Tần Thiên đang ở bên trong phòng tu luyện, đột nhiên tiếng di động vang lên đánh thức hắn, cầm lấy điện thoại, ra là mỹ nữ lão sư môn bơi lội lần trước gọi đến, trong đầu liền hiện lên bộ dáng Dư Kiều đang mặc đồ tắm, lòng không khỏi ngứa ngáy. Hơn nửa đêm, Dư Kiều gọi điện thoại cho mình làm gì a, Tần Thiên lập tức quyết đoán nhấn xuống nút trả lời.
- Này, Tần Thiên, có thể hay không ra ngoài bồi tiếp Lão sư a!
Vừa kết nối, bên kia liền truyền đến thanh âm lớn hơn bình thường của Dư Kiều, nghe tâm tình tựa hồ cực kỳ không ổn định, còn có tiếng nhạc huyên náo xung quanh, vừa nghe cũng biết là ở bên trong quán rượu.
- Này, Lão sư, cô ở chỗ nào!
- Ha ha... Ta ở... Ta ở bên trong quán rượu Địa Chấn... cậu mau tới đây!
Dư Kiều ở bên kia đứt quãng nói, nói xong liền cúp máy. Tần Thiên lập tức thu thập mọi thứ, mở cửa hướng phía ngoài đi ra.
- Tỷ, Tương Tương, em đi ra ngoài một chút!
Tần Thiên hướng về phía Tiêu Du cùng Sở Tương Tương đang xem TV nói, sau đó chạy đi. Đi xuống lầu, Tần Thiên liền cho xe hướng quán bar đi tới.
Chỉ chốc lát, xe đã dừng trước cửa quán bar Địa Chấn. Còn chưa đi vào, Tần Thiên đã nghe được bên trong truyền đến tiếng nhạc đinh tai nhức óc, phòng ốc giống như rung lên, vào trong, nhất thời lỗ tai hắn cơ hồ bị tiếng nhạc làm cho muốn điếc. Bên trong đèn mở mờ mờ, rất nhiều cặp nam nữ ở trong sàn nhảy la to, lắc lư quần quại.
Tần Thiên nhìn quanh một lượt, liền thấy nàng ngồi ở trong góc, hai tên côn đồ cắc ké ở đâu không biết đang động tay chân với nàng. Bộ dáng Dư Kiều uống rượu say, đưa tay ngăn cản hai tên côn đồ kia, Tần Thiên vừa thấy lập tức đi tới.
- Cút ngay!
Tần Thiên đi tới, nhìn hai tên côn đồ lạnh lùng nói, hai tên kia vừa thấy Tần Thiên tới quấy rầy chuyện tốt của bọn hắn, nhất thời rất khó chịu, bất quá thấy ánh mắt lạnh như băng của Tần Thiên thì dừng lại, một tên nói nhỏ cho cho tên kia nghe gì đấy, ngay sau đó cả hai liền rời đi.
- Dư Lão sư, là tôi, Tần Thiên, làm sao cô uống nhiều như vậy a!
Tần Thiên nhìn Dư Kiều nói lớn. Dư Kiều nhìn Tần Thiên mê say, trong miệng ha hả cười một tiếng, đột nhiên mạnh mẽ đưa tay ôm cổ hắn, miệng đỏ nhỏ nhắn hướng lấy Tần Thiên hôn lên, cái lưỡi nhỏ thơm tho trực tiếp tiến vào bên trong chơi đùa với đầu lưỡi của hắn, hai tay ở phía sau lưng hắn cũng không ngừng hoạt động.
Tần Thiên một tay vội vàng lấy nàng tách ra, hai tay bắt lấy hai vai nàng, lung lay mấy cái, hô lớn:
- Lão sư, cô tỉnh chưa, tôi là Tần Thiên đây!
- Ha ha, Tần Thiên... Tần Thiên là ai a, Tần Thiên... Ha ha a...
Dư Kiều nhìn Tần Thiên ha hả cười nói, lần nữa hôn đến, Tần Thiên vội vàng ngăn trở nàng.
- Lão sư, cô uống rượu say rồi, nhà cô ở ở nơi đâu a, tôi đưa cô trở về!
Tần Thiên nói lớn, nhưng là Dư Kiều cũng không có để ý tới, ý vị muốn hôn Tần Thiên, hơn nữa tay còn đang sờ loạn trên người hắn.
- Bà mẹ nó, say rượu loạn tính a.
Tần Thiên thầm nghĩ, nhìn bộ dạng Dư Kiều say bí tỉ, một tay bế nàng lên, hướng phía ngoài đi ra, chuẩn bị tìm một chỗ cho nàng ở, nếu không, lưu nàng ở chỗ này quá nguy hiểm. Vừa ra đến cổng quầy rượu, Tần Thiên thấy hai thằng trẻ trâu khi nãy đã tụ tập ở đâu ra bảy tám con trâu khác, thấy Tần Thiên ôm Dư Kiều đi ra, lập tức liền vây lại.
