

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc