Sủng Thê Chi Đạo

Chương 58: Vu oan hãm hại

Trước Sau

break
Đường Hiểu rụt đầu ngồi đối diện Cốc Tu Cẩn, sắc đỏ ửng trên mặt đến bây giờ cũng chưa biến mất, đến hiện tại cậu vẫn cảm thấy giống hệt như đang nằm mơ, Cốc Tu Cẩn cư nhiên cũng thích cậu? Trên đời này còn có cái gì tốt đẹp hơn chuyện người mình thích cũng thích mình, nhưng cũng chính vì vậy cậu mới cảm thấy không chân thực.

“Đường Hiểu, cậu làm sao vậy?”

Trương quản gia rốt cục nhịn không được, lúc đi qua bên cạnh cậu đột nhiên mở miệng hỏi.

Đường Hiểu hoảng sợ, thấy Trương quản gia quan tâm nhìn cậu, vội vàng lắc đầu, “Không, không có gì!”

Trương quản gia ánh mắt khó hiểu, “Vậy ngươi sao lại không ăn bữa sáng?”

Đường Hiểu lúc này mới phát hiện cậu cứ mãi miên man suy nghĩ, bữa sáng ở trước mặt vẫn chưa động qua, vội vàng bưng bát đũa lên, một bên nhét thức ăn vào miệng, vừa nói, “Tôi hiện tại liền ăn.”

Trương quản gia lắc lắc đầu, ông càng ngày càng không hiểu người trẻ tuổi bây giờ.

Trương quản gia đi rồi, Đường Hiểu cuối cùng thở phào một hơi, ngẩng đầu liền thấy ánh mắt Cốc Tu Cẩn tràn đầy ý cười, đang cười khanh khách nhìn cậu. Đường Hiểu theo bản năng cúi đầu, cắm đầu cắm cổ gắp thức ăn vào miệng mình.

“Tôi ăn no rồi, tôi đi làm đây.” Đường Hiểu dùng năm phút đồng hồ để giải quyết bữa sáng, nhanh chóng đứng lên nói những lời này với Cốc Tu Cẩn, sau đó bỏ chạy đến chỗ huyền quan mang giầy vào, chuẩn bị rời khỏi trước một bước, đang lúc cậu đứng lên, cánh tay lại bị nắm chắc.

“Gấp cái gì, chờ anh một lúc.” Cốc Tu Cẩn cười nói với cậu.

“Nhưng mà… Sắp trễ giờ làm rồi, tôi có thể tự mình bắt xe bus đi làm.” Đường Hiểu cúi đầu.

Cốc Tu Cẩn nhận lấy túi công văn Trương quản gia đưa tới, thuận tay chuyển sang cho Đường Hiểu, “Cầm giúp anh trước đã.” Nói xong để lại vào tay cậu, từ trên giá giầy lấy một đôi giầy mang vào.

Đường Hiểu cầm túi công văn khóc không ra nước mắt.

Mấy phút đồng hồ sau, Đường Hiểu vẫn là ngồi trên xe Cốc Tu Cẩn, bình thường không có việc gì sẽ tìm chút đề tài để tán gẫu, hiện tại, Đường Hiểu tựa như trên miệng bị dán giấy niêm phong, ngồi trên ghế phó lái một chữ cũng không nghẹn ra được.

Cốc Tu Cẩn kéo kính chiếu hậu buồn cười nhìn cậu một cái, “Đường Hiểu, em không có gì muốn hỏi anh sao?”

Đường Hiểu kỳ thật đang xoắn xuýt không biết mở miệng như thế nào, chuyện đã xảy ra buổi sáng nay, tuy rằng có đủ loại dấu hiệu chứng minh Cốc Tu Cẩn cũng thích cậu, nhưng nếu không nghe được chính miệng anh nói, cậu vẫn cảm thấy rất không chân thật, vừa lúc Cốc Tu Cẩn chủ động mở miệng.

Đường Hiểu bất chấp tất cả nói, “Học trưởng, anh thật sự thích tôi sao?”

Cốc Tu Cẩn hỏi ngược lại, “Vậy em thì sao?”

Đường Hiểu dừng một chút nói, “Tôi thích học trưởng, từ hơn một tháng trước đã thích anh rồi.”

Cốc Tu Cẩn dừng xe ở ven đường, cũng không thèm để ý có thể vi phạm luật giao thông hay không, anh nhìn Đường Hiểu, đột nhiên liền nở nụ cười, “Anh cũng thích em.”

Đường Hiểu ngây ngẩn cả người.

Khuôn mặt tuấn tú của Cốc Tu Cẩn chậm rãi tới gần, trong lúc cậu sững sờ, một cái hôn nhẹ nhàng dừng trên môi cậu, xúc cảm dịu dàng, cũng không lưu luyến, nhưng ôn nhu như nước, có một loại che chở ấm áp.

Sau đó… Sau đó… Sau đó còi cảnh sát vang lên.

Xe cảnh sát giao thông dừng trước mặt bọn họ, một tờ hóa đơn xử phạt liền kẹp trên kính chắn gió, tùy ý bay bay…

Sau khi tới dưới lầu công ty, Đường Hiểu chạy như bay vào công ty, Cốc Tu Cẩn nhìn theo cậu đi vào công ty, sau đó mới rời đi.

Mãi đến khi Đường Hiểu gặp được Lâm Mỹ mới từ trong mộng ảo lấy lại tinh thần, bởi vì Lâm Mỹ ngay trước mặt cậu châm chọc nói một câu, “Đường trợ lý của chúng ta cư nhiên cũng đến trễ, thật sự là ngạc nhiên a!”

Cũng chính vì những lời này, Đường Hiểu mới bi kịch phát hiện, điểm chuyên cần tháng này của cậu đã bay mất, vì thương tiếc việc không cẩn thận để mất tiền thưởng, Đường Hiểu trực tiếp không nhìn Lâm Mỹ.

Lâm Mỹ lần thứ hai bị cậu xem nhẹ, hung hăng giậm chân, thấp giọng mắng, “Để tao xem mày có thể kiêu ngạo bao lâu.”

Một giờ rưỡi chiều, Thường Hưng từ bên ngoài trở về, đi vào văn phòng liền nói với Đường Hiểu, “Tư liệu ngày hôm qua tôi giao cho cậu, đã chỉnh lý xong chưa?”

“Đã sắp xong rồi.” Đường Hiểu lập tức đáp lại.

Thường Hưng nói, “Bây giờ liền in ra cho tôi một bản đi.”

Đường Hiểu lên tiếng, định đứng dậy.

Đúng lúc này, Lâm Mỹ đột nhiên vọt vào, mang đôi giầy cao như vậy, còn có thể đi được tốc độ này, thật sự là quá làm khó cô ta, “Giám đốc, máy tính của tôi bị người khác động vào, một ít tư liệu quan trọng có dấu hiệu bị sao chép.”

“Xảy ra chuyện gì vậy?” Thường Hưng giận tái mặt.

Lâm Mỹ giải thích một chút, “Tôi cũng không rõ lắm, bất quá buổi sáng rõ ràng còn rất tốt, buổi chiều tôi vừa mở ra máy tính liền phát hiện bị sao chép, chắc là có người thừa dịp tôi nghỉ trưa trộm mở máy tính của tôi.” Dứt lời, cô ta còn tận lực liếc mắt nhìn Đường Hiểu một cái.

Thường Hưng nói, “Cô chắc chắn tư liệu đều bị sao chép rồi à?”

Lâm Mỹ khẳng định gật gật đầu, “Đúng vậy, tôi rất chắc chắn.”

Thường Hưng vì để xác nhận, liền tự mình đi kiểm tra máy tính của Lâm Mỹ, quả nhiên phát hiện tư liệu có dấu hiệu bị sao chép.

Cuối cùng, Thường Hưng trực tiếp triệu tập toàn bộ nhân viên còn đang chạy nghiệp vụ bên ngoài, bởi vì Lâm Mỹ phụ trách một ít tư liệu của công ty không thể tiết lộ ra ngoài, nếu bị các công ty bảo hiểm khác nhìn thấy, liền bị lộ ra ngoài, đối với công ty bảo hiểm An Dịch sẽ tạo thành tổn thất rất lớn.

Sau khi kể rõ ràng tình huống xảy ra, Thường Hưng nhìn mọi người nói, “Đại khái chính là xảy ra chuyện như vậy, từ giữa mười hai giờ trưa đến một giờ rưỡi hôm nay, có ai có khả năng động vào máy tính của Lâm Mỹ?”

Mọi người tôi nhìn anh, anh nhìn tôi, lại không có một ai chịu thừa nhận.

Thường Hưng nhíu mày, kỳ thật có thể thông qua camera theo dõi nhìn thấy, nhưng mà rất không đúng lúc chính là, một phần camera theo dõi của công ty ngày hôm qua đột nhiên bị trục trặc, không may bộ phận bị hư kia trùng hợp là camera theo dõi ở lầu ba, cho nên không có biện pháp kiểm chứng.

Một trận trầm mặc qua đi, Lâm Mỹ đột nhiên nói, “Giám đốc, kỳ thật tôi đang nghi ngờ một người, lúc nghỉ trưa, tất cả mọi người đều đến nhà ăn ăn cơm, nhưng chỉ có một mình cậu ta còn ở lại trong công ty.”

Lâm Mỹ vừa nói xong, mọi người liền theo bản năng hướng nhìn qua Đường Hiểu.

Đường Hiểu giữa trưa đều là giải quyết cơm trưa tại công ty, chuyện này tất cả mọi người trong công ty đều biết, mỗi lúc nghỉ trưa, công ty quả thật cũng chỉ còn lại một mình cậu, nếu nói cậu muốn sao chép tư liệu, tuyệt đối rất dễ dàng.

Đường Hiểu thấy mọi người cư nhiên đang nghi ngờ mình, hoảng sợ nói, “Không phải tôi.”

Lâm Mỹ hừ lạnh một tiếng, “Không phải cậu thì còn ai, buổi sáng tôi vẫn luôn sử dụng máy tính kia, hơn nữa trong lúc đó không rời khỏi hơn nửa bước, sau khi trở về, tôi cũng luôn luôn làm việc, người khác chung quy không có khả năng trộm đi tư liệu ngay trước mặt tôi, cho nên trừ bỏ thời gian nghỉ trưa cậu vẫn luôn ngồi ở công ty, những người khác đều không có khả năng.”

“Lúc nghỉ trưa, tôi cùng vài vị đồng nghiệp tại nhà ăn ăn cơm nói chuyện phiếm, mãi đến khi sắp đến giờ làm việc mới cùng nhau trở về.” Trịnh Tiểu Minh lúc này cũng giải thích tình huống chứng minh mình trong sạch.

Anh ta vừa mở miệng, những người khác cũng sôi nổi giải thích.

Kết quả, ngoại trừ một vị nữ đồng nghiệp nghỉ trưa là về nhà cùng gia đình ăn cơm ở ngoài, những người khác đều là ở nhà ăn, hơn nữa đều có đồng nghiệp có thể làm chứng cho nhau, vì thế, Đường Hiểu trở thành người duy nhất có cơ hội gây án.

“Tôi không có trộm tư liệu.” Đường Hiểu nói, “Lúc nghỉ trưa quả thật chỉ có một mình tôi ở công ty, nhưng lúc đó tôi vẫn luôn ngồi trong phòng làm việc, hơn nữa máy tính Lâm tiểu thư không phải là có mật mã sao? Tôi căn bản không có khả năng mở máy tính của cô ấy.”

Lâm Mỹ cười lạnh nói, “Bây giờ khoa học kỹ thuật phát triển như vậy, muốn giải một cái mật mã căn bản không phải là việc gì khó, ai biết cậu dùng thủ đoạn gì.”

Đường Hiểu biết Lâm Mỹ luôn chờ đến cơ hội có thể chỉnh cậu, cô ta tuyệt đối sẽ không buông tha, dưới loại tình huống này, cậu càng thêm không thể rối loạn, liền bình tĩnh mà đáp, “Chỉ bằng những lời này, căn bản không thể chứng minh tư liệu do tôi trộm, còn nữa, trộm tư liệu chung quy cần có một động cơ, tôi mới đến công ty không bao lâu, tôi có lý do gì phải trộm tư liệu của công ty?”

“Ai biết cậu có mục đích gì, cho dù cậu có chối thế nào đi chăng nữa cũng không thể phủ nhận lúc nghỉ trưa quả thật chỉ có một mình cậu ở của công ty.” Lâm Mỹ nói.

Đường Hiểu nghiêm túc nói, “Lâm tiểu thư, những lời này đều là lí do thoái thác của một mình cô, cô bình thường luôn nhắm vào tôi còn chưa tính, nếu không có chứng cớ, xin cô không nên tùy tùy tiện tiện đem loại tội danh này đổ lên người tôi.”

Lâm Mỹ không muốn tiếp tục tranh luận cùng cậu, trực tiếp nói với Thường Hưng, “Giám đốc, tôi đề nghị kiểm tra một chút đồ đạc của Đường Hiểu, nếu như là cậu ta trộm, những tư liệu kia hẳn vẫn còn ở trên người cậu ta.”

Vẻ mặt Thường Hưng có chút phức tạp, ông ta thật sâu liếc Đường Hiểu một cái, “Đường Hiểu a, không bằng để mọi người kiểm tra một chút, chỉ có như vậy mới có thể chứng minh cậu trong sạch, cậu cảm thấy thế nào?”

Đường Hiểu vừa thấy vẻ mặt của ông ta liền biết Thường Hưng cũng đang nghi ngờ mình, lúc này cậu còn có thể nói cái gì, nếu không đồng ý, chẳng phải là càng thêm dính sâu vào tội danh trộm tư liệu?

Đường Hiểu nhìn quét qua một vòng mọi người ở đây, mọi người tựa hồ đã cho rằng là do cậu làm, Đường Hiểu nhịn không được rũ mắt xuống, “Vậy kiểm tra đi.”

Lâm Mỹ lập tức đi đến văn phòng của Đường Hiểu trước, kéo ngăn tủ ra không khách khí kiểm tra.

Trịnh Tiểu Minh thì kiểm tra trên người Đường Hiểu, bất quá không tìm được gì, bởi vì căn bản không có khả năng tìm được.

Đúng lúc này, Lâm Mỹ đột nhiên lấy ra một cái USB từ tủ treo quần áo, liền nghe cô ta kinh ngạc mà nói, “Ở đây có một cái USB.” Sau đó cô ta ở trước mặt mọi người gắn USB vào máy tính, tiếp đến, cô ta đột nhiên hô lên, “Tôi tìm được những tư liệu kia rồi, quả nhiên là Đường Hiểu trộm.”

Đường Hiểu khiếp sợ nhìn Lâm Mỹ, hóa ra là cô ta…
break
Chỉ Mê Đội Trưởng Đội Bóng Rổ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Cùng Trúc Mã Luyện Tập Kỹ Năng
Ngôn tình Sắc, Sủng
Trúc Mã Bá Đạo Cưới Trước Yêu Sau
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc