Đám thực vật biến dị bây giờ so với khi nhật thực lần ba xảy ra không tính là cường đại lắm, thế nhưng khả năng khôi phục lại khá nhanh.
Những nhánh cây bị Mộ Lê Thần cắt đi lại lần nữa khôi phục như cũ, tựa như khả năng hồi phục của bọn nó không cần tốn chút năng lượng nào.
Thực vật biến dị cũng giống động vật biến dị có thú đan, bọn nó cũng có nội đan, là nơi mà năng lượng dị năng được phát ra.
Theo lý thuyết, năng lượng của thực vật biến dị bây giờ không thể nhiều đến như vậy, làm sao có thể lập tức khôi phục những nhánh cây bị hắn chặt đứt chứ.
Điểm dị thường này, Mộ Lê Thần không khỏi hoài nghi là do trái tim màu lục đang đập bên trong thân cây kia.
Còn chưa tới lần nhật thực thứ ba mà cái cây này đã biến dị thành như vậy. So với những thực vật khác nhất định là do cái thứ đó.
Mộ Lê Thần không muốn khỏa tim màu lục trong thân cây tiêu hao quá nhiều năng lượng, hắn chỉ dựa vào tốc độ của mình né tránh những nhánh cây cứ quật tới tấp vào người hắn, chỉ thỉnh thoảng tránh không được mới động thủ chặt đứt.
Hắn gắt gao nhìn chằm chằm nơi bị hắn xé ra lúc nãy. Tuy đã khép lại nhưng hắn vẫn nhớ rõ vị trí đó, cũng nhớ rõ nơi khỏa tim nằm.
Hắn đột nhiên đứng lại, bất động, chỉ trong một khoảnh khắc, những nhánh cây cứng cỏi đã đem hắn bao phủ, nhưng mà…. nơi hắn vốn đứng đã không còn bóng dáng của hắn nữa.
Nơi gần cái thân cây kia, Mộ Lê Thần đột nhiên xuật hiện.
Đây chính là Không gian dị năng đặc thù – Thuấn di.
Dị năng thuấn di này Mộ Lê Thần có được là thông qua thôn phệ dị đan hệ Không gian của Mộ Lê Dật.
Dị năng Không gian của Mộ Lê Dật chỉ là không gian bình thường, nhưng khi Mộ Lê Thần thôn phệ, cũng không rõ vì sao lại biến thành Không gian dị năng đặc thù.
Không gian dị năng giả đặc thù là dị năng có được khi không gian biến dị, là loại dị năng dùng để đào thoát tốt nhất.
Nhưng mà Mộ Lê Thần ngược lại thích Không gian dị năng bình thường có thể trữ ‘đồ ăn vặt’ – tinh hạch dị đan.
Hôm nay dị năng thuấn di xuất hiện khiến hắn có chút kinh hỉ ngoài ý muốn.
Mộ Lê Thần đột ngột xuất hiện, thực vật biến dị không kịp phản ứng. Móng vuốt của hắn đã hung hăng cắm xuống nơi từng bị hắn xé.
Dưới đạo lực cực lớn của hắn, quá thuận lợi. Mộ Lê Thần lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai, xé ra một lỗ rồi đưa tay vào, móc khỏa tim màu lục khiến hắn thèm muốn kia ra, tránh thoát những nhánh cây và bộ rễ của nó tập kích đến.
Không có khỏa tim, cái thực vật biến dị này không còn khó đối phó nữa.
Một Bạch hỏa cầu lớn là có thể thiêu hủy muốn hết đám cành lá của nó, mà nó cũng không thể tái sinh.
Không phải Hỏa hệ dị năng của Mộ Lê Thần quá lợi hại, mà là do cái cây biến dị này quá tham lam. Bởi vì có khỏa tim kia, cái cây này muốn trước khi nhật thực lần thứ ba xảy ra sớm có thể biến dị nhanh hơn các cây khác. Vì muốn chính mình cường đại hơn nên đã đem nội đan của bản thân dung hợp với khỏa tim.
Hai thứ này dung hợp lại, năng lượng có thể tăng lên cực đại, tốc độ tiến hóa cũng rất nhanh.
Thế nhưng khuyết điểm ở chỗ, chỉ cần người lấy đi khỏa tim kia, nội đan của nó cũng mất đi, điều đó có nghĩa là dù thế nào nó cũng sẽ chết.
~ ○ ~ ○ ~ ○ ~
Tại mạt thế, số lượng thực vật biến dị so với động vật biến dị ít hơn, nhưng tỷ lệ sống sót của chúng nó phi thường cao.
Bởi vì không ai biết nội đan của chúng nó nằm ở đâu.
Thú đan của động vật biến dị, dị đan của dị năng giả, tinh hạch của tang thi đều là trong não, có một số đặc biệt ở trái tim.
Nhưng nội đan của biến dị thực vật và tang thi thực vật không ai biết ở đâu.
Có thể ở trong nhánh cây, trên phiến lá, trong gốc rễ, thậm chí có thể không nằm trong cơ thể của nó.
Không tìm ra nội đan, cho dù có tiêu diệt sạch sẽ cành lá, thân cây gì đó, chúng nó cũng sẽ rất nhanh khôi phục lại.
Nay cái cây biến dị này lại đem nội đan của mình cùng khỏa tim hợp lại, nội đan của nó bị Mộ Lê Thần moi ra, sinh mệnh của nó cũng theo đó kết thúc.
Những nơi bị Mộ Lê Thần chặt đứt vốn đang khôi phục lại đình chỉ, chất lỏng đậm sệt cũng trào ra, bên trong thân cây đã mất đi khỏa lục sắc thần bí kia thì cũng không thể chứa được những chất lỏng đó.
Nơi đám chất lỏng kia chảy qua không như lúc trước được cây hấp thụ trở vào mà lại ăn mòn tất cả.
Mộ Lê Thần cũng không thèm nhìn đến cây đại thụ kia bị ăn mòn ra làm sao, chỉ gắt gao cầm chặt khỏa tim còn đập lên từng nhịp.
.
Loại cảm giác cầm trên tay thứ này rất kì lạ, như thể đang cầm một loại sinh mệnh mạnh mẽ nào đó trong lòng bàn tay.
Mộ Lê Thần đột nhiên cảm giác trong thân thể chính mình cái loại cảm giác âm trầm sau khi biến thành tang thi cũng tiêu thất.
Phảng phất như sinh mệnh lại một lần nữa trỗi dậy mạnh mẽ, chỉ là hô hấp…… Khoan đã! hô hấp?
Mộ Lê Thần khiếp sợ phát hiện, chính mình có thể hô hấp ?
Tay hắn run run đặt nhẹ lên ngực trái của mình, sau đó trên mặt hiện rõ một nỗi thất vọng.
Hắn bây giờ có thể hô hấp giống nhân loại, nhưng vẫn chưa có nhịp tim.
Nhưng mà hắn cũng không phải quá thất vọng.
Mộ Lê Thần hiện tại không còn cố chấp với cái thân phận nhân loại như trước kia nữa, hắn coi như thích ứng với thân phận tang thi hoàng của mình.
Nhìn khỏa tim màu xanh đập từng nhịp trong tay, Mộ Lê Thần cũng không biết thứ này dùng làm gì, có tác dụng gì.
Chẳng lẽ ăn vào?
Hắn nhìn vật nhỏ đập đập, sắc mặt có điểm không dễ nhìn.
Hắn hiện tại tuy rằng có thể nhìn thủ hạ của mình ăn người, nhưng mà chính mình ăn thứ còn sống này…. vẫn là không thể…
Không phải hắn có cảm tình với nhân loại, mà là bản thân hắn không ăn được loại thực đơn như vậy.
Khỏa tim màu xanh này, ngoại trừ kích thước và màu sắc, so với tim của người không khác gì nhau, hắn không thể bỏ vào miệng mà nhai được.
Thôi, đi một bước tính một bước vậy!
Mộ Lê Thần nhớ tới kiếp trước tại viện nghiên cứu đã từng thấy qua khỏa tim màu vàng, còn có lần đó đi ngang qua dòng sông thì cảm nhận được…
Chẳng lẽ cái cảm xúc phức tạp này không chỉ có một hai lần?
.
Mộ Lê Thần nghiên cứu một chút khỏa tim lục sắc, càng thêm không rõ công hiệu của nó, nhưng hắn lại phát hiện ra tác dụng hữu hiệu đối với hắn hiện giờ nhất.
Nghĩ đến mà trong lòng hắn thoáng chút sợ hãi.
Lần này có thể lông tóc vô thương lấy được khỏa tim này, hắn thật sự là rất may mắn. Nếu chờ hai tháng sau mới gặp phải, nói không chừng cái mạng nhỏ này của hắn cũng không giữ được.
Sức sống của khỏa tim lục sắc này vô cùng mãnh liệt, lấy nó làm vật liên kết, Mộ Lê Thần có thể đề cao thực lực hoặc điều trị vết thương.
Điều quan trọng nhất là, loại sức sống này đối với bất kỳ giống loài nào cũng có hiệu quả.
Nhân loại, tang thi, động vật, thực vật… Đều có thể dùng thứ này để trị liệu.
Tang thi và tang thi hóa động thực vật đã mất đi sinh mệnh, nhưng chúng nó có thể hoạt động là dựa vào tinh hạch trong cơ thể.
Mà sinh mệnh khỏa tim lục sắc này chính là dựa vào việc cung cấp năng lượng cho tinh hạch giúp cơ thể vật chủ khôi phục vết thương.
Bởi vậy khỏa tim này đối với Mộ Lê Thần mà nói, chẳng khác nào dị năng chữa lành vết thương.
Hơn nữa, hắn cảm giác rằng, khỏa tim này không chỉ có một hai loại công dụng như vậy, mà còn có rất nhiều tác dụng chờ hắn tìm ra.
Mộ Lê Thần cảm thấy rất may mắn, may mắn vì phát hiện thứ bảo bối này trước khi nhật thực lần thứ ba xảy ra. Nếu đợi sau khi nhật thức đến, hắn cho dù là tang thi hoàng đem theo một đại quân tiến công cũng vô dụng.
Nhật thực lần đầu tiên, nhân loại biến thành tang thi hoặc dị năng giả.
Nhật thực lần thứ hai, động vật biến dị hoặc tang thi hóa.
Nhật thức lần thứ ba, là lúc thực vật biến dị. Còn có thể biến dị thành tang thi thực vật.
Không tính đến rừng rậm xum xuê, chỉ nhìn đám cây bên trong đô thị đều xảy ra biến dị, thì đó chính là đại họa.
Thực vật biến dị cũng có khu vực riêng, bất kể nhân loại, tang thi hay động vật xâm phạm, đều sẽ trở thành chất dinh dưỡng cho biến dị thực vật hấp thu.
Nếu không phải bọn chúng không thể di động, bằng không toàn bộ thế giới bị chúng nó chiếm lĩnh chỉ còn là vấn đề thời gian.
Một đám thực vật biến dị hoặc tang thi thực vật đều tập hợp trong rừng, không khỏi làm người ta nghĩ đến mà khiếp sợ.
Mộ Lê Thần là tang thi hoàng, tuy có thể khống chế tang thi thực vật. Nhưng gien thực vật không giống động vật và nhân loại, biến hóa rất phức tạp, chúng nó tiến hóa so với nhân loại và động vật rất dễ dàng, huống chi còn có khỏa tim trợ giúp.
Chưa kể đến biến dị thực vật so với tang thi thực vật rất nhiều.
Mộ Lê Thần khống chế tang thi thực vật còn khó huống chi là biến dị thực vật. Như vậy, Mộ Lê Thần sân nhà không chiếm ưu thế, năng lực cũng không chiếm ưu thế.
Sau lần nhật thực tiếp theo, rừng tuyệt đối là nơi cấm địa. Mộ Lê Thần muốn dễ dàng có được loại bảo bối này, căn bản chính là thiên phương dạ đàm*
(*chuyện mơ tưởng hão huyền, chuyện sẽ không xảy ra)
.
Khu rừng này mất đi khỏa tim lục sắc, cũng chỉ còn là một mảnh rừng bình thường.
Trừ lúc bị khỏa lục sắc này ký sinh, đám thực vật ở đây chỉ mới ở giai đoạn chưa biến dị xong.
Chuyến đi này Mộ Lê Thần đã đạt được mục đích, hắn cũng không muốn ở lại quá lâu, liền xoay người đi về phía Ngao tạng biến dị.
Ngao tạng biến dị bị thương nhìn qua có vẻ rất nặng, nhưng chỉ bị ngoài da, nó dựa vào năng lực của mình khôi phục dần dần, không bao lâu cũng không còn chảy máu.
Mộ Lê Thần nhìn miệng vết thương đã khép lại chút ít của Ngao tạng biến dị, khẽ cau mày.
Không có biện pháp, bộ dáng nó hiện tại thật xấu.
Ban đầu uy phong lẫm liệt bao nhiêu, bây giờ bộ lông óng mượt của nó bị ăn mòn lồi lồi lõm lõm, có nhiều chỗ còn trụi lủi, thật xấu khi đem cho người xem.
Mộ Lê Thần chọn nó làm thú cưỡi, một là vì phương tiện, hai là vì thực lực nó cũng khá cao, ba là vì bộ dáng rất uy phong.
Hiện tại lại khó coi thế này, cũng thật mất mặt tang thi hoàng.
Dung mạo của thú cưỡi bị tàn phá thật nghiêm trọng, Mộ Lê Thần lấy khỏa lục sắc chữa trị cho Ngao Tạng, hy vọng có thể khôi phục như lúc trước.
Một đạo lục quang rơi xuống trên người Ngao tạng, da lông của nó có thể lấy mắt thường thấy được bắt đầu khôi phục thành một bộ óng mượt uy phong như ban đầu.
Cảm giác các cơ thật thoải mái, Ngao Tạng sung sướng kêu một tiếng ‘Ngao ô–’, sau đó cả người được quang mang màu đen bao phủ.
Mộ Lê Thần kinh hỉ. Không nghĩ rằng Ngao tạng biến dị mà mình dùng thay cho việc đi bộ lại thăng cấp.
Mộ Lê Thần nhìn Ngao Tạng đang bị quang mang màu đen bao phủ, tâm tình rất tốt mà ngồi đợi.
Biến dị thú Ngao Tạng vốn đã cấp năm, bây giờ thăng lên cấp sáu, thời gian cũng không dài, chỉ có ba ngày.
Tang thi mang dị năng thăng cấp thời gian phi thường ngắn ngủi, chỉ cần hấp thụ một chút là có kết quả, hoặc thăng cấp thất bại sẽ thành phế nhân, hoặc là thăng cấp thành công càng trở nên cường đại.
Biến dị thú thăng cấp lại không giống tang thi mang dị năng, chúng nó phải cần thời gian dài hơn, nhưng xác suất thành công lại cao hơn.
Biến dị thú tại thời điểm thăng cấp sẽ xuất hiện quang cầu cùng thuộc tính mà bảo hộ nó, thuộc tính quang cầu này xuất hiện trên mình Ngao Tạng tạo thành một cái trứng màu đen, không cần nghi ngờ gì nữa lực phòng ngự phi thường tốt.
Trừ phi đối đầu với những biến dị thú có đẳng cấp cường đại hơn, bằng không quang mang cự đản không có khả năng bị phá hư.
Lão Thiên rất công bằng.
Cho nhân loại cùng tang thi thời gian thăng cấp nhanh, nhưng xác suất thành công thấp.
Cho biến dị thú xác suất thành công cao hơn nhân loại, nhưng thời gian lại dài ra.
Còn về phần biến dị thực vật và tang thi thực vật thăng cấp, Mộ Lê Thần không rõ ràng lắm.
Bởi vì nghiên cứu về thực vật kiếp trước vẫn chưa có tiến triển.
Thực vật biến dị rất khó khăn, trên thế giới thực vật thông thường chiếm đa số, nhưng sau khi biến dị, khả năng tấn công là phi thường cường đại.
Càng đáng sợ là, không riêng gì khả năng tấn công cường đại, ngay cả năng lực tái sinh và phòng ngự cũng không phải bình thường.
Những nơi có nhiều cây, hơn phân nửa đều trở thành vùng cấm địa.
Mộ Lê Thần nhìn quang mang màu đen chậm rãi tiêu tán, từ trong hư ảo bóng dáng Ngao Tạng từ từ xuất hiện.