Sủng Mị

Chương 147: Mặc Dã vs Mặc Dã (Thuong,hạ)

Trước Sau

break
"Rống rống !"

Ba đoạn chín giai Mặc Dã lập tức kêu lên tức giận, Mặc giáp bỗng nhiên lóe lên quang mang đen bóng, lăng giác (vảy nhọn, gai nhọn) trên người bỗng nhiên biến thành vô cùng sắc bén trực tiếp cắt đứt mấy cái rễ cây.

"Căn Tu Khổn Bảng."

Sở Mộ lập tức phát ra mệnh lệnh cho Ma Thụ chiến sĩ, Ma Thụ chiến sĩ phân ra rễ cây càng lúc càng nhiều, cho dù bị tiểu Mặc Dã cắt đứt mấy sợi cũng không thành vấn đề. Tiểu Mặc Dã giãy dụa hồi lâu cuối cùng không thể nào nhúc nhích được nữa.

"Rống... rống..."

Ba đoạn chín giai Mặc Dã đâu phải là đối thủ của Ma Thụ chiến sĩ, trong lúc bị trói chỉ biết vô cùng phẫn nộ gào lớn.

"Ngươi muốn bắt nó làm Hồn sủng hả?" Tần Mộng Nhi dò hỏi.

"Ừ, con Mặc Dã này đúng lúc phù hợp tiêu chuẩn của ta." Sở Mộ gật đầu nói.

Sở Mộ không có vội vã tiến lên ký kết hồn ước với ba đoạn chín giai Mặc Dã, bởi vì hiểu được ngôn ngữ yêu thú nên Sở Mộ biết con tiểu Mặc Dã này đang kêu cứu đồng bạn của mình.

"Rống rống !"

Quả nhiên, chỉ chốc lát sau từ trong rừng cây đột nhiên truyền đến một trận bước chân dồn dập, ngay sau đó kaf một cỗ cuồng phong xuyên qua rừng cây ập tới.

"Ầm ầm ầm !"

Mấy cây đại thụ gần đó sụp đổ trong nháy mắt, một con Hồn sủng hình thể to lớn, cao đến gần ba thước, khải giáp toàn thân đen như mực, khí thế hùng hổ như sư tựa báo lao thẳng ra ngoài. Nhất thời tiếng gầm cuồng vọng khuếch tán ra chung quanh dọa cho Tần Mộng Nhi sợ hãi vội vã trốn ra sau lưng Sở Mộ.

"Rống rống !"

Bỗng nhiên, từ một phương hướng khác lại có tiếng gầm lên giận dữ, nhất thời hai cỗ cuồng phong va chạm vào nhau tạo thành lốc xoáy chấn động rừng cây nghiêng ngã.

Hiển nhiên những con Mặc Dã vừa xuất hiện chính là cường giả trong tộc.

Ánh mắt đen bóng từ trong rừng sáng lên, một con Mặc Dã uy vũ hiên ngang chậm rãi đi ra, tròng mắt sắc bén như bảo kiếm gắt gao ngó chừng Sở Mộ và Ma Thụ chiến sĩ.

"Năm đoạn bốn giai, sáu đoạn ba giai." Sở Mộ trấn định tinh thần, âm thầm quan sát con Mặc Dã sáu đoạn ba giai vừa mới xuất hiện.

"Hai con Mặc Dã này quá mạnh đi." Mấy ngày qua Tần Mộng Nhi ở chung một chỗ với Sở Mộ nên đã quen với cảm giác an toàn. Nếu lúc trước gặp phải hai con cấp thống lĩnh Hồn sủng năm đoạn và sáu đoạn như thế này, nàng nhất định sẽ kinh hãi đến mức hoa dung thất sắc, run rẩy toàn thân. Nhưng bây giờ chẳng qua là hơi hơi ngạc nhiên mà thôi.

Tần Mộng Nhi không niệm chú ngữ, vì nàng cảm thấy Sở Mộ có thể giải quyết được tình huống này.

Trên thực tế mấy ngày qua Tần Mộng Nhi đã ý thức được người thanh niên trước mắt này tuyệt đối là thuộc về nhân vật cấp biến thái. Nếu không phải còn phân tâm bảo vệ nàng, người này chắc chắn có thể qua lại tự nhiên ở trong rừng rậm hung hiểm này. Về phần mỗi lần gặp phải Hồn sủng thì Tần Mộng Nhi không có cơ hội ra tay, toàn bộ đều bị Sở Mộ giải quyết rất nhanh. Cho đến cuối cùng hễ gặp phải tình huống nào, Tần Mộng Nhi dứt khoát không thèm niệm chú ngữ nữa, tránh khỏi tình trạng một người một sủng lúng túng đứng ở bên cạnh nhưng không xen tay vào được.

"Ngươi không triệu hoán Băng Không Tinh Linh hả?" Tần Mộng Nhi thấy Sở Mộ cũng không có ý định thay đổi Hồn sủng, hơi kinh ngạc hỏi.

Sở Mộ lắc đầu, dùng hồn niệm nói với hai con Hồn sủng của mình: "Ma Thụ chiến sĩ, năm đoạn bốn giai Mặc Dã do ngươi giải quyết, Mạc Tà, ngươi đối phó sáu đoạn ba giai Mặc Dã."

Ma Thụ chiến sĩ đã lâu không có thi triển thân thủ rồi, lập tức hưng phấn kêu gào một trận, nó có thiên phú nắm giữ Tự nhiên lực rất cao, lập tức dùng ý niệm điều khiển cây cối chung quanh tạo thành hàng loạt rễ cây chằng chịt điên cuồng công kích năm đoạn bốn giai Mặc Dã.

Sở Mộ bồi dưỡng Ma Thụ chiến sĩ vô cùng cẩn thận, thực lực bây giờ không hề thua kém một số Hồn sủng sơ đẳng cấp thống lĩnh, lại còn dùng ưu thế Mộc hệ đối phó Mặc Dã là Thú hệ và Trùng hệ kết hợp. Vì thế Ma Thụ chiến sĩ chiến thắng cái con năm đoạn bốn giai Mặc Dã kia tuyệt đối không thành vấn đề, chủ yếu là thời gian bao lâu mà thôi.

Về phần Mạc Tà cao ngạo lại càng không cần Sở Mộ quan tâm, chỉ cần gia trì cho Mạc Tà hiệu quả Viêm Phụ, sau đó bản thân Mạc Tà thân kinh bách chiến tuyệt đối không thể nào thất bại.

"Tiểu Mặc Dã chạy rồi." Tần Mộng Nhi lập tức nhắc nhở Sở Mộ đang chuyên tâm chiến đấu.

Sở Mộ quay đầu nhìn lại, quả nhiên phát hiện tiểu Mặc Dã bị Ma Thụ chiến sĩ vây khốn đã tránh thoát ra ngoài, còn đang cắm đầu lao vào trong rừng cây ở bên kia.

"Các ngươi tốc chiến tốc thắng." Sở Mộ dặn dò Mạc Tà và Ma Thụ chiến sĩ một câu, lập tức cho mình một đạo Thừa Phong đuổi theo con tiểu Mặc Dã ưu tú kia.

Hồn kỹ Thừa Phong mới vừa được thi triển, bỗng nhiên phía sau lưng Sở Mộ hiện ra một thân ảnh màu đen, tốc độ của nó còn nhanh hơn Sở Mộ một chút, trực tiếp đuổi theo con tiểu Mặc Dã đang cố gắng chạy trốn.

"Ầm !" Hai thân thể đen bóng đụng vào nhau rồi quay cuồng trên bãi cỏ, sau khi lăn mấy vòng dưới mặt đất chạm vào một gốc cây mới ngừng lại.

Sở Mộ dừng bước, kinh ngạc nhìn tới tiểu Mặc Dã quật cường vừa mới hồi phục thương thế kia, không ngờ rằng tên tiểu tử này lại trợ giúp mình.