- Hừ! ŧıểυ tử, đem nữ nhân trên người của ngươi để xuống, nếu không Lão Tử giết chết ngươi!
Một tên hướng về phía Tần Thiên la lối.
- Giết ta sao!
Tần Thiên lạnh lùng nói, không muốn cùng đám cắc ké này làm trễ nãi thời gian, trực tiếp đưa tay lên, mạnh mẽ cầm lấy mái tóc dài của hắn, đem tóc cùng với da đầu trực tiếp một phát kéo ra, nhất thời một mảng màu trắng của cái đầu lộ ra, nhưng lập tức lại bị máu đỏ tươi che phủ, chảy cuồn cuộn trên khuôn mặt .
- Aaa!
Tên này lăn lộn trên mặt đất kêu thảm, những tên côn đồ cắc ké khác thấy Tần Thiên khủng bố như vậy, vừa ra tay đã lột sạch da đầu người ta, không khỏi giật mình.
- Chọc đến ta thì chỉ có chết mà thôi.
Tần Thiên nhìn đám còn lại lạnh lùng nói, sau đó ôm Dư Kiều rời xa quán bar, những tên còn lại đứng nhìn Tần Thiên rời đi, không ai dám ngăn cản, chúng đều đã bị thủ đoạn của Tần Thiên làm cho vãi linh hồn rồi.
Tần Thiên ôm Dư Kiều đi tìm khách sạn, nhưng nàng một chút cũng không chịu yên, đưa tay dùng sức mò mẫm trên người, cái miệng nhỏ thì hôn khắp cổ của hắn, hơn nữa, một cái tay còn chộp vào thằng nhỏ bên dưới. Tần Thiên vốn là ôm mỹ nữ đầy mùi thơm như vậy cũng đã không thể bình tĩnh rồi, mà Dư Kiều còn làm như vậy khiến hắn cơ hồ gần như muốn bộc phát ra.
- Lão sư, cô mau buông tay, nơi đó không thể làm bậy, sẽ xảy ra chuyện đấy!
Tần Thiên vội vàng nói, một tay lấy tay nàng gỡ ra rồi ôm nàng bước nhanh vào trong khách sạn gần đó.
- Mau, cô lấy cho ta một phòng!
Tần Thiên gấp gáp nói với lễ tân, người kia nhìn hắn ôm Dư Kiều, hơn nữa nàng còn đang loạn động trên người Tần Thiên, nhất thời liền biết chuyện gì xảy ra rồi, khách sạn gần quán bar, chính là tiếp đãi loại người này nhiều nhất.
- Năm trăm đồng, tiên sinh!
Lễ tân lấy ra chìa khóa phòng cho Tần Thiên, còn giấy tờ tùy thân không thèm quan tâm đến. Tần Thiên lập tức lấy ra năm trăm đồng cho nàng rồi cầm chìa khóa hướng gian phòng đó đi tới, dọc theo đường đi Dư Kiều quả thực giống như phát điên, đưa tay đem Tần Thiên y phục lục tung lên, trong miệng phát ra thanh âm kiều mỵ, bộ dáng cực kỳ mê người.
- Bà mẹ nó, nàng có bị bỏ thuốc không đây!
Tần Thiên thầm nghĩ, biểu hiện Dư Kiều quả thật cùng động dục không có gì khác biệt, hẳn là bị người ta hạ thuốc.
- Ài, cái này quá phiền toái! (ta khinh.. .miếng ngon dâng tận miệng còn dám than phiền toái... thiên lý ở đâu)
Tần Thiên nghĩ, vội vàng mở cửa phòng, một tay đặt Dư Kiều trên giường, không nghĩ tới Dư Kiều hai tay kéo cổ hắn xuống, hai chân trực tiếp kẹp lấy eo Tần Thiên, cả người gắt gao dán chặt lấy, miệng nhỏ mạnh mẽ hướng mặt hắn hôn tới tấp.
- Mau buông ra a, Dư Lão sư!
Tần Thiên nói lớn, mặc dù hắn rất muốn thịt nàng, nhưng là Dư Kiều hiện tại trúng thuốc, Tần Thiên cũng không muốn giậu đổ bìm leo, có làm thì cũng phải để người ta nguyện ý mới được. Mà Dư Kiều căn bản không biết Tần Thiên đang nói cái gì, liều mạng ôm chặt, cuồng nhiệt ma sát bên dưới với hắn, cơ hồ trên mặt và cổ của hắn đều bị nàng hôn lấy, tiếng thở gấp kiều mị không thôi.