- Việc này… ŧıểυ Nhã ngươi đừng làm thế nữa được không?,nếu cứ thế này ta làm sao mà ngủ được.
Tần Thiên hướng về phía Triệu ŧıểυ Nhã nói.
- Hi hi em cứ thế này a, anh Tần Thiên, anh không nên suy nghĩ xấu xa nha.
Triệu ŧıểυ Nhã hướng về phía Tần Thiên tinh nghịch nói.
- Ai da... Em nha, tại sao chân của em cứ đụng chạm chân của anh a.
Tần Thiên mồ hôi lạnh ứa ra, Triệu ŧıểυ Nhã lại dùng đôi chân thon trơn bóng của mình cọ sát, hơn nữa còn đi dần lên trên, hướng tổ truyền lợi khí đi tới.
A… Có sao, uhm, là em giúp anh gãi ngứa mà anh Tần Thiên.
Triệu ŧıểυ Nhã ngượng ngùng mà nói.
- Có kiểu gãi như vậy sao? Bị em loạn động anh càng thêm ngứa mất thôi.
Tần Thiên thầm nghĩ, trở người định đem chân Triệu ŧıểυ Nhã lấy ra.nhưng rất nhanh Triệu ŧıểυ Nhã lại gác lên hơn nữa lại còn gác lên hai đùi của Tần Thiên.
- Anh Tần Thiên em phải ôm anh mới có thể ngủ ngon được chứ.
Triểu ŧıểυ Nhã đột nhiên ôm trầm lấy cổ Tần Thiên khiến hai người sững sờ chấn động một lúc lâu
Triệu ŧıểυ Nhã giờ phút này tim đập vô cùng nhanh chóng, đây là lần đầu tiên nàng cùng một người đàn ông thân mật tiếp xúc như thế.Hơn nũa tổ khí của Tần Thiên lại không ngừng công kích khiến trong người nàng đã có chút cảm giác khô nóng, cả người bủn rủn không còn khí lực.
Mà giờ khắc này Tần Thiên lại càng thống khổ, tổ khí của mình rất không nghe lời phản bội mình,bắt đầu tấn công nơi sâu nhất trong Triệu ŧıểυ Nhã.Cảm giác này vô cùng thoải mái, nhưng hắn luôn đối đãi với Triệu ŧıểυ Nhã như em gái thì làm sao có thể làm ra hành động cầm thú này được.
- ŧıểυ Nhã, ngươi mau buông ta ra, nếu không sẽ xảy ra chuyện đấy.
Tần Thiên cố gắng đẩy Triệu ŧıểυ Nhã ra, nhưng tay lại chạm phải một địa phương mềm mại, ấm áp, ngược lại khiến hắn càng thêm khó chịu.
Triệu ŧıểυ Nhã đã thích Tần Thiên từ rất lâu nhưng không dám nói ra, cho tới nay Sở Tương Tương xuất hiện, khiến Triệu ŧıểυ Nhã cảm giác bị uy hiếp cho nên trên đường về nàng đã suy nghĩ rất nhiều rốt cuộc nghĩ ra phương pháp tuyệt diệu đó là đem thân thể cho Tần Thiên, như vậy hắn chẳng phải là của mình rồi còn gì.
- Mặc kệ, ta nhất định phải có được Anh Tần Thiên.
Tần Thiên hoàn toàn không nghĩ tới Triệu ŧıểυ Nhã lại phải làm như vậy nhất thời không kịp phản ứng nhưng rồi hỏa khí bị áp chế hồi lâu nhất thời bộc phát khiến đầu óc trống rỗng, nhiệt tình đáp trả lại Triệu ŧıểυ Nhã.
