Cô ta đưa mắt dò hỏi Giang Nhiên, thấy anh không tỏ thái độ phản đối gì, lập tức hiểu ra đó là sự ngầm đồng ý.
Nhân viên đăng ký lập tức mỉm cười nói: “Vậy thì chúc mừng cô nhé.”
Người ta tươi cười tiếp đón, Lâm Bất Ngữ cũng cười tươi đáp lại: “Cảm ơn, cảm ơn.”
Nhân viên đăng ký: “Vậy thì cô đi theo tổ trưởng Giang đi.”
Lâm Bất Ngữ bước theo sau Giang Nhiên, suốt dọc đường, cô cứ tò mò không ngớt.
Tò mò dị năng của những người sở hữu dị năng rốt cuộc được sử dụng như thế nào.
Thế giới này thật kỳ diệu.
Giang Nhiên đưa cô đến một căn biệt thự độc lập, biệt thự chia làm 3 tầng: trên, giữa, dưới.
Toàn bộ biệt thự đều là nơi ở của thành viên tổ A, Giang Nhiên ở tầng 3. Nhưng giờ đang là ban ngày, các thành viên khác đều đã ra ngoài làm nhiệm vụ.
Giang Nhiên dẫn cô đến trước cửa một căn phòng trên tầng 3, Lâm Bất Ngữ quay đầu lại hỏi anh: “Đây là chỗ tôi sẽ ở sau này à?”
Giang Nhiên nhướng mày, mỉm cười đáp: “Đúng vậy.”
Giọng nói mang theo ý cười, nghe qua rất dịu dàng. Nhưng vì đã biết rõ nhân vật này, Lâm Bất Ngữ chẳng hề tin anh là người tử tế.
Cô đưa tay đẩy cửa ra.
Đập vào mắt là phong cách đen kịt u tối toàn tập.
Rèm cửa màu đen, giường màu đen, ga giường và chăn gối cũng màu đen, ngay cả tủ quần áo cũng màu đen nốt.
“Đây là phòng tôi ở hả?”
Giang Nhiên bước qua cô, đến bên cửa sổ, kéo rèm ra, bổ sung: “Cũng là phòng của tôi.”
Lâm Bất Ngữ chớp chớp mắt, đều là tiếng Trung mà sao cô nghe lại thấy mơ hồ như đang nói tiếng người ngoài hành tinh vậy?
Có phải... có phải là cái ý cô đang nghĩ không?
Hồi lâu không thấy cô đáp, Giang Nhiên quay lại, nửa cười nửa không nhìn cô: “Đây là lựa chọn của cô, chẳng phải sao?”
Nhìn gương mặt điển trai tuấn tú của anh, đầu óc Lâm Bất Ngữ xoay vòng vòng.
Vậy ra, cái gọi là “đi theo” mà nhân viên đăng ký nói, thật sự là... bạn giường?
Chẳng trách lúc rời đi, nhân viên đăng ký lại nhìn cô với ánh mắt đầy hóng hớt như vậy.
“Ờm...” Cô đột nhiên cạn lời.
Giang Nhiên bật cười khẽ: “Cô muốn nói là cô hiểu nhầm ý của nhân viên đăng ký? Xin lỗi nhé, ở căn cứ Lam, một khi đã sắp xếp công việc thì không thể thay đổi. Trừ khi cô thức tỉnh dị năng, hoặc thể hiện ra giá trị vượt trội, nếu không, trước đó... cô chỉ có thể chấp nhận công việc căn cứ phân công, và nghiêm túc thực hiện.”
Từ “nghiêm túc thực hiện”, từng chữ như được anh cố ý nhấn mạnh.
Lâm Bất Ngữ lần này thật sự câm nín luôn rồi. Cô muốn tiếp cận Giang Nhiên, nhưng đâu có muốn tiếp cận gần sát vách như vậy!
"Ờm, nhu cầu của anh nhiều không?”
Nếu không cần nhiều lắm, cô sẽ để hệ thống nghĩ cách lừa qua cho xong.
Câu nói bất ngờ này khiến Giang Nhiên hơi sửng sốt.
Ánh mắt đen sâu như mực của người đàn ông thoáng xẹt qua vẻ ngạc nhiên.
Anh nhìn chăm chăm Lâm Bất Ngữ, lông mày vô thức cau lại.
Chẳng lẽ cô thật sự là kiểu bán thân cầu bảo vệ, chứ không phải gián điệp do căn cứ khác cài vào căn cứ Lam?
Lâm Bất Ngữ thông minh vô cùng.
Dù Giang Nhiên chỉ sững người trong chớp mắt, nhưng vẫn bị cô bắt được.
Điều đó nói lên điều gì? Cho thấy người này chỉ đang muốn thăm dò cô, vốn dĩ chẳng hề định làm gì thật.
Đây là thế giới trong truyện.
Mà thế giới truyện thì thường có một quy luật: Các vai phản diện nổi bật, nam chính hay nam phụ đều "giữ thân như ngọc", trước khi gặp được tình yêu đích thực tuyệt đối không đụng đến chuyện nam nữ.
Lâm Bất Ngữ chính là kiểu người "địch mạnh thì tôi yếu, địch yếu thì tôi lấn tới".
Thấy Giang Nhiên không tiêu hóa nổi, ngược lại cô càng thêm bạo gan.
Nhiệt tình bước đến gần anh, hai tay nâng niu lấy tay phải anh, vẻ mặt đầy thành kính: “Đã là bạn giường của anh rồi, thì anh đừng khách sáo nữa. Nào, tôi sẵn sàng rồi.”
Giang Nhiên cúi đầu nhìn bàn tay phải của mình.
Bàn tay thon dài đang được hai bàn tay nhỏ mềm mại nâng niu, cô thậm chí còn thân mật áp nó lên má mình cọ nhẹ mấy cái.
“Cô thật sự muốn làm bạn giường của tôi à?” Giọng nói trầm thấp, không rõ vui hay giận.
Lâm Bất Ngữ là kiểu người điển hình của trường phái “diễn sâu”. Biết chắc Giang Nhiên sẽ không làm gì cô, nên đầu óc cô lập tức toàn mấy câu thả thính sến súa.
“Đương nhiên rồi, chẳng phải anh nói rồi sao? Căn cứ không cho rút lại nhiệm vụ đã phân, trừ khi tôi thức tỉnh dị năng hoặc có giá trị lợi dụng cao hơn, mà tôi thì không có cả hai. Hơn nữa, được làm bạn giường của anh, chính là ước nguyện của tôi ngay từ ánh nhìn đầu tiên.”