"Rống rống !" Tiểu Mặc Dã năng lực tự lành siêu cường gầm lên trầm thấp, lệ trảo hung hăng đánh xuống xé rách khải giáp trên người Mặc Dã ưu tú, lập tức tạo ra mấy vết thương khá dài ở trên đó, lân vảy rơi xuống đất ào ào.

"Rống rống !" Mặc Dã ưu tú cũng kêu lên tức giận, Mặc khải từ từ lóe lên quang mang bóng loáng, tầng khải giáp cứng rắn đột nhiên trồi lên một cái gai nhọn hoắc.

"Xoẹt !" Ba đoạn năm giai Mặc Dã lập tức bị đâm thủng tạo thành một cái lỗ máu đỏ lòm, nhưng mà tiểu Mặc Dã này thường xuyên bị thương tích đầy mình nên hoàn toàn không thèm để ý vết thương nhỏ như thế. Sau khi trúng đòn lập tức há miệng bắn ra một đạo Tử Quang về phía tiểu Mặc Dã ưu tú kia, đánh nó bay ra ngoài xa.

"Rống rống !" Nhân dịp cơ hội chiếm cứ ưu thế, tiểu Mặc Dã quật cường nghiêng đầu nhìn về phía Sở Mộ rống lên mấy tiếng.

Sở Mộ kinh ngạc nhìn tên tiểu tử cực kỳ ương ngạnh này, hắn hiểu được ngôn ngữ yêu thú nên có thể thấu hiểu ý tứ của nó muốn truyền đạt, vì thế mới giật mình không ngờ rằng tiểu Mặc Dã gầy yếu này lại có tinh thần quật cường tới mức đó.

Mặc dù vẫn còn hơi mơ hồ, nhưng mà Sở Mộ có thể hiểu được tiếng gầm của Mặc Dã biểu đạt ý tứ là: "Ta không phải là đối thủ của Tà Diễm Lục Vĩ Yêu Hồ, nhưng đánh bại ba đoạn chín giai Mặc Dã hoàn toàn không thành vấn đề."

Sở Mộ đúng là vô cùng ngạc nhiên, từ tròng mắt đen nhánh của tên tiểu tử này, Sở Mộ có thể thấy được sự không cam lòng bị người ta xem thường, nó muốn bảo tồn cao ngạo và tự ái của mình. Thậm chí làm cho Sở Mộ cảm giác trên người nó chắc chắn có một chuyện xưa nào đó.

"Rống rống !"

Tiểu Mặc Dã quật cường hình thể yếu nhược hơn ba đoạn chín giai Mặc Dã không ít, ngay sau đó bị chín giai Mặc Dã thi triển Phấn Toái Trảo đánh nát lớp khải giáp trên người.

Tiểu Mặc Dã quật cường té ngã xuống đất nhưng đứng lên rất nhanh, cặp mắt đen bóng kia vẫn luôn tràn đầy ý chí chiến đấu.

Mặc Dã ưu tú dùng ánh mắt tức giận và khinh thường nhìn vào con Mặc Dã nhỏ yếu, há miệng gầm lên một tiếng thị uy.

Mặc Dã là Hồn sủng chủng tộc cao cấp nên đã có trí tuệ thấu hiểu vài chuyện, giữa đồng tộc và đồng tộc sẽ thường xuyên phát sinh chiến đấu để phân chia lãnh thổ và tài nguyên, Mặc Dã thực lực mạnh hơn nhất định chiếm cứ ưu thế và được đồng tộc coi trọng.

Mặc Dã ưu tú đã đạt tới ba đoạn chín giai, cho dù là giai đoạn hay thiên phú đều cao hơn ba đoạn năm giai tiểu Mặc Dã quật cường rất nhiều

"Ầm !"

Lần thứ sáu, tiểu Mặc Dã quật cường bị Mặc Dã ưu tú thi triển Tử Quang đánh bay ra ngoài.

