Vừa nghe nói là hôm 15, Tấn vương không khỏi nhíu mày.
Kỳ thật không riêng gì Tấn vương, Phúc Thành cũng lộ vẻ lo lắng: Nếu không, hay để lão nô cho người đi chuyển lời?
Trầm ngâm trong phút chốc, Tấn vương lắc lắc đầu.
Tấn vương phi không thích nhất là những trường hợp náo nhiệt như thế, nàng ta gả cho Tấn vương đã nhiều năm, đây là lần đầu tiên nàng ta đề xuất muốn mở tiệc mừng sinh nhật, về tình về lý, hắn cũng nên đi một chuyến.
Nếu Tấn vương đã quyết định, tất nhiên Phúc Thành không nói thêm gì nữa.
*****
Trăng sáng sao thưa, dường như vầng trăng tròn đêm nay sáng rọi khiến tất cả những chấm nhỏ trên trời đều trở nên ảm đạm.
Tư Ý Viện đèn đuốc sáng trưng, thỉnh thoảng có hạ nhân ra ra vào vào.
Trước đến giờ, Tấn vương phi không phải là người thích náo nhiệt, đối với việc mở yến tiệc này, nếu có thể ngăn cản thì sẽ ngăn cản, tránh được thì sẽ tránh, khó có được vương phi nói muốn mở yến tiệc vào hôm nay, từ trên xuống dưới Tư Ý Viện tràn đầy không khí vui mừng.
Nếu Tư Ý Viện đã phóng tin tức, lấy Hồ trắc phi đứng đầu, tất nhiên những người khác cũng muốn đến chúc mừng sinh nhật, các nàng đến vào ban ngày, Tấn vương phi cũng không tự mình ra mặt tiếp đón, chỉ thưởng yến tiệc, để bọn họ ăn uống xong rồi tự mình tản đi.
Mấy người Đào phu nhân thì thấy không có gì, họ đã quen với điệu bộ này của vương phi, nhưng Hồ trắc phi thì hận đến nghiến răng nghiến lợi, quay đầu liền đi đến Triều Huy Đường, nàng ta muốn ngăn cản, muốn làm cho Tấn vương phi tức giận, đáng tiếc lại chọn thời điểm không đúng, Tấn vương không ở Triều Huy Đường, nàng ta lại không được phép đến tiền viện, chỉ đành nuốt giận quay về, sau khi về thì mượn cớ tìm Thúy Trúc trút giận, nơi đây lại có một trận vạch lá tìm sâu.
Từ tiền viện trở về, Tấn vương trực tiếp đi thẳng đến Tư Ý Viện.
Ngay lúc Tấn vương bước chân vào hậu viện đã có người không ngừng báo tin qua Tư Ý Viện, đến khi Tấn vương bước vào phòng khách, lập tức nhìn thấy cả sảnh đường vàng rực, ở giữa đặt một cái bàn bát tiên, trên bàn bày đầy các món ăn quý lạ và mỹ vị, còn Tấn vương phi thì đã chờ sẵn ở nơi đây.
Tấn vương phi mặc một thân xinh đẹp hiếm thấy, áo hoa tường vi đỏ tươi, phối với váy dài gấm Tô Châu màu khói mờ có thêu chữ phúc bằng chỉ bạc, chải búi tóc theo kiểu tùy vân, trên búi tóc cài một cây trâm vàng khẳm viên ngọc châu hình phi yến.
Nàng ta vốn không thích màu sáng, cực ít ăn mặc chói mắt như vậy, dung mạo vốn thanh thoát nhã nhặn, ăn mặc tươi đẹp như thế này, tự nhiên cũng tăng thêm vài phần kiều mỵ.
Chứng kiến Tấn vương phi như thế, Tấn vương không thể không nhíu mày, sắc mặt không có biểu cảm gì khác.
Nhưng nét mặt của Chu mụ mụ lại hiện lên vẻ tự mãn, bà ta nói nam nhân đều yêu thích cái đẹp, không ai thích nữ nhân bên cạnh ăn mặc thanh đạm ngày này qua ngày khác, cũng đâu phải là cha chết, màu đỏ rất đẹp, rất vui tươi, vương phi nhà mình có dung mạo không tầm thường, còn không phải là làm cho điện hạ nhìn đến ngây người sao.
Khác với Chu mụ mụ, ngồi ở trước bàn, Tấn vương phi nhịn không được nắm chặt tay bên trong tay áo, trên mặt thoáng hiện lên chút ẩn nhẫn, cho đến khi Chu mụ mụ nhẹ nhàng đẩy nàng ta một cái từ phía sau, Tấn vương phi mới làm bộ đứng lên nghênh đón, cùng Tấn vương đi đến trước bàn ngồi xuống.
Ngoại trừ món ngon quý lạ, trên bàn còn đặt hai bầu rượu.
Một bình là rượu thông có hương vị nồng đậm mà Tấn vương quen uống, được đựng trong bình bạch ngọc, còn một bình chính là rượu trái vải.
Rượu vải chính là rượu trái cây, các quý nữ quý phụ trong kinh thành thích uống loại rượu này nhất, giá cả rất xa xỉ, một bình tới mười lượng bạc, lại cung không đủ cầu, rượu trái vải được đựng trong bình ngọc lưu ly lóng lánh trong suốt, đèn cung đình chiếu rọi xuống chất lỏng màu hổ phách, màu sắc sặc sỡ óng ánh, đẹp đến mức khiến người ta hoa mắt.
Trong mắt Tấn vương thoáng hiện lên chút dao động, nên biết, Tấn vương phi là người không bao giờ uống rượu.
Đại khái là hôm nay vô cùng cao hứng, Tấn vương phi chẳng những rót rượu cho Tấn vương, còn rót cho chính mình một chén, cũng chủ động mời rượu Tấn vương.
Tấn vương là người ‘tuệ nhãn như đuốc’ cỡ nào, nghĩ tới thời gian trước Từ quốc công phủ gửi thư đến, ước chừng là trong lòng đoán được phần nào mục đích của Tấn vương phi, lại thấy Chu mụ mụ ở bên cạnh không ngừng nháy mắt ra dấu cho Tấn vương phi, mà nét mặt của Tấn vương phi thì gượng cười xen lẫn vẻ không muốn, ánh mắt Tấn vương lạnh hơn, trong lòng cười khẩy.
Hắn siết chặt ly rượu, trầm mặc không nói gì, đại khái là đã quen với sự lạnh lùng của Tấn vương, dường như Tấn vương phi và Chu mụ mụ cũng không nhìn ra sắc lạnh trong mắt hắn.
Cũng do trong lòng mỗi người đều có tâm sự, cho nên mới có sơ sẩy như thế.
Đứng ở một bên, Chu mụ mụ vô cùng sốt ruột, hận không thể đẩy Tấn vương phi ra để thay nàng ta nói chuyện.
Ở trong suy nghĩ của bà ta, lấy lòng nam nhân của mình thì có gì mà mất mặt, phu thê chính là cùng một thể, ai cúi đầu khuất phục ai cũng có sao đâu.
Đáng tiếc, Tấn vương phi chưa từng thấu hiểu đạo lý này, cũng có thể nàng ta hiểu, nhưng không muốn làm mà thôi.
Nhưng hiện giờ không phải là chuyện nàng ta có muốn làm hay không, Từ quốc công phủ đưa tin đến, lần nữa hỏi thăm Tấn vương phi về chuyện con cái.
Thật ra, đó cũng không phải là lần đầu tiên Từ quốc công phủ đưa tin hỏi chuyện này, hàng năm đều sẽ gửi vài phong thư, nếu có thể qua loa thì Tấn vương phi đều qua loa, nếu có thể ngăn liền ngăn, nhưng lúc này đây, chính Từ quốc công lại lên tiếng, nói nếu như Tấn vương phi vẫn không thể sinh hạ con nối dòng cho Tấn vương, Từ quốc công phủ sẽ đưa tới một nữ nhi khác của Từ gia để thay nàng ta sinh.
Không đề cập tới khúc mắc này nọ trong đó, khiến Từ quốc công tự hạ mình làm ra loại sự tình này, mấu chốt là người mà Từ quốc công dự định đưa đến, đó là thập tam cô nương của Từ gia.
Đề cập tới thập tam cô nương này, lại phải nói một chút đến nàng ta.
Từ quốc công có một người thiếp cực kỳ được sủng ái, năm đó, vì người thiếp này, Từ quốc công không thiếu làm ra sự tình sủng thiếp diệt thê, đến cùng là do xuất thân bất đồng, nháo thì nháo, vẫn phải cố kỵ mặt mũi chút ít, vì vậy quốc công phu nhân vẫn là quốc công phu nhân như cũ, chẳng qua ngọt bùi cay đắng ở bên trong thì chỉ có chính bản thân rõ ràng.
Người thiếp này sinh hạ hai nhi tử một nữ nhi cho Từ quốc công, trong đó nữ nhi là thập tam cô nương, từ khi sinh ra, thập tam cô nương đã được Từ quốc công cực kỳ yêu thích, thậm chí ngay cả con vợ cả là Tấn vương phi cũng không