Sự Thân Mật Hài Hòa

Chương 32 - Cậu thích hắn

Trước Sau

break
“Vậy em… chú ý giữ khoảng cách.”

Kha Ninh vừa nghe là thấy buồn cười, nhưng cậu vẫn nhịn được, chỉ có khóe miệng cong lên, “Chú ý giữ khoảng cách là sao ạ?”

Tần Kiêu nghiêm mặt nhìn cậu, khoa tay múa chân mấy lần chỉ tay vào giữa mình và cậu, “Dù sao cũng không thể là khoảng cách như tôi và em.”

“Phụt!” Cuối cùng Kha Ninh vẫn không nhịn được bật cười thành tiếng, mặt mày hớn hở cười tít cả mắt lại, đôi mắt cong lên như vầng trăng khuyết.

Cho nên cậu có thể hiểu là, Tần Kiêu nói như vậy vì hắn đang bất mãn với việc cậu ghép cp với người khác đúng không? Nói cách khác… có phải Tần Kiêu đang ghen rồi không?

———Vừa nghĩ đến đây, khóe miệng Kha Ninh lại cứ rục rịch muốn nhếch lên cao!

Cậu không hiểu được suy nghĩ của Tần Kiêu, cũng không thể kích động thể hiện tình cảm của mình trong giai đoạn mơ hồ này. Nhưng cậu thật sự rất vui vì câu nói của hắn, bởi vì trong đó ẩn giấu sự quan tâm và ghen tuông của người đàn ông này dành cho cậu.

“Ha ha.” Kha Ninh ngồi trên mép giường cười lắc lư cả người, chân cứ đung đưa qua lại, trông đến là đắc ý.

Tần Kiêu không hiểu sao cậu lại cười ngây ngô, xoay người đi đến ngăn kéo bên cạnh, lấy ra một chiếc qυầи ɭóŧ tam giác đưa cho cậu, “Em cầm đi, sáng mai đóng phim thì mặc vào.”

“Đây là…?” Kha Ninh nhận lấy mở ra, là một chiếc qυầи ɭóŧ màu nude.

Nói đúng hơn thì giống một chiếc quần chữ T, có màu nude giống như qυầи ɭóŧ bảo hộ, chất vải vô cùng mỏng và trơn, mặc nó vào không khác gì không mặc.

Sau khi Kha Ninh hiểu ra, hai gò má cậu nhanh chóng đỏ ửng, đỏ đến mức như được thoa chu sa. Cậu ngại ngùng rời tầm mắt, cúi đầu xuống vò chiếc qυầи ɭóŧ vào lòng bàn tay.

“Cảnh quay sáng mai rất táo bạo, mặc cái này vào bảo hộ.” Tần Kiêu nói.

Kha Ninh thẹn thùng đến mức bây giờ chỉ muốn chui xuống gầm giường, nhưng cậu vẫn chần chừ vài giây rồi ưỡn ngực đỏ mặt, nói: “Thật ra… em có thể mặc thử trước cho anh xem.”

Cổ họng Tần Kiêu căng ra, hắn gắng gượng không tỏ ra quá suồng sã, “ừm” một tiếng.

Sau khi nhận được một câu ậm ờ không rõ ý, Kha Ninh cũng không vào phòng tắm tránh Tần Kiêu để thay quần mà vô tư trực tiếp cởi quần luôn tại chỗ để thay.

Vạt áo phông oversize nửa thân trên giống như một cái bao vải to, thùng thà thùng thình rủ xuống người cậu. Sau khi cởi quần bên ngoài ra, hai cẳng chân dài vừa trắng vừa mịn xuất hiện, cặp mông được qυầи ɭóŧ tam giác che lại.

Cậu kéo chiếc qυầи ɭóŧ của mình xuống.



Tần Kiêu nhìn qυầи ɭóŧ của Kha Ninh trượt từ bắp đùi xuống mắt cá nhân, hắn cảm thấy trái tim cứng cỏi của mình co rút lại.

Kích cỡ cậu em của Kha Ninh không lớn, thậm chí màu sắc hơi hồng nhạt, trông có vẻ như bình thường chú chim non này không thường xuyên tập thể dục, ẩn giấu trong lớp lông thưa, mang theo vài phần đáng yêu.

Chỉ lơ đãng liếc qua một cái thôi mà hô hấp của Tần Kiêu đã nặng nề thêm mấy lần, hắn cố gắng rời tầm mắt đi, thế nhưng dạo quanh một vòng thì vẫn quay trở lại chỗ cũ.

“Ngày mai em thay trước khi đến phim trường hay đến đó rồi mới thay?” Kha Ninh không hề hay biết, hồn nhiên lảm nhảm.

Cậu mở chiếc quần chữ T màu nude trong tay ra, hơi hơi khom lưng xuống, nhấc một chân lên xỏ vào một bên quần. Lúc kéo được đến đầu gối thì nhấc nốt chân còn lại xỏ vào.

Mấy ngón tay thon dài vân vê mép qυầи ɭóŧ, kéo nó lên từng chút một men theo cặp chân dài trắng mịn. Lúc kéo đên mông, Kha Ninh hơi khựng lại, sau đó mới kéo chiếc qυầи ɭóŧ lên đến phần eo mặc vào.

Tần Kiêu không chắc có phải Kha Ninh cố ý không, bởi vì nhóc con này lúc mặc quần động tác rất từ tốn. Hắn chưa từng thấy ai mặc qυầи ɭóŧ lại có thể thong thả ung dung đến mức đấy, khoe hàng một thôi một hồi trước mặt hắn, kèm theo chút hương vị mê hoặc khó diễn tả bằng lời.

“Mặc thế này đúng không ạ?” Kha Ninh khẽ giọng hỏi.

Cậu thoải mái đứng trước mặt Tần Kiêu, dáng người cân đối dẻo dai trắng như phát sáng, mỗi tấc da tấc thịt trên cơ thể đều mỏng manh xinh đẹp vô cùng, giống như bề mặt được khoác lên một tấm vải tơ lụa trong suốt.

Quần chữ T màu nude giúp cậu che khuất được bộ phận nhạy cảm, chỉ lộ ra vài cọng lông nhạt màu ở mép qυầи ɭóŧ.

“Hừm…” Cổ họng và lưỡi Tần Kiêu đắng khô, toàn thân hắn nóng hết cả lên.

Ban đầu hắn đưa thứ này cho Kha Ninh là vì ngày mai khi cậu diễn cảnh nóng ở mức độ cao nó sẽ giúp cậu không bị lộ hàng quá nhiều. Không ngờ thứ đồ này mặc trên người Kha Ninh lại biến thành một loại trang phục quyến rũ thế này.

“Khụ, hay là em… đừng, đừng mặc nữa.” Tần Kiêu nuốt cổ họng, nhìn lướt qua, “Đừng để người khác nhìn thấy.”

Hắn nghĩ thôi đã thấy khô nóng khó nhịn, bèn dứt khoát chắp tay sau lưng xoay người, đóng vai một điều phối viên cảnh nóng đoan chính, giả dối chứng minh đây là công việc của hắn chứ không phải hắn có ý đồ nào khác.

Kha Ninh nhịn cười, cố ý lượn qua lượn lại trước mặt hắn, tiến đến một bước áp sát vào hắn, bàn chân xinh xắn giẫm lên thảm trải sàn tối màu, trông càng nuột nà trắng mượt như mỡ dê.

“Không cho người khác nhìn, chỉ cho mình anh nhìn thôi sao?”

“…”

Thấy Tần Kiêu nhẫn nại không nói gì, Kha Ninh lại lẩm bẩm thì thầm: “Sáng mai không mặc cái này thì em lại phải tồng ngồng ra trận rồi.”

Tần Kiêu vừa nghe là lông mày nhăn tít lại, “Không được, vẫn nên mặc vào đi.”



Quần chữ T rất quyến rũ, nhưng ít nhất cũng coi đây là một công cụ bảo hộ, so với việc dán mấy lớp băng dính hay trần truồng thì ổn hơn nhiều.

Hắn không muốn cho người ở phim trường nhìn sạch hết nhóc con này.

Sáng sớm hôm sau, trong thời gian điều chỉnh vị trí các máy quay, Trình Tây Vân và Kha Ninh nằm trên giường cùng nhau đợi, ngủ cùng một cái gối, trên người cũng đắp kín cùng một cái chăn.

Trình Tây Vân phát hiện Kha Ninh nghiêng đầu chuyên tâm nhìn về một hướng, cô dõi theo ánh mắt của cậu, cuối cùng thấy Tần Kiêu đang đứng hút thuốc trong một góc nhỏ.

Ánh mắt Kha Ninh rất chăm chú chỉ nhìn vào một điểm, giống như một chùm sáng kéo dài hội tụ, xuyên qua người và vật dư thừa ở giữa, chỉ tìm đến nơi Tần Kiêu đang đứng.

Trình Tây Vân từng qua lại với vô số người khẽ nhướng mày, dường như đã biết được chuyện gì đó.

Có điều cô cũng không ngạc nhiên, bởi vì chuyện này rất bình thường trong giới. Tình yêu mà, nam nam nữ nữ anh đến tôi đi, đều có khả năng nảy sinh tình cảm giữa bất kỳ một ai với nhau.

Cô nở một nụ cười, ngón tay uốn lấy lọn tóc rối bên vành tai tinh tế, vờ như vô tình tán gẫu với Kha Ninh: “Trông anh Kiêu không tệ nhỉ?”

“Dạ?”

Kha Ninh ngoảnh đầu lại nhìn cô, tỏ vẻ tán thành gật đầu một cái, sau đó lại xoay đầu về tiếp tục nhìn.

“Hôm qua ấy, anh ấy biết rõ chị phải quay một cảnh blowjob với dương v*t giả nên đã chuẩn bị cho chị một cặp bảo vệ đầu gối, còn có chai xịt miệng nữa.” Trình Tây Vân nói: “Anh ấy bảo cái này có thể bảo vệ tốt cho đầu gối và miệng chị, tri kỷ chết đi được.”

Kha Ninh quay lưng về phía cô, không cam lòng yếu thế, phồng má lên nói: “Anh ấy cũng chuẩn bị cho em một chiếc qυầи ɭóŧ bảo hộ.”

Đối với Tần Kiêu, Trình Tây Vân chỉ đơn giản dành sự tán thưởng đối với người trong cùng một giới, “Mặc dù không biết xuất phát từ trách nhiệm hay sự thân thiện nhưng anh ấy quả thật rất tốt, trong nóng ngoài lạnh. Anh ấy đứng đắn hơn rất nhiều người đàn ông chị từng hợp tác, chỉ riêng sự chu đáo này thôi đã không chê vào đâu được.”

Lúc này Kha Ninh đã không còn nghe cô nói nữa, cậu mất tập trung, toàn bộ tinh thần đều đặt hết trên người Tần Kiêu ở phía xa, bắt đầu ảo tưởng đêm nay bọn họ sẽ thân mật với nhau như thế nào.

Đương nhiên, nếu như Tần Kiêu thích nói đây là một kiểu “dạy học” thì cậu cũng sẽ không phản bác.

Trình Tây Vân với tay ra khua trước mặt Kha Ninh, cuối cùng mới hấp dẫn được sự chú ý của cậu, “Em trai, có phải em cảm thấy nghề điều phối viên cảnh nóng rất tuyệt không? So với trợ lý của chị thì còn chu đáo săn sóc hơn, chị thích cực ý.”

Đôi mắt Kha Ninh trở nên dịu dàng vui vẻ, dõi theo Tần Kiêu phía đằng xa, cậu gật đầu tán thành, nói:

“Vâng, em cũng… rất thích anh ấy.”
break
Cố Ý Mê Hoặc (Sắc)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Thái Tử Tỷ Phu Và Cô Em Vợ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Trò Chơi Ái Tình
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc