A Nghiên câu này, làm xúc động tâm Tiêu Đạc.
hơi hơi nhíu mày, gật đầu : Có thời gian nên trở về xem.
Cái gọi là thần miếu thần bí kia, hẳn trực tiếp mở ra xem, đến cùng có cái gì...
************************
A Nghiên theo Tiêu Đạc đường về hoàng cung, mặc dù ngẫu nhiên A Nghiên nhớ tới đủ loại chuyện, trong lòng mơ hồ bất an, nhưng đến cùng, đứa trong bụng sớm ra đời.
Con cháu đều có phúc của con cháu, phàm là sinh hạ ra, về sau đến cùng như thế nào, cũng phải nhìn tạo hóa của nó.
Còn mình... đành tùy duyên thôi.
Dọc đường Tiêu Đạc đối với nàng săn sóc có thêm, ngoài chăm sóc, có đôi khi hai vợ chồng ôm lấy nhau, bàn tay to của nhàng vuốt ve bụng nàng, cảm thụ ŧıểυ gia hỏa trong bụng kia đá đạp nặng lung tung, trong lòng nàng khỏi nổi lên ấm áp nồng đậm.
Nàng nghĩ, có lẽ giờ này khắc này, là lúc nàng hạnh phúc nhất.
Lúc có người nào, Tiêu Đạc càng giống phu quân bình thường, chăm sóc nàng, làm bạn với nàng, hết trách nhiệm làm phụ thân.
Mà giờ phút này, bụng nàng cũng ngày lại ngày to lên, cuối cùng lớn đến mức Tiêu Đạc cơ hồ nhìn nổi.
Có lần thậm chí hồ nghi vuốt cái bụng to, lo lắng : đau sao?
Hỏi xong, lại nhìn chằm chằm chỗ lồi lên: Chẳng lẽ bị vỡ sao?
Đối với mấy vấn đề này, A Nghiên đều thèm quan tâm, trực tiếp khinh bỉ liếc trắng mắt.
Cùng với thân mình càng trầm trọng, xe ngựa đối với nàng mà trở nên thoải mái. Cho dù xe ngựa này xa hoa như thế nào, cũng có người giỏi tay nghề cố ý làm giảm rung chấn, nhưng nàng vẫn như cũ thoải mái.
Bất quá may mắn, nàng sắp đến Yến kinh.
Nhưng đúng lúc này, nàng nghe thấy tin tức.
Yến kinh giờ này khắc này, truyền tin đến, bay đầy trời.
Ai ngờ xem, chợt nghe thấy bên ngoài có người nghị luận.
Nghe chưa, lần này hoàng hậu mất tích, kỳ là chạy theo chồng trước?
Chồng trước? Hoàng hậu thế nhưng còn có chồng trước!? Tin tức này rất chấn động.
Đúng đúng đúng, có hôn phu cũ, nghe người ta có hôn ước, hoàng thượng cường đoạt dân nữ, giải trừ hôn ước của người ta, giải trừ rồi, cướp vào tay mình. tại nguyên chủ người ta tìm tới cửa, hoàng thượng liền nhốt nam nhân kia lại, nghiêm hình tra tấn, chỉ còn lại hơi thở, sắp bị đánh chết!
A, trách được hoàng hậu bụng lớn còn muốn chạy, hóa ra bị ép buộc a!
Đúng đúng đúng, phải sao? Nếu ngươi cho là thế nào! thấy văn võ cả triều đều phản đối hoàng thượng lập hậu sao, là vì vậy.
ra là thế!