Triệu ŧıểυ Nhã trở nên mê man, nàng chưa từng nghĩ hôn môi lại sung sướиɠ như vậy. Triệu ŧıểυ Nhã càng thêm kích động, đáp trả kịch liệt. Mà Tần Thiên lật mình một cái đè Triệu ŧıểυ Nhã xuống dưới, hai tay bóp lấy đôi bạch thỏ của Triệu ŧıểυ Nhã một cách thô bạo, dùng sức mà nhào nặn. Triệu ŧıểυ Nhã mất đi lý trí, hoàn toàn để mặc Tần Thiên chơi đùa, một lúc thì hai tay nàng cũng ôm lấy đầu hắn, ép đầu hắn vào bộ ngực của mình. Tần Thiên cũng không có anh em gì nữa, há miệng ngoạm lấy một bên vυ", chiếc lưỡi đảo qua lại hạt đậu hồng, âm thanh giống như trẻ con ăn kẹo mυ"ŧ vang lên trong bóng đêm.
A…..!
Triệu ŧıểυ Nhã không nhịn được rên to, cặp đùi thon mịn quặp chặt lấy eo Tần Thiên. Vũ khí gia truyền của Tần Thiên và hắc động của Triệu ŧıểυ Nhã không ngừng cách vải ma sát lẫn nhau. Huyệt động của thiếu nữ đã ướt đẫm nước, từng hàng nước trong suốt chảy dọc đùi xuống ướt cả ga giường, cả người nàng nhũn ra, miệng rêи ɾỉ không ngừng.
Tần Thiên đưa tay bắt lấy tay nàng đặt trên ŧıểυ đệ đệ của mình, dạy nàng cách phục vụ mình bằng tay.
Cùng lúc đó một tay Tần Thiên cũng lần tới hắc động của Triệu ŧıểυ Nhã, chỉ vài động tác đã khiến Triệu ŧıểυ Nhã vô cùng kích động, bàn tay nhỏ bé của nàng cũng sục càng lúc càng nhanh. Tần Thiên cũng gia tăng tốc độ, miệng ngậm chặt hai con thỏ trắng, tay không ngừng vũ động càn khôn.
Hai người cứ quấn lấy nhau như vậy tới gần nửa tiếng, sau đó cùng hô lên một tiếng, ôm lấy nhau mà thở. Triệu ŧıểυ Nhã người đầy mồ hôi, hắc động xuân thủy bắn tung tóe ra khắp hai người và cả chăn đệm, một cảm giác cực khoái lan tràn ra toàn thân thể còn non nớt của thiếu nữ.
Chuyện tối nay, để cho Tần Thiên cảm thấy trong lòng rất không thoải mái, cảm giác mình quá tà ác rồi, hắn rất muốn tự trách chính mình một chút.
Vừa rồi một khắc cuối cùng Tần Thiên đã không có lấy đi xử nữ của Triệu ŧıểυ Nhã, chỉ giúp nàng hạ hỏa cũng bởi vì hắn coi nàng như là em gái, thứ hai nàng còn quá nhỏ. Triệu ŧıểυ Nhã cũng hiểu tâm tư của hắn chẳng qua là không muốn nghĩ tới quá nhiều thôi.
Giờ phút này, ở cách vách gian phòng của Tần Thiên, Sở Tương Tương nằm trên giường, mặt đỏ tới mang tai, cô hoàn toàn ngủ không được, bởi vì thanh âm mới vừa rồi thật sự là quá lớn, trận trận truyền vào trong lỗ tai của nàng, để cho thân thể của nàng cũng có phản ứng
- Tử sắc lang, đại sắc lang!
Sở Tương Tương mắng thầm, trong lòng có chút không thoải mái, bởi vì Tần Thiên không ngờ cùng Triệu ŧıểυ Nhã làm ra cái chuyện đó, bất quá nghĩ tới lời ông nhắn nhủ, trong lòng nàng cũng vừa bình tĩnh trở lại, bàn tay tiến tới hắc động của mình...
Mà ở gian phòng Tiêu Du, giờ phút này, Tiêu Du vẫn còn tỉnh, khóe miệng lộ ra một nụ cười, lầu bầu nói:
- ŧıểυ tử thối, thật vô dụng, mới có nửa tiếng đã ra rồi, thật là mất mặt...