Biết rõ đây chỉ là sự hướng dẫn, Kha Ninh vẫn kinh ngạc đến đờ đẫn cả người. Lúc gương mặt Tần Kiêu đến gần, ánh mắt cậu không kìm được né tránh.
Thế nhưng cơ thể cậu lại không tránh.
Nụ hôn cực kỳ nhẹ nhàng, đầu tiên Tần Kiêu chỉ chạm một cái lên môi cậu, lướt nhẹ qua mà thôi, để Kha Ninh có thể từ từ thích ứng, cảm thụ thế nào là hôn nhẹ.
Cảm thụ được thì mới so sánh được, hắn muốn cho Kha Ninh biết thế nào là hôn phớt, về sau mới có thể cảm nhận được nụ hôn nồng nhiệt có gì khác nhau.
“Cử động đi. Lúc làʍ t̠ìиɦ, người cậu rất nóng.” Môi Tần Kiêu dịu dàng chạm lên cánh môi Kha Ninh, khi nói chuyện giọng điệu nhẹ nhàng từ tốn.
Hắn không nghe được câu trả lời của Kha Ninh, bởi vì cậu nhóc này đã căng thẳng đến mức không thốt nổi thành lời, chỉ thấy cơ thể cứ gồng lên thẳng đuột y chang một khúc gỗ.
“Lúc hôn nhau cũng rất nóng.” Cánh môi Tần Kiêu di chuyển, nửa khép nửa mở nói, “Cho nên khi ấy gương mặt cậu, tai cậu, cổ cậu đều sẽ nóng như bị bỏng.”
Bỏng, Kha Ninh quả thật thấy rất nóng, nóng rát như bị bỏng, cơ thể dần dần nóng lên, là do cái hôn kia mang đến, khiến nhịp tim cậu đột ngột tăng tốc, cơ thể áp sát nhau cũng tỏa nhiệt.
Mồ hôi trên người tuôn ra nhiều hơn, nhưng không phải vì điều hòa không bật.
Rất nhanh chóng, Tần Kiêu lại lấp kín môi cậu lần thứ hai.
Nụ hôn này được thực hiện từ tốn, chỉ sợ nhanh quá sẽ khiến đối phương sợ hãi. Đầu tiên hắn nhẹ nhàng cạ bờ môi lên chóp mũi Kha Ninh, sau đó trượt dần xuống lúm đồng tiền trên má, cuối cùng mới đi vào vấn đề chính, nặng nề dừng trên môi.
Cả thế giới giác quan của Kha Ninh giống như bừng tỉnh, hơi nước bị ngọn lửa hừng hực bốc lên tạo thành khói mù mông lung, không ngừng tăng cao nhiệt độ.
Đồng tử của cậu hơi chấn động, đầu lưỡi Tần Kiêu đang liếʍ ở khóe miệng cậu, từ trái sang phải, chầm chập, giống như đang kiên nhẫn tìm cách mở được “cánh cửa” này ra.
Âm thanh muốn nhịn cũng không nhịn được nữa, giữa răng môi Kha Ninh tràn ra tiếng ưm a: “A…”
Chỉ một tiếng thôi, miệng cậu liền bị lấp kín chặt chẽ, cái lưỡi trơn trượt luồn vào trong.
Căn phòng quá nóng, phòng tắm có lẽ vừa được dùng, cửa mở ra, còn chưa bật quạt thông gió. Vì vậy hơi nước từ bên trong tràn ra bên ngoài, khiến không khí trong phòng ẩm ướt, kết hợp với nhiệt độ cao, nóng đến phát bực.
Tóc Kha Ninh đã bị mồ hôi thấm ướt, dinh dính bết lại thành từng nhúm, cảm giác mằn mặn đang không ngừng tăng thêm.
Sau gáy cậu được Tần Kiêu nâng lên, buộc phải ngẩng đầu, hàm dưới mở rộng, cái miệng cũng chịu ảnh hưởng khẽ hé ra, tạo điều kiện để Tần Kiêu luồn lưỡi vào trong.
“Ưm, ưm…”
Chớp mắt một cái, Kha Ninh đã hiểu rõ nụ hôn ướt át nóng bỏng là như thế nào.
——–Đây chính là nụ hôn mà Tần Kiêu muốn làm mẫu cho cậu, một nụ hôn ướt át nóng bỏng khiến cho người ta say đắm ngất ngây khi hôn.
