Nghĩ đến Chu Thuận và Trần Thiên Tĩnh, Dư Tiền cảm thấy lửa giận bừng bừng.
Cô lao vào phòng tắm, rửa mặt để trấn tĩnh lại.
Cô biết, trong xã hội hiện nay, mọi chuyện đều phải có chứng cứ, giết người sẽ phải trả giá. Cô sẽ đợi đến khi tận thế bùng nổ để từng bước tính toán lại mọi thù oán.
Căn nhà ngoại ô đã hoàn thiện xong, chỉ cần dọn dẹp qua là ổn. Dư Tiền thu gọn hành lý, bỏ vào không gian hệ thống rồi lặng lẽ ra ngoài.
Đến khu ngoại ô, cô thấy vài chiếc xe thưa thớt đỗ rải rác, con đường vắng lặng gần như không có bóng người.
Cô cảm thấy nơi này thật lý tưởng, ít nhất khi tận thế ập đến, đây là một nơi an toàn.
Cô mở khóa vào nhà, thấy đồ đạc vẫn được phủ lớp vải che bụi, nhưng sàn nhà đã tích một lớp bụi dày. Cô đặt lịch với dịch vụ dọn dẹp vì không gian quá rộng, tự làm sẽ tốn thời gian, trong khi việc mua sắm vật tư mới là ưu tiên hàng đầu.
Tuy nhiên, cô cần một nơi để chứa đồ, vì thế cô bắt đầu tìm kiếm kho hàng gần nhà ngoại ô này.
Kho đủ lớn nhưng chỉ có hợp đồng thuê tối thiểu năm năm, nên chi phí không hề nhỏ. Không nghĩ nhiều, cô lập tức liên hệ với chủ kho để ký hợp đồng ngay trong đêm.
Lúc này đã gần 3 giờ sáng, hầu hết các cửa hàng đều đóng cửa, đi mua sắm cũng chẳng ích gì. Cô đành nghỉ tạm trên chiếc ghế bành sạch sẽ nhất và bắt đầu mua hàng qua mạng.
Địa chỉ giao hàng cô ghi thẳng vào kho, đến lúc hàng về sẽ cất trực tiếp vào không gian hệ thống. Đầu tiên là đồ dùng sinh hoạt, quần áo, giày dép, đồ ăn, lương thực, thực phẩm ăn liền, đồ dùng ngoài trời, và các loại thuốc. Dù không mua được nhiều như ở chợ đầu mối, nhưng mua được bao nhiêu hay bấy nhiêu.
Khi các đơn hàng gần như hoàn tất, trời cũng vừa hửng sáng. Khoảng 5 giờ sáng, nhiều chợ đầu mối đã mở cửa. Đây là thời điểm tốt để mua sắm số lượng lớn.
Tại chợ, các thương nhân tất bật bốc dỡ hàng. Dư Tiền tranh thủ mua gạo, bột, rau, thịt - những thứ không thể thiếu để duy trì cơ thể. Ngoài ra, cô cũng mua một lượng lớn giấy vệ sinh và băng vệ sinh - những vật dụng sinh hoạt thiết yếu.
Trước khi mở khóa kho lạnh trong không gian, các loại hải sản và thịt cô phải giữ trong tủ đông nên cô đã dọn một phòng riêng trong nhà, mua sẵn bốn tủ đông để dự trữ.
Cả ngày, cô lần lượt đi hết các chợ đầu mối lớn trong thành phố, mua hàng và thỏa thuận địa điểm giao hàng. Cô cũng đặc biệt chú ý đến việc tích trữ thuốc men, tránh gây nghi ngờ nên phải mua nhỏ lẻ từ các nhà thuốc khác nhau, thậm chí chạy sang cả thành phố lân cận.
Các loại thuốc cô chuẩn bị bao gồm thuốc hạ sốt, cảm cúm, thuốc tiêu chảy, thuốc giảm đau, kháng sinh, vitamin, nước sát trùng, băng gạc, băng cá nhân, cồn y tế…