Một phút đồng hồ sau, Tần Tu thay cô rửa sạch hạ thể.
Hai phút đồng hồ qua đi, Tần Tu dùng nước ấm giội rửa qua thân thể của cô.
Mười lăm phút đồng hồ nữa, Tần Tu ôm Tô Ánh Hàm bước ra khỏi bồn tắm, dùng khăn lông lau khô thân thể cô, bế cô lên giường.
Chẳng lẽ không muốn tắm uyên ương, mà là lên giường làm?
Cũng không phải không được.
Thôi, dù sao cô cũng là lần đầu tiên, làm ở trên giường hẳn là thoải mái hơn so với phòng tắm.
Nhưng vấn đề là Tần Tu chỉ nhẹ nhàng mặc cho cô nàng một bộ áo ngủ to rộng, sau đó thay cô đắp chăn lên, rồi ra cửa.
Tô Ánh Hàm: “???”
Tô Ánh Hàm không dám tin tưởng mà ngồi dậy, ngơ ngác nhìn chằm chằm vào cánh cửa Tần Tu vừa mới khép lại.
Sau đó đâu?
Cứ như vậy?
Không có tiếp theo nữa ư?
Tô Ánh Hàm không thể nào tiếp thu được sự thật này, cô nằm trở về, thuyết phục chính mình rằng Tần Tu có thể là đi lấy bao, cơ mà cứ như vậy qua nửa giờ sau, Tần Tu cũng vẫn không có ý quay lại căn phòng này.
Thân thể Tô Ánh Hàm được chăn đắp lên thật ấm áp, nhưng trái tim cô thì càng ngày càng lạnh.
Gì đây trời???
Tô Ánh Hàm không cam lòng bước xuống giường, đi tới chỗ cái gương toàn thân thật lớn đặt ở góc phòng.
Không tài nào hiểu được, Tô Ánh Hàm lục lọi trong túi xách lấy di động ra, đứng trước gương, bày ra một cái tư thế thật là kiều mị khoe hết toàn thân, chụp ảnh lại, gửi cho Tần Nhiên.
【 Em trông khó coi sao? 】
【 Em không gợi cảm sao? 】
【 Em không có lực hấp dẫn đối với đàn ông sao? 】
Tần Nhiên trực tiếp gọi điện thoại đến.
“Bộ dáng oán phụ của em bây giờ là như thế nào đây? Kế hoạch lăn giường cùng anh trai anh thất bại?”
Tô Ánh Hàm: “Nếu mà lăn được giường rồi thì lúc này em còn cùng anh nói chuyện phiếm sao?”
Tần Nhiên liền cười, “Đã sớm bảo là anh trai anh rất khó thịt rồi mà không tin, lúc này vấp phải trắc trở rồi thấy chưa? “
Tô Ánh Hàm vô cùng vô cùng tức giận.
Tần Nhiên nhẹ nhàng dỗ cô: ” Em không phải chỉ là muốn tìm một người đàn ông để phá thân, nếm thử một chút cảm giác tính ái thôi sao, như vậy đi, bên cạnh anh trai anh có một đống bằng hữu…”
Tô Ánh Hàm càng tức giận hơn: ” Cút đi! Bây giờ em chỉ muốn ngủ với một mình Tần Tu thôi, anh hoặc là nghĩ cách giúp em, hoặc là bây giờ em đến nhà anh từ hôn, anh lại đi tìm người khác làm bia đỡ đạn đi! “
Tần Nhiên sợ cô làm thật, sửa lời nói: “Được rồi, được rồi, bà cô của anh ơi, anh giúp em nghĩ cách còn không được sao?”
Tô Ánh Hàm: “Bằng không em trực tiếp nhào đến nói cho Tần Tu biết em muốn được anh ấy ȶᏂασ? “
Tần Nhiên vội vàng ngăn lại: “Đừng đừng, nếu em làm vậy thì cần gì giả vờ uống say nữa, anh trai anh không thích kiểu vội vàng.”
Tô Ánh Hàm: “Anh làm sao mà biết được là anh ấy không thích?”
Tần Nhiên: “Mấy năm nay có biết bao nhiêu là mỹ nữ vội vội vàng vàng đến câu dẫn, anh trai anh có bao giờ liếc họ lấy một cái đâu?”
Tô Ánh Hàm nói: “Nhưng em không giống họ.”
Tần Nhiên: “Em không giống chỗ nào?”
Tô Ánh Hàm nghiêm trang: “Em đẹp hơn.”
Tần Nhiên ở đầu bên kia điện thoại cười hết sức vui vẻ: “Bà cô yêu dấu của anh, anh biết em đẹp, nhưng vấn đề là từ trước giờ đâu phải là không có mỹ nữ dán đến chỗ anh trai anh đâu.”
Tô Ánh Hàm cắn môi: “Thế em nên làm gì bây giờ?”
Tần Nhiên suy tư một lát rồi đề xuất: “Bây giờ em cứ tiếp tục giả vờ thanh thuần đáng yêu đi, anh trai anh thích kiểu này.”
Giọng Tô Ánh Hàm đầy mùi thuốc súng: “Anh làm sao biết là anh ấy thích kiểu này? Chẳng lẽ bạn gái cũ của anh ấy là kiểu như vậy sao??”
Tần Nhiên vội vàng giải thích: “Anh ấy mấy năm nay không phải vội vàng làm việc thì cũng là cùng gia tộc tranh đấu, nào có bạn gái cũ? Còn lý do tại sao anh biết, đương nhiên là bởi vì nghề nghiệp của anh mách bảo rồi.”