Sống Lại, Tôi Cùng Chồng Cũ Nuôi Dưỡng Các Con Thành Tài

Chương 21 - Chương 21

Trước Sau

break
Thẩm Y Y thuận miệng nói: "Nếu như anh muốn tiếp tục hợp tác với tôi thì hãy nói cho tôi một địa chỉ có thể tìm được anh, tôi nhớ bức tường bên trái cung tiêu xã có rơi mất một viên gạch, ở độ cao gần hai mét, nếu như anh muốn hàng thì hãy nhét một viên gạch vào, tôi thấy được sẽ đi tìm anh."

Nghĩ nghĩ, cô lại nói: "Nếu như anh cần nhiều, tôi còn có thể bán rẻ cho anh một chút, cụ thể phải xem số lượng anh cần để định giá."

Chu Phong Thu cầu còn không được, vội vàng nói với cô một địa chỉ.

Thẩm Y Y nhớ kỹ, trước khi đi, lại nói với anh ta, "Cũng đừng có ý đồ đi theo tôi, bằng không, bị tôi phát hiện, anh cũng đừng nghĩ sẽ lấy được bất kỳ một cái đồng hồ đeo tay nào ở chỗ tôi."

Chu Phong Thu nghe xong, vội vàng bày tỏ lòng thành, tuyệt đối sẽ không có ý đồ xấu.

Thẩm Y Y liền đi.

Lần đầu tiên vào chợ đen, cô rất thuận lợi chui ra.

Có thể là bởi vì có không gian, cho dù bị người phát hiện, cô cũng có thể trực tiếp trốn vào trong không gian, cho nên cô thoải mái, nhìn không ra một chút thần sắc chột dạ, sợ hãi.

Chu Phong Thu nói lời giữ lời, cũng không hề nảy sinh ý đồ xấu đi theo sau lưng cô, ngược lại khiến ấn tượng của cô đối với anh ta trở nên tốt hơn một chút.

Vừa đi ra, cô liền tìm một nơi không người thay đổi trang phục, thay xong cô liền chuẩn bị về nhà.

Nhìn sắc trời một chút, đoán chừng Lý Thâm cũng đã tan tầm, vậy liền không kịp nấu cơm.

Nàng liền đi đến tiệm cơm Quốc Doanh một chuyến, lúc đầu muốn mua chút màn thầu cùng bánh bao trở về, nhưng mà không có thừa bao nhiêu, cô liền mua mấy cân sủi cảo thịt heo cải trắng, sau đó vội vàng chạy về nhà.

Vừa trở về tới giao lộ thôn Thanh Thủy, ngoài ý muốn nhìn thấy xe bò của ông Ngưu vậy mà dừng ở ven đường, Thẩm Y Y hơi kinh ngạc.

Không phải là đang chờ cô đó chứ?

Bất kể có phải hay không, cô đại khái có khả năng ngồi xe trở về rồi.

Vừa nãy vì nhẹ nhàng, cô chỉ cõng cái sọt không, những vật khác cô đều bỏ vào trong không gian, nghĩ chờ sắp đến thôn lại lấy đồ vật ra.

Lần này là không được, cô tìm một cái hẻm nhỏ khuất người, lấy cái bọc mẹ Thẩm đưa cho cô ra, nhìn thấy bên trong không gian vậy mà cũng có quần áo của đứa nhỏ, cô liền cầm mấy món.

Vốn còn muốn nhìn xem có đồ nào Lý Thâm có thể mặc hay không, kết quả không có, cô lại cầm vài thớt vải cùng len sợi ra.

Sau đó từ bên trong không gian lấy ra một cái ấm nấu nước, mười quả trứng gà, một bình mạch sữa tinh, hai cái giò heo cùng một cái xương ống lớn lại thêm một bình dầu, nhét hết vào trong gùi.

Đến khi xong rồi, lúc này mới đi về phía xe bò của ông Ngưu, hỏi một chút, ông Ngưu vậy mà là đang chờ cô!



Thẩm Y Y có chút thụ sủng nhược kinh, "ông Ngưu, cháu cho là ông đã sớm trở về rồi cho nên liền đi dạo lâu một chút."

"Tôi cũng vừa từ chỗ lãnh đạo trở về, nghĩ đến cháu có thể không trở về, tính toán đợi một hồi, chờ không được thì đi." Ông Ngưu là người cởi mở, "Cầm nhiều đồ như vậy chắc nặng lắm nhỉ? Mau lên xe đi, may mắn tôi chờ được cháu."

"Vâng ạ." Thẩm Y Y vui vẻ lên tiếng, cõng đồ vật lên xe.

Cô đương nhiên biết ông Ngưu đợi cô tình nghĩa là có, nhưng không nhiều, dù sao trước kia quan hệ của cô cùng người trong thôn không được tốt lắm, ông Ngưu vô thân vô cố không cần đợi cô.

Chỉ là ông ấy trở về khẳng định cũng không kịp kéo lương thực, gặp cô còn có thể kiếm được năm xu.

Sau khi đến nhà, Thẩm Y Y liền nhảy xuống xe bò, đi mở cửa, quả nhiên thấy Lý Thâm đã trở về, đang vo gạo chuẩn bị nấu cơm, Thẩm Y Y bảo anh tới cầm đồ vật giúp cô.

"Trưa nay chúng ta không nấu cơm, em có mua sủi cảo, nấu sủi cảo đi." Thẩm Y Y vỗ vỗ túi giấy dầu, giọng điệu hào hứng.

Lý Thâm đang chuyển bọc đồ và gùi của cô từ trên xe bò xuống, nghe vậy mỉm cười nhìn cô một cái, "Ừm."

Lý Thâm trực tiếp gánh đồ vật ở trên vai đi vào nhà.

Thẩm Y Y đi theo sau lưng anh, cười tạm biệt ông Ngưu.

Ông Ngưu cười ha hả nhìn bọn họ đi vào, ai nói Lý Thâm và vợ nó tình cảm không tốt? Ông thấy đây không phải rất tốt sao?

Về đến nhà, Thẩm Y Y lấy đồ vật trong gùi ra, nói như bình thường: "Ngoại trừ mẹ em gửi cho em thì em cũng tự mua không ít, trứng gà, sữa mạch tinh, một bình dầu, còn có hai cái giò heo và một cái xương ống lớn..."

Nói đến đây, Thẩm Y Y dừng một chút, ngẩng đầu nhìn về phía Lý Thâm.

Lý Thâm đang kiên nhẫn nghe cô kể, khóe môi còn vương ý cười như có như không, thấy cô nhìn qua, không rõ hỏi, "Sao vậy?"

"Anh." Thẩm Y Y có chút chần chờ, "Có cảm thấy em rất phá của hay không?"

Thế giới này đã từng là một cuốn tiểu thuyết, mặc dù với hiện thực ít nhiều có chút chênh lệch nhưng bối cảnh sáng tác chính là căn cứ vào hiện thực năm 1970 để sáng tác.

Ở niên đại này cũng không giàu có, người nông thôn muốn ăn cơm no cũng khó, chớ nói chi là "mua sắm lớn" giống như cô.

Lý Thâm là trùm phản diện dưới ngòi bút của tác giả, hình tượng nhân vật mặc dù hơi khác với dân chúng bình thường một chút, nhưng đến cùng là nhân vật sinh tồn dưới hoàn cảnh này.

Lý Thâm dừng lại, cách sống của cô anh thấy đúng là hơi xa xỉ một chút.

Nhưng, cô vốn chính là người trong thành phố, gia cảnh giàu có không phải sao?

Từ ngày anh cưới cô đã quyết định sẽ dùng hết khả năng của mình cho cô cuộc sống tốt nhất, chỉ là trước kia cô không cần tiền của mình, cũng rất ghét anh, một lòng muốn ly hôn với anh.



Bây giờ mặc dù không biết thực hư, nhưng cô chịu tiếp nhận mình, cũng hỏi thăm ý kiến của anh, anh vui mừng cũng không kịp, cho dù cô có "phá của" cỡ nào thì anh cũng vui lòng đến cực điểm!

Tóm lại, anh có cách cho cô "phá của" là được!

"Sẽ không." Lý Thâm nói, "Em muốn mua cái gì thì mua cái đó là được."

Thẩm Y Y thở dài một hơi, "Anh Thâm, anh yên tâm, bản thân em có tiền, trước khi xuống nông thôn cha mẹ em đã cho em không ít tiền, mỗi tháng bọn họ sẽ cò gửi tiền cho em, đủ cho chúng ta..."

Mặc dù là nói dối, nhưng lời này nghe thế nào cũng không thích hợp cho lắm thì phải?

Thẩm Y Y kịp phản ứng, có chút xấu hổ.

Những lời này, không phải chính là biến tướng đang nói bảo anh làm người đàn ông ăn cơm mềm[1] hay sao?

[1]Ý chỉ người đàn ông bám víu vào phụ nữ để sống.

Thẩm Y Y hiểu Lý Thâm, anh là người có chút chủ nghĩa đàn ông, loại lời này nghe vào tai khẳng định không thoải mái.

Hiển nhiên Lý Thâm cũng nghe ra ý tứ của cô, nhưng thần sắc của anh không thay đổi, trực tiếp quay người trở về nhà.

Thẩm Y Y đoán chừng anh sẽ không tức giận thật đó chứ?

Không bao lâu, Lý Thâm liền đi ra, cầm trong tay... Tiền, sau đó nhét vào trong tay cô.

Thẩm Y Y trợn tròn mắt.

Lý Thâm phối hợp nói, "Em và anh đã kết hôn rồi, cứ dùng tiền của cha mẹ vợ mãi cũng không tốt lắm, ở đây tổng cộng có hai trăm đồng, em muốn mua cái gì thì mua, không có tiền nói với anh, anh sẽ nghĩ cách."

Sau khi Thẩm Y Y cầm tiền, cảm động xong lại cảm thấy như đang cầm củ khoai lang bỏng tay, "Anh, tại sao anh có thể có nhiều tiền như vậy?"

Buổi sáng cho cô năm mươi, hiện tại cho cô hai trăm... Anh không phải là người đàn ông kiếm ăn trong đất hay sao? Công điểm kiếm được cũng không được nhiều tiền như vậy chứ?

Nhớ tới trước kia anh từng làm gì, cô trừng to mắt, "Tiền này, không phải là?"

Dù sao anh ở trong tiểu thuyết là một tên trùm phản diện, trước đó lại còn là một tên ác bá mà.

Lý Thâm nhìn thấy biểu tình này của cô liền biết cô đang tưởng tượng cái gì, nghẹn lời một lát, "Yên tâm, không phải cướp bóc đốt nhà g.i.ế.c người có được."

Nhưng mà lai lịch cũng không tính là rất chính đáng.
break
[H++] Đụng Chạm Da Thịt
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Cậu Thật Hư Hỏng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Hào Môn
Âm Mưu Từ Lâu
Ngôn tình Sắc, Sủng
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc