Trong trường Tam Trung thì hắn nổi tiếng là một hot boy nhưng chuyện học hành thì rất kém cũng do hắn không có ý chí quyết tâm học hành gì cả mà chỉ thích náo loạn gây phiền phức.
Nhưng bỗng một ngày hắn lại thay đổi hoàn toàn cứ như con người khác chỉ vì hắn chủ động lấy sách giáo khoa ra bắt đầu nghiêm túc đọc sách.
Một đám huynh đệ đều bị dọa không nhỏ!
Huynh đệ một: F*ck! Đại ca, mẹ nó cậu là bị cái gì kích thích à? Có muốn đưa cậu đi bệnh viện tâm thần hay không?
Huynh đệ hai: Trời của tôi, đại ca, cậu cũng đừng dọa người, loại chuyện tao nhã như đọc sách này có chỗ nào thích hợp với cậu?! Đi một chút đi, đi uống rượu!
Phó Tranh một cước đá qua: "Mẹ nó đều cút xa một chút! Đừng chậm trễ chuyện lão tử thi vào Thanh Hoa!"
Chúng huynh đệ: "...!!!"
Thôi rồi thôi rồi, lão đại bọn họ bệnh cũng không nhẹ, thế mà lại bắt đầu trợn tròn mắt mộng tưởng hão huyền!
Tất cả mọi người cho rằng Phó Tranh đang mơ tưởng hão huyền, đọc sách chỉ là nhất thời tâm huyết dâng trào, không có người nào đem chuyện của hắn coi ra gì.
Cho đến một năm sau, hắn cầm thư thông báo trúng tuyển Thanh Hoa đến.
Mọi người: Trời xanh! Đại ca, từ đếm ngược toàn trường, đến thi đậu Thanh Hoa, có kinh nghiệm học tập gì sao?"
Phó Tranh giễu cợt một tiếng, đặc biệt vênh váo: "Chỉ số thông minh quá cao, không có biện pháp."
Mọi người: A phi! Nói tiếng người đi!
Phó Tranh trầm mặc mấy giây, vô cùng nghiêm túc nói: "Nàng dâu nhỏ của tôi ưu tú như vậy, tôi không thể làm cô ấy mất mặt."
Sau khi lên đại học, bạn cùng phòng hỏi Chu Tương Tương: "Cậu và bạn trai cậu làm sao lại ở bên nhau?"
Chu Tương Tương nói: "Anh ấy vì muốn cùng mình thi đậu vào một trường học, suốt cả một năm, mỗi ngày chỉ ngủ ba giờ."
- - Vì để xứng đôi với cô, hắn nguyện dốc hết tất cả sức lực, trở thành một người ưu tú.