Miệng t.ử ƈυиɠ lại bị đỉnh tới, Tô Ánh Hàm thoải mái vô cùng, chẳng còn hơi sức đâu mà để ý đến chuyện còng tay nữa.
Muốn khóa thì cứ khóa đi, kỳ thật thỉnh thoảng nếm thử một chút cảm giác bị còng tay cũng không phải là không thể.
Theo động tác đâm thọc của Tần Tu, Tô Ánh Hàm một bên thở gấp, một bên đón ý hùa theo anh, mà Tần Tu lúc này cũng đã nắm lấy hai nhũ hoa cô, vừa xoa nắn vừa ȶᏂασ làm kịch liệt.
Thật ra cũng chỉ là tư thế nam trêи nữ dưới truyền thống mà thôi, cũng không biết là do bị Tần Tu mạnh mẽ xoa nắn hai bên nhũ hoa, hay vì tay đang bị còng lại trêи đầu giường, Tô Ánh Hàm cảm giác như lần làʍ t̠ìиɦ này đặc biệt mới lạ.
“A ~ chậm một chút, chậm một chút… A…”
Mới bị đâm thọc không bao lâu, Tô Ánh Hàm đã chịu không nổi, khóc nức nở cầu xin anh: “Anh đừng làm nhanh như vậy… Ưm, ŧıểυ huyệt sắp bị anh ȶᏂασ hỏng rồi…”
Không biết là do cầu xin có tác dụng hay là Tần Tu làm mệt mỏi, động tác của anh hơi ngừng lại, tay cũng buông nhũ hoa Tô Ánh Hàm ra.
“Sắp tới rồi! Tần Tu ~ a ~ em sắp không được rồi… A!”
Tiếng rêи rỉ của Tô Ánh Hàm chợt cất cao, cô run rẩy cả người đạt tới cao trào, mà Tần Tu cũng bắn tϊиɦ ɖϊƈh͙ vào trong hoa huyệt của cô một lần nữa.
Tô Ánh Hàm s͙ư͙ớ͙n͙g͙ đến mức trước mắt trống rỗng, cứ thế ngủ mất tiêu.
Xong việc, Tần Tu rửa sạch cho cô như thế nào, chuyện gì đã xảy ra, Tô Ánh Hàm chẳng biết gì cả, cô cứ như vậy ngủ một giấc tới hừng đông.
Ngày hôm qua bị ȶᏂασ thật s͙ư͙ớ͙n͙g͙, ngủ cũng rất ngon, Tô Ánh Hàm cảm thấy vô cùng mỹ mãn, vì thế sau khi tỉnh lại, việc đầu tiên cô làm là hạnh phúc duỗi eo.
Nhưng ngay lúc này, Tô Ánh Hàm phát hiện có gì đó không thích hợp.
Sao tự dưng lại có tiếng chuông? Còn nữa, cảm giác lành lạnh trêи cổ tay là cái gì? Không đúng… Không chỉ tay, cổ chân cũng vậy…
Tô Ánh Hàm mờ mịt mở bừng mắt, sau đó lại mờ mịt mà nhìn tay chân đang bị xích lại với chuông bạc ở phía trêи, hoàn toàn phát ngốc.
Gì đây trời???
Chẳng lẽ hôm qua Tần Tu chơi còng tay play còn chưa đủ, hôm nay lại muốn chơi xiềng xích play với cô?
Tô Ánh Hàm tức giận muốn tháo vòng tay vòng chân ra, nhưng cho dù cô cố gắng đến thế nào cũng không tháo ra được.
Tô Ánh Hàm càng nghĩ càng tức giận, ngay lập tức nhảy xuống giường muốn đi lý luận với Tần Tu, kết quả còn chưa đi được hai bước, đã bị xiềng xích gông cùm trêи người làm cho té lăn quay trêи mặt đất.
“Đau quá…”
Tô Ánh Hàm đau đến chảy nước mắt.
Sao Tần Tu lại muốn khi dễ cô như vậy chứ?
Ngay lúc cô đang chuẩn bị bò dậy, cửa phòng đột nhiên bị ai đó đẩy ra, từ góc độ đang nằm rạp trêи đất của Tô Ánh Hàm nhìn qua, chỉ có thể thấy được đôi giày da được làm thủ công tinh xảo, cùng với chiếc quần tay được cắt may khéo léo.