Mặc Dã ưu tú chiếm cứ ưu thế quá lớn, lập tức gầm lên một tiếng biểu đạt sự khinh thường đối với tiểu Mặc Dã quật cường kia, dùng tư thái của kẻ mạnh nhào tới tiểu Mặc Dã quật cường, một chân hung hăng dẫm lên trên đầu tiểu Mặc Dã quật cường, rồi liên tục chà đạp mấy lần đánh nát lớp lân giáp trên đầu tiểu Mặc Dã quật cường.

Mặc dù tiểu Mặc Dã quật cường đạt tới ba đoạn năm giai, nhưng mà thiên phú Thú hệ thật sự quá yếu, so với hai đoạn Mặc Dã không có khác nhau bao nhiêu. Còn hình thể Mặc Dã ưu tú đã có thể sáng ngang với bốn đoạn Mặc Dã rồi, thực lực hai bên chênh lệch quá rõ ràng, tiểu Mặc Dã gầy yếu làm sao đánh lại cái tên to khỏe kia được chứ?

Máu tươi đã tràn ra thấm ướt bãi cỏ, đỉnh đầu tiểu Mặc Dã đã bị dẫm bẹp xuống vài phần, Tần Mộng Nhi đứng gần đó thương xót, đau lòng đến mức sắp cắn nát bờ môi. Nếu không phải vì biết tên tiểu tử kia có sinh mệnh lực vô cùng ngoan cường, bây giờ nàng đã xuất thủ cứu viện rồi.

Rốt cuộc Mặc Dã ưu tú dừng công kích, ánh mắt hờ hửng nhìn thoáng qua tiểu Mặc Dã cơ hồ gần chết, bộ dạng cực kỳ khinh thường chậm rãi bước đi dự định rời khỏi nơi này.

Trong lúc rời đi, ánh mắt Mặc Dã ưu tú cũng nhìn lướt qua Sở Mộ và Tần Mộng Nhi đang đứng ở bên cạnh xem cuộc chiến, tựa hồ biết hai người kia rất lợi hại, không dám đi đến quá gần.

"Rống !"

Bỗng nhiên tiểu Mặc Dã quật cường nằm gục trên mặt đất gầm rống điên cuồng, cặp mắt đen nhánh trợn lên ngó chừng Mặc Dã ưu tú vốn định rời khỏi, bắt đầu phát ra thanh âm khiêu khích một lần nữa.

Mặc Dã ưu tú xoay người lại, có lẽ là không ngờ rằng cái tên gầy yếu kia còn có khí lực kêu to, từ trong cổ họng lập tức ngưng tụ một đạo Tử Quang bắn tới tiểu Mặc Dã quật cường.

Tiểu Mặc Dã quật cường co rúc thân thể lại bảo vệ bộ phận trọng yếu trên cơ thể mình.

Lực lượng Tử Quang lập tức nổ tung trên người của nó, nhất thời bụi đất tung bay, cuồng phong càn quét bốn phía, tiểu Mặc Dã gầy yếu lại lại đánh văng ra xa mấy thước, trên người dính đầy máu tươi cơ hồ không có một miếng vảy nào còn đầy đủ.

Mặc Dã ưu tú ý thức được cái tên gầy yếu kia nhất định phải chết rụng mới chịu ngừng chiến đấu nên đã hạ sát tâm, mạnh mẽ tăng nhanh tốc độ thi triển Vong Tập lao tới.

“Phấn Toái Trảo.”

Lần này Mặc Dã ưu tú thi triển Phấn Toái Trảo rõ ràng là nhắm tới đỉnh đầu tiểu Mặc Dã quật cường, hiển nhiên là muốn cho tiểu Mặc Dã quật cường một kích trí mạng.

Sở Mộ nhíu mày suy nghĩ, cũng không muốn nhìn thấy một tiểu tử có cá tính chết đi như vậy, chuẩn bị niệm chú ngữ cấp cho tiểu Mặc Dã quật cường một đạo Phong Long Triền.

Nhưng mà trong lúc Sở Mộ đang niệm chú ngữ được một nửa thì đột ngột dừng lại.

Bởi vì vào lúc này, Sở Mộ nhìn thấy hai tròng mắt tràn đầy ý chí chiến đấu, tinh thần ương ngạnh biểu hiện quá mức rõ ràng, tựa như chiến đấu bây giờ chỉ mới bắt đầu.

"Rống !" Tiểu Mặc Dã quật cường đột nhiên gầm thét thật lớn, động tác cực mạnh này thậm chí làm cho cốt khải trên đầu nó bong tróc thêm một mảnh lộ ra xương cốt trắng hếu.

Tiểu tử gầy yếu này đột nhiên tung mình nhảy dựng lên, trực tiếp dùng thân thể của mình đối kháng chính diện với Phấn Toái Trảo của Mặc Dã ưu tú.

"Ầm !"

Phấn Toái Trảo lập tức đánh nát phần khải giáp còn sót lại trên người tiểu Mặc Dã quật cường, nhưng mà đúng lúc này móng vuốt của tiểu Mặc Dã quật cường cũng lóe lên một đạo Ám quang.

“Phấn Toái Trảo.”

Đồng dạng là Phấn Toái Trảo, tiểu Mặc Dã quật cường trực tiếp chịu đựng một kích cuồng bạo kia, thậm chí hoàn toàn bỏ mặc để cho nội tạng trong người bị móng vuốt chạm tới, dứt khoát sử dụng móng vuốt của mình chém về phía đỉnh đầu Mặc Dã ưu tú.

"Xẹt !"

Khải giáp nát bấy, máu tươi đột nhiên phun ra như suối, cái đầu Mặc Dã ưu tú nghiêng qua một bên vô cùng quỷ dị, y như xương cổ đã bị vặn gãy vậy, ngay sau đó thân thể của nó nặng nề ngã xuống đất cuốn theo một lớp khói bụi mù mịt.

Đỉnh đầu Mặc Dã ưu tú bị tróng đòn nghiêm trọng, giãy dụa mấy cái muốn đứng lên rồi lại té xuống, sau đó tứ chi vô lực duỗi dài ra không thể đứng lên nổi nữa.

"Tách tách tách … !"

Máu tươi từ trên người tiểu Mặc Dã quật cường vẫn đang chảy ra, lớp khải giáp đen bóng đã bị đánh nát bấy lộ ra gân thịt đỏ lòm, thân thể lắc lư bất định đứng ở nơi đó, ánh mắt cao ngạo của nó nhìn vào Mặc Dã ưu tú đã hoàn toàn mất đi lực chiến đấu.

"Rống rống !"

Tiểu Mặc Dã quật cường lập tức gầm lên đối với đối thủ của mình, sau đó khập khễnh đi đến trước mặt Sở Mộ cũng gầm rống mấy tiếng, hẳn là chứng minh với Sở Mộ nó đã làm được câu nói kia.

Tinh thần Sở Mộ và Tần Mộng Nhi vô cùng chấn động nhìn cái tên tiểu tử vết thương chồng chất này, trong lúc nhất thời ngơ ngẩn cả người không biết nên nói gì cho phải.

Con con Mặc Dã ba đoạn chín giai phẩm chất ưu tú, lực chiến đấu tuyệt đối là thượng thừa vượt xa đồng tộc. Còn tiểu Mặc Dã quật cường chỉ có ba đoạn năm giai, cho dù là lực lượng, tốc độ, hình thể đều thua kém Mặc Dã ưu tú một mảng lớn. Thế mà tiểu Mặc Dã quật cường cương quyết chuyển bại thành thắng từ trong quá trình bị hành hạ giày xéo, đánh bại một đối thủ rõ ràng là mạnh hơn nó về mọi mặt.

"Mặc Dã là Hồn sủng có ý chí chiến đấu kiên cường nhất, nó dễ dàng bị đánh bại nhưng sẽ không chấp nhận bị đánh bại, chỉ cần tính mạng của nó vẫn còn, nó sẽ đứng lên tiếp tục chiến đấu."

Nhìn vào trong ánh mắt của tiểu Mặc Dã quật cường, trong đầu Sở Mộ đột nhiên hồi tưởng một câu nói từ rất lâu.

Những lời này là Sở Thiên Thừa nói cho Sở Mộ, cũng chính những lời này làm cho Sở Mộ có dũng khí bước lên con đường Hồn sủng sư. Thậm chí lấy việc khống chế một con Mặc Dã cấp thống lĩnh làm mục tiêu phấn đấu, từng bước từng bước đi lên con đường cường giả.

Mà bây giờ bày ra ở trước mặt Sở Mộ chính là một con tiểu Mặc Dã cường đại như thế, thực lực nó là ba đoạn chín giai, cho dù là thiên phú Thú hệ hay là Trùng hệ thiên phú, thậm chí là Hắc Ám thuộc tính bổ sung cũng cao hơn tuyệt đại đa số Mặc Dã đồng tộc, thuộc về chủng loại Mặc Dã ưu tú. Nếu trải qua đào tạo và thuần dưỡng một đoạn thời gian ngắn khẳng định có thể trở thành một con Mặc Dã vô cùng mạnh mẽ.

Nhưng mà lúc này Sở Mộ không hề chú ý tới con Mặc Dã ưu tú vừa bị đánh bại, mà ánh mắt hắn đang nhìn về phía tiểu Mặc Dã vết thương chồng chất nhưng vẫn ương ngạnh chiến đấu.

Đây là một con Mặc Dã chân chính làm cho Sở Mộ cảm thấy rung động, ý chí chiến đấu ngoan cường của nó đã không có cách nào dùng từ ngữ bình thường để cân nhắc.

Bày ra ở trước mặt Sở Mộ là hai con tiểu Mặc Dã, con trước tiềm lực to lớn vô cùng, trải qua vài lần điều huấn chắc chắn sẽ là một con Mặc Dã vương giả.

Tiểu Mặc Dã thứ hai có được thiên phú Trùng hệ cực kỳ dị thường, sau này điều huấn nhất định sẽ xuất hiện vấn đề rất khó giải quyết, hơn nữa trong tương lai rất có thể bởi vì nguyên nhân thiên phú Thú thuộc tính không đủ làm mất đi khả năng chiến đấu chân chính của Mặc Dã.

Đây là một lần lựa chọn, Mặc Dã ưu tú có thể thuận lợi biến thành một con Hồn sủng cường đại, tiểu Mặc Dã quật cường chính là một biến số cực kỳ nguy hiểm, rất có thể sẽ trở thành Hồn sủng yếu ớt, thậm chí là phế vật.

"Một Hồn sủng sư hợp cách phải suy nghĩ đến tiềm lực và khả năng phát triển trong tương lai của một con Hồn sủng." Sở Mộ chậm rãi niệm chú ngữ hồn ước.

"Hồn ước thứ tám, mở ra." Sở Mộ nhanh chóng hoàn thành chú ngữ.

Quang mang mỹ lệ chậm rãi lượn lờ trên người hắn, rồi biến thành vòng hào quang kỳ lạ bộc phát chói mắt.

"Ừ, đúng thế, mặc dù tiểu Mặc Dã kia đủ kiên cường, nhưng mà tư chất quá chênh lệch rồi. Con Mặc Dã ưu tú sẽ bồi dưỡng tốt hơn." Tần Mộng Nhi cũng gật đầu xác nhận, chậm rãi ngồi xổm xuống đút một khối hồn hạch cho tiểu Mặc Dã đáng thương kia, nhỏ giọng bảo nó không nên tiếp tục đi theo bọn họ, cuộc sống hoang dã mới phù hợp với nó.

break
Cô Giáo Đừng Chạy
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Hẹn Tình Với Người Nổi Tiếng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Ước Hẹn Với Hai Người Đàn Ông (H)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc