Sốc! Chị Đại Zombie Cưng Chiều Mỹ Nam Phản Diện Điên Phê!

Chương 29

Trước Sau

break

Còn zombie biến dị, màu mắt sẽ phân cấp theo thứ tự từ thấp đến cao: đỏ - cam - vàng - lục - lam - chàm - tím.

Những con đuổi theo cô lúc này, con thấp nhất cũng là loại mắt đỏ.

Máu của cô thậm chí có thể giúp zombie mắt trắng tiến hóa thẳng lên cấp mắt lục.

Còn mấy con cô vừa chọn? Vốn dĩ đã là zombie mắt lục rồi. Vừa uống máu cô xong, trong chớp mắt đã vọt lên cấp lam.

Zombie mắt lam là cấp siêu cao.

Tổng cộng có 5 con.

Lâm Bất Ngữ đã chạy đến một góc tường, lưng dựa vào vách, lạnh lùng ra lệnh cho bọn chúng: “Giết sạch đám phía sau.”

Gần như vừa dứt lời, 5 con zombie cấp cao kia lập tức hành động.

Tốc độ nhanh đến mức như xé gió, điên cuồng càn quét, chém giết cả đám zombie ùn ùn kéo đến phía sau.

Lâm Bất Ngữ cảm thấy đầu mình như muốn nổ tung.

Những con zombie đã uống máu cô, tuy đang nghe lệnh cô mà hành động, nhưng đồng thời chúng cũng đang phản kháng.

Do tinh thần lực của cô lúc này quá yếu, không đủ để hoàn toàn áp chế zombie cấp cao. Bọn chúng đang đấu đá trong ý thức, tìm cách thoát khỏi sự khống chế của cô.

Zombie cũng giống như dã thú, muốn làm thủ lĩnh, phải là kẻ mạnh nhất.

Hiện tại cô không có tinh hạch, không có sức mạnh để áp đảo nhưng lại sở hữu dòng máu khiến chúng phải phục tùng. Vì vậy, chúng vừa bị ép nghe lời, vừa điên cuồng chống đối.

Dù vậy, ít nhất tạm thời cô vẫn an toàn với 5 con zombie cấp lam này.

Lâm Bất Ngữ lập tức cúi người, nhặt mấy cái đầu zombie rơi lăn lóc dưới đất, sau đó dùng tay không, móc thẳng vào bên trong.

Cô không còn thời gian để ghê tởm hay thấy kinh hãi nữa.

Phải nhanh chóng nhặt được tinh hạch zombie rồi nhét luôn vào miệng! Cô phải ăn tinh hạch zombie. Phải nhanh chóng mạnh lên.

Trong thế giới này, chỉ cần cô không chảy máu, zombie sẽ không chủ động tấn công cô.

Nhưng mà lỡ thì sao?

Lỡ một ngày nào đó, cô đụng trúng “đứa con bất hiếu” vua zombie mới khốn kiếp thì sao?*

(*Ý ở đây nghĩa là hiện giờ Lâm Bất Ngữ là vua zombie, tương đương như “mẹ” của tụi zombie, nếu có đứa muốn “lên ngôi” thì phải giết “mẹ” - nữ chính.)

Nếu cái tên trời đánh đó phát hiện ra cô vẫn chưa toi, rồi tập hợp toàn bộ zombie trong thiên hạ kéo đến xử cô thì làm sao?

Lâm Bất Ngữ ăn đến phát ngán, gần như muốn nôn.

Chưa kịp tiêu hóa xong đống tinh hạch nuốt vào, cảm giác được mấy con zombie do cô điều khiển sắp sửa thoát khỏi sự khống chế, cô lập tức quay đầu bỏ chạy, chẳng thèm nói một câu.

Phải chuồn ngay trước khi chúng hoàn toàn thoát khỏi kiểm soát.

Cô quay lại đường cũ, một tay chống vào bệ cửa sổ, phóng người nhảy ra ngoài.

Mãi đến lúc gần tiếp đất, cô mới giật mình phát hiện Giang Nhiên và mọi người vẫn đang chờ cô!

Mẹ nó, nhân gian quả nhiên còn chút hơi ấm!

Nhiếp Phi cùng những người khác thấy cô bình yên vô sự trở về, ai nấy đều sửng sốt không nói nên lời.

Có thể thoát thân giữa bầy zombie biến dị đông nghẹt như thế?

Tô Nhã và Nhiếp Phi liếc nhìn nhau, trong mắt tràn đầy vẻ chấn động.

Ngay cả Tiêu Kinh Thừa luôn giữ được bình tĩnh, cũng không nhịn được phải buột miệng chửi: “Mẹ nó, đúng là đóa hoa ăn thịt người.”

Đã sống sót dưới tay lũ zombie đó, thì chẳng ai còn dám xem cô là loài tơ hồng yếu ớt nữa.

Chỉ có Giang Nhiên, vào giây phút cô tiếp đất an toàn là hung hăng nhắm mắt lại.

Lâm Bất Ngữ mở cửa xe, phóng thẳng lên ghế sau, ngồi ngay cạnh Giang Nhiên.

“Đi thôi, còn chờ gì nữa, không đi là chết cả lũ đấy!”

Nhiếp Phi lúc này mới hoàn hồn lại, ý thức được lũ zombie sẽ đuổi tới bất kỳ lúc nào, tay vặn vô lăng suýt bốc cả tia lửa.

Tiêu Kinh Thừa cũng không nói lời thừa, dứt khoát tăng tốc bỏ chạy, xe lao đi như bắn pháo hoa, kéo theo tia lửa tóe sáng sau lưng.

Mấy con zombie cấp cao từng bị Lâm Bất Ngữ điều khiển cũng nhanh chóng đuổi theo sát nút phía sau.

Chúng đã hoàn toàn thoát khỏi khống chế của cô rồi.

Ngoài mấy con vừa thoát khỏi khống chế kia, vẫn còn mấy chục con zombie biến dị chưa bị tiêu diệt đang ào ào rượt tới phía họ.

Chúng giống như những sinh vật ngoài hành tinh, thân thể dị dạng đến mức quái đản, tốc độ thì nhanh đến đáng sợ.

Nhiếp Phi và Tