Mười giờ đêm, ngày 31 tháng 9. Tại khu phố quán Bar.
Thời điểm sống về đêm của thành thị đang bắt đầu . Khu phố quán Bar cũng đầy ắp người, đa số người trẻ tuổi đều đến đây. Ở những chỗ hẻo lánh còn có thể thấy được những cặp đôi đang không ngừng vận động.
Giờ phút này, bên ngoài một hộ sở cao cấp có tên Thiên Địa đang nườm nượp người ra vào. Một chiếc xe xịn đỗ ở cửa Thiên Địa, đằng sau là mấy chiếc xe đi theo.
- A Thiên, xe này của anh trên thế giới cũng chỉ có mười chiếc mà thôi. Mỗi chiếc cũng phải đến năm ngàn vạn đó, hơn nữa không phải có tiền là có thể mua được đâu. Đây là tượng trưng cho thân phận đó nha. Anh làm sao mà mua được thế?
Phong Tử nhìn Tần Thiên bên cạnh kinh ngạc nói. Giờ phút này hai người đang ngồi trên chiếc Ferrari mà mẹ của Lý Phỉ Nhi tặng cho Tần Thiên. Hắn còn chưa bao giờ đi xe sang như vậy, mặc dù hắn là phú nhị đại, nhưng mới chỉ nhìn thấy chiếc Lamborghini sau trăm vạn mà thôi. Chiếc mấy ngàn vạn như thế này còn chưa có chạm qua a.
- Người thân ta tặng đó.
Tần Thiên nhìn Phong Tử tùy ý nói, bộ dáng dường như không thèm để ý tới chiếc xe.
- Mả mẹ nó, cuộc đời bất công a. Tại sao mềnh lớn lên đẹp trai như vậy lại không có người nào tặng xe nhể ?
Phong Tử vẻ mặt buồn bực nói.
- Đây chính là vấn đề về nhân phẩm đó.
Tần Thiên đắc chí nói.
- Hừ! khi nào lão tử phát tài cũng phải mua một chiếc đắt hơn cái này mới được.
Phong Tử nhìn Tần Thiên oán hận nói. Mạnh mẽ nhấn chân ga, phóng nhanh về phía trước. Mấy tên ŧıểυ đệ của Thiên bang phía sau nhất thời kinh hãi, nhanh chóng phóng xe đuổi theo. Chỉ tiếc, xe tải thì làm sao có thể so sánh với xe thể ȶᏂασ chứ. Bất quá, may mà bọn chúng biết hội nghị hắc đa͙σ mở ở đâu.
Rất nhanh, Phong Tử lái xe chở Tần Thiên tới cửa hội sở Thiên Địa. Khi xe dừng lại, tất cả ánh mắt đều hướng về phía bọn hắn, nơi này lái xe tới đều là lão đại của hắc đa͙σ. Ít nhất cũng chạy Mercesdes-Ben hay BMW… Nhưng không có ai chạy xe thể ȶᏂασ cả. Cho nên khi hai người Tần Thiên lái chiếc xe này đến, lập tức hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người.
Hai mỹ nữ tiếp viên liền tiến lên đón tiếp hai người, mỗi người một bên cửa xe.
Cửa xe được mở từ phía dưới lên, kiểu mở cửa xe này thực quá hoành tráng đi. Phong Tử cùng Tần Thiên một thân tây trang đi ra, hai mỹ nữ lập tức ôm tay hai người, ra hiệu cho hai người đi vào bên trong.
Có mấy lão đại của các quán bar thấy Tần Thiên cùng Phong Tử đi ra, liền nhận ra đó là ai.
- Hừ! Cho các người đắc ý, chờ xem các người sẽ thế nào?
Lão đại của một thế lực hắc đa͙σ nhìn hai người Tần Thiên lạnh lùng cười nói, lập tức xoay người rời đi. Không ít người thấy Tần Thiên, lập tức bàn luận, bởi vì danh tiếng của Tần Thiên rất vang rội trong phố quán Bar này.
- Con mẹ nó, không nghĩ còn có loại đại ngộ này.
Phong Tử nhìn mỹ nữ chân dài bên cạnh đang vịn cánh tay mình thầm nghĩ. Một tay mò xuống mông hung hăng bóp một cái, mỹ nữ chân dài nhất thời phát ra tiếng rên động lòng người, làm cho Phong Tử thần hồn điên đảo.
- Phong Tử, văn minh tý chứ. Đừng làm tao mất mặt.
Tần Thiên nhìn Phong Tử nghiêm túc nói. Phong Tử lập tức gận đầu cùng mỹ nữ đi vào bên trong hội sở. Bên trong có một chiếc bàn, ở đó có người thu thiệp mời. Phong Tử đi tới, lấp thiệp mời ra, giống như những lão đại khác, trực tiếp đặt lên bàn, chuẩn bị rời đi.
- Đợi một chút. Các người chưa thể đi vào, còn phải kiểm tra thiệp mời đã.
Tên thu thiệp nhìn hai người lạnh lùng nói.
- Chúng ta đều là lão đại với lão nhị của Thiên bang. Còn cần phải kiểm tra sao?
Phong Tử nhìn tên kiển tra thiệp nói.
- Cái gì mà lão Đại Thiên bang? Không quen biết, chờ ta xem cái thiệp này thật hay giả đã. Tránh cho chó mèo lẫn lộn.
Người kiểm nghiệm nhìn hai người Tần Thiên nói, bộ dạng không đem hai người để trong mắt, cực kỳ lớn lối.
Phong Tử nhất thời nổi giận, thằng này dám xem thường bọn hắn. Hơn nữa còn so sánh bọn hắn với cho mèo, đang chết chín là thằng này ngang nhiên muốn làm khó hai người mình. Người khác thì ném thiệp mời xong rồi đi vào, giờ lại muốn kiểm tra thiệp của bọn hắn, thằng này cố ý coi thường bọn hắn.
Tần Thiên nhìn bộ dạng Phong Tử muốn nổi điên, lập tức kéo hắn lại. Không để cho hắn vong động, Phong Tử chỉ có thể nhịn xuống.
Tên kiểm tra này nhìn hai người, cười lạnh một tiếng, trong mắt vô cùng xem thường. Cầm thiệp mời có gần ba mươi chữ cái kia xem đi xem lại, khoảng năm sáu phút mới để xuống.
- Là thật.
Tên kiểm tra thiệp nhìn hai người tùy ý nói, rồi ném chiếc thiệp lên bàn.
Tần Thiên nhìn thằng cha kia kiểm tra xong, Tần Thiên bảo Phong Tử đi vào bên trong. Không nghĩ tới, lại bị tên kia chặn lại.
- Mẹ kiếp, bây giờ mày muốn gì?
Phong Tử cả giận nói.
- Thiệp mời không sao? Chỉ là các người phải chứng minh một chút xem các người có phải là người được mời hay không, nếu không thì không thể đi vào.
Tên kiểm tra nhìn hai người cười lạnh nói.
- Đệch cụ mài. Đương nhiên là bọn tao rồi, chẳng lẽ còn có người giả mạo sao?
Phong Tử chỉ tên kia cả giận nói.
- Tao làm sao biết, nếu các người giả dạng tới để phá hoại đại hội, tao đảm đương không đc a. Cho nên phiền các người chứng nhận thân phận đi.
Tên kiểm tra thiệp nhìn hai người cười lạnh nói. Lại thấy Tần Thiên có vẻ thờ ơ, trong mắt tràn đầy vẻ khinh thường.
Giờ phút này, không ít lão đại từ phía bên ngoài đi vào, nhìn nơi này ồn ào, không khỏi hiếu kỳ muốn xem một chút. Lại thấy Tần Thiên, âm thầm vui mừng, không có ai đi lên hỗ trợ, hiển nhiên là muốn xem Tần Thiên xấu mặt thế nào.
Bên trong đám đông, có một tên bất nam bất nữ đang nhìn cảnh tượng này. Đây cũng chính là hắn bày ra, mục đích là để hạ nhục Tần Thiên, xem ra rất thành công, làm cho hắn vô cùng sung sướиɠ.
- Mẹ nó, tao chém chết mày.
Phong Tử cả giận nói, lập túc giơ tay định đánh tên thu thiệp. Nhưng lại bị Tần Thiên nhanh chóng bắt lại, dùng ánh mắt nói cho Phong Tử, để hắn tự mình động thủ.
- Được, giấy căn cức thì có thể, nhưng tao lại không mang, có lẽ tao không vào được rồi.
Tần Thiên nhìn thằng cha kia nói.
- Đúng vậy, nếu mày không có cách nào chứng minh thân phận thì mày không vào được rồi.