Tần Thiên nhìn bộ dạng xấu hổ của Hàn Thi Vũ thì cười gian không dứt. Tuy nhiên trong lúc đấy hắn cũng không nhàn rỗi, mở vòi nước chỉnh nhiệt độ thích hợp. Xong xuôi, Tần Thiên đưa tay lên định cởi nốt áo lót của nàng.
- Không cần!
Hàn Thi Vũ lập tức cự tuyệt, hai tay ôm nhưng cũng chỉ vừa đưa lên, bàn tay hắn đã nhanh chóng hướng cấm địa vuốt ve một cái, nhất thời cơ thể Hàn Thi Vũ run lên, tay nàng lập tức buông phía trên mà chuyển xuống phòng hộ phía dưới. Chớp lấy thời cơ, một tay đã đưa lên cởi áo ngực của nàng xuống, nhất thời hai khối tròn xoe, trắng nõn cực kỳ mê người lộ ra ngoài. Tần Thiên trực tiếp đưa tay lên nhẹ nhàng xoa bóp.
- A... Tần Thiên, không được.
Hàn Thi Vũ vội vàng nói, nhưng Tần Thiên nào có để ý đến nàng, ngược lại còn dụng lực, nhất thời làm cho cơ thể Hàn Thi Vũ kịch liệt lay động, thân thể như chạm vào điện tê tê, run run, khí lực bị rút hết.
Tần Thiên thừa cơ hội, một tay đưa xuống cởi nốt qυầи ɭóŧ nàng ra, rồi nhanh chóng ôm cơ thể trắng nõn không mảnh vải che thân của Hàn Thi Vũ vào bồn tắm ngồi xuống, chỉnh tư thế để cả hai người đều ngâm trong nước.
- Thi Vũ, để anh giúp em tắm.
Tần Thiên vuốt ve khuôn mặt Hàn Thi Vũ nhẹ nhàng nói.
- Không... không được, để em tự tắm.
Cả hai người đều không một mảnh vải che thân, điều này làm nàng cực kỳ khẩn trương.
- Anh giúp em tắm rửa sạch sẽ.
Tần Thiên si ngốc nói, hai tay đặt ở bộ ngực lớn của nàng ra sức vuốt ve làm cho Hàn Thi Vũ rêи ɾỉ không ngớt.
- Thi Vũ, thoải mái không?
Tần Thiên nhìn khuôn mặt đỏ ứng Hàn Thi Vũ nói.
- Thoải... thoải mái.
- Vậy em có muốn hay không?
- Em... em...
Hàn Thi Vũ xấu hổ không biết trả lời, Tần Thiên thấy nàng bộ dáng cực kỳ mê người, độ mạnh yếu trên tay cũng gia tăng một chút, nhất thời làm Hàn Thi Vũ lớn tiếng rên lên.
Tần Thiên nhìn bộ dạng nàng như thế liền bế lên, đặt nàng ngồi ở bồn cầu bên cạnh dựa vách tường, hai tay ôm lấy hai khối cầu lớn của nàng, hé miệng ngậm hạt nho đỏ bắt đầu ăn.
- A... A...
Hàn Thi Vũ rêи ɾỉ không thôi, thân thể kịch liệt run rẩy, khu vựa cấm liên tục phun nước, trước ngực cũng ứng hồng, vừa thoải mái vừa khó chịu.
- Thi Vũ, rất thoải mái đúng không, có thích hay không?
Tần Thiên dừng lại nhìn Hàn Thi Vũ hỏi, dùng đầu ngón tay đẩy đẩy hạt nho nhất thời làm cho Hàn Thi Vũ thở gấp.
- Tho.. Thoải mái.
Hàn Thi Vũ thẹn thùng nói.
- Có muốn anh dùng sức một chút không.
- Muốn...
Hàn Thi Vũ nhắm mắt lại nói. Tần Thiên nghe vậy liền hé miệng một lần nữa ngậm vào hạt nho nhấm nháp. Hàm răng thỉnh thoảng cắn mấy cái, tay kia ra sức xoa bóp bên còn lại của nàng, làm cho Hàn Thi Vũ lớn tiếng rêи ɾỉ, hai tay ôm chặt đầu Tần Thiên.
Tần Thiên ngậm hết trai nho trái lại đổi trái nho phải làm cho địa phương cấm của Hàn Thi Vũ nước chảy như suối, lại ngứa ngày khó chịu, giống như có con kiến nhỏ đang chạy loạn vậy.
- Tần... Tần Thiên, anh có thể tiến vào hay không!
Hàn Thi Vũ không nhịn được mở mắt ra nhìn Tần Thiên nói, khu cấm địa thật sự ngứa, nhưng nàng không dám cho tay xuống sợ Tần Thiên bảo mình da^ʍ đãиɠ.
- Được, chờ anh.
Tần Thiên cúi đầu xuống nhẹ nhàng tách hai bắp đùi của nàng ra, liền nhìn thấy địa phương thần bí phong quang vô hạn.
- Không được nhìn , không được nhìn. (biên: giờ nào rồi còn kô nhìn)
Hàn Thi Vũ vội vàng nói, hai tay ngăn cản nhưng lại bị Tần Thiên bắt được.
- Xinh đẹp như vậy tại sao lại không nhìn chứ.
Tần Thiên cười dẫm đãng nói, đem Hàn Thi Vũ hai chân tách hẳn ra. Lập tức từng chi tiết ở địa phương thần bí kia đều lộ ra, lông mu đen nhánh, rậm rạp, hai mảnh ŧıểυ thịt che lấy huyệt động phấn hồng, nhìn cực kỳ giống một cái miệng nhỏ.
Tần Thiên vươn ngón tay ra vuốt ve dọc theo khe hở phía trước, nhất thời làm cho Hàn Thi Vũ rên lên nước trong huyệt động liền phun ra ngoài. Tần Thiên cực kỳ kích động không nhịn được dùng ngón tay chà xát vài lần, làm cho huyệt động trào ra càng nhiều nước, cả người Hàn Thi Vũ cũng không ngừng run rẩy. Tần Thiên vừa thấy liền đem miệng hướng tới ŧıểυ đậu ngậm chặt.
- A!
Hàn Thi Vũ nhất thời rên lớn, thân thể kịch liền run rẩy, nước trong huyệt động cũng mãnh liệt trào ra.
- Tần Thiên, anh mau đi vào, em... em không chịu được nữa.
Hàn Thi Vũ giờ phút này cũng không quan tâm nhiều nữa, chỉ hy vọng Tần Thiên sớm đi vào, bên dưới thật quá ngứa rồi.
Tần Thiên cũng sớm không nhịn được, đạt sát khí cũng cứng như thép rồi, lập tức đứng lên, một tay bế Hàn Thi Vũ đi tới bồn rửa tay, để nàng chống hai tay ở trên đó, hướng mông về phía mình, lấy tay tách đùi nàng lộ ra cái khe hở không ngừng chảy nước kia.
Tần Thiên cầm đại sát khí của mình ở cửa huyệt động cọ xát mấy cái rồi mới dần tiến vào bên trong.
- A!
Hàn Thi Vũ rên lên một tiếng vẻ mặt ửng hồng, mê say. Tần Thiên đặt hai tay ở eo nàng, phía dưới cũng bắt đầu hoạt động càng lúc càng nhanh, phát ra âm thanh “bành bạch”. Hàn Thi Vũ cũng rêи ɾỉ như có tiết tấu vang lên, nàng cũng lực không chế địa phương của mình nỗ lực nghênh đón Tần Thiên đang đánh sâu vào.
Tần Thiên vừa đánh sâu vào bên trong huyệt động, hai tay từ eo cũng bắt lấy bộ ngực lớn dùng sức xoa bóp. Dưới tình huống trên dưới đồng thời bị công kích khiến cho Hàn Thi Vũ càng lớn tiến rêи ɾỉ, cũng may ở đây cách tâm tốt, không tất cả mọi người đều nghe được âm thành của nàng rồi.
Không biết bao lâu, hai người đồng thời phát ra âm thanh cao ngất, kịch liệt run rẩy, song song cùng đạt tới đỉnh. Hàn Thi Vũ trực tiếp gục trên bàn rửa tay, cái cảm giác lên đỉnh làm nàng thoải mái muốn ngất đi thôi, thật sự kỳ diệu.