Xúc cảm trên môi càng ngày càng mãnh liệt, nong nóng ươn ướt như bọt biển dâng lên, có hơi nước, có độ ấm, thi thoảng phát ra âm thanh nhơn nhớt ẩm ướt, hai cánh môi đang trao đổi nước bọt.
“Vươn đầu lưỡi ra.” Tần Kiêu ậm ờ dạy cậu: “Không được dùng răng, học cách dùng đầu lưỡi.”
Cẩn thận từng li từng tí, hi vọng mình có thể học được, Kha Ninh khéo léo vươn đầu lưỡi ra cho đối phương.
Tần Kiêu dùng răng nhọn bắt được cái lưỡi mềm mại, cái lưỡi của hắn ngậm lấy cuốn lưỡi cậu lại, liếʍ láp, dẫn dắt cảm xúc nóng bỏng, vừa nhiệt tình vừa tham lam đến cực điểm.
Hơi nóng ẩm ướt thoát ra từ từng cái lỗ chân lông trên cơ thể mỗi người, Kha Ninh cảm giác mình như đang đứng trong rừng mưa nhiệt đới ở khu vực xích đa͙σ, trước mắt mờ mịt toàn sương mù, toàn thân như được lá chuối tây bao bọc nóng ướt, từ từ không kịp thở.
Mồ hôi tuôn ra bỗng chốc hóa thành hơi nước, hun ánh mắt cậu mơ màng như lạc giữa không gian ngập tràn sương khói. Mồ hôi hột trên chóp mũi trượt xuống theo hơi thở, lướt qua cánh môi mỏng rồi sau đó biến mất ở khóe môi hơi lõm xuống.
Rốt cuộc cái hôn nay kéo dài bao lâu, không ai biết cả.
Chỉ biết hiện tại có bật điều hòa nữa không cũng chẳng còn quan trọng nữa, hơi nước từ phòng tắm bay ra hòa vào không khí, phủ kín toàn bộ không gian trong phòng, vương lại trên cơ thể bọn họ, càng ngày càng dính dớp.
Mãi đến khi hai người dần dần tách nhau ra, kéo theo một sợi chỉ bạc triền miên, do khoảng cách kéo giãn nên dần dần đứt đoạn, giống như hoa tuyết cuốn theo gió rớt xuống bên khóe miệng được hôn của Kha Ninh.
Tần Kiêu giơ lòng bàn tay lau giúp cậu, tầm mắt chậm rãi rời xuống, dừng lại trên gương mặt ửng hồng của Kha Ninh, khẽ hỏi cậu: “Học được chưa?”
Kha Ninh đứng không nổi, cơ thể cậu mềm nhũn, chỉ có thể dựa vào lồng ngực phía trước của Tần Kiêu, mượn chút lực ít ỏi tựa trán lên trước ngực đối phương.
Tạm thời tinh thần cậu vẫn chưa thoát khỏi cái hôn này.
“Học được rồi…” Kha Ninh thở dốc từng đợt, nụ hôn nóng bỏng vừa xong giống như con dấu ấn xuống trái tim nóng như lửa của cậu.
Rất mệt mỏi, tim đập nhanh thần tốc, cậu cảm giác mình đang bị cảm nắng, mãi vẫn chưa thể hoàn hồn lại, cứ như cả hồn phách bị đầu lưỡi Tần Kiêu rút cạn đi.
Tần Kiêu nâng hai vai cậu dậy, cười đến là hờ hững, đột nhiên hỏi: “Trước khi đến đánh răng rồi à?”
Nụ hôn vừa xong rất nóng, khoang miệng Kha Ninh nóng như nhiệt độ hầm hập trong phòng. Thế nhưng Tần Kiêu lại nếm ra được mùi hương tươi mát sạch sẽ, ngay cả lúc ngậm lấy lưỡi cậu cũng giống như ngậm được một mầm bạc hà vừa nhú lên sau cơn mưa.
Kha Ninh nhét tay vào trong túi, rối rắm lục lọi, vo giấy gói kẹo cao su DoubleMint thành cục giấy nhỏ.
Một lúc sau, cậu mới nhỏ giọng lẩm bẩm: “Em ăn kẹo cao su.”
“Vị bạc hà à?”
“Vâng…”
Tần Kiêu đảo lưỡi, hồi tưởng lại dư vị nụ hôn ban nãy, nói với cậu: “Lần sau đổi vị đi, tôi thích ngọt một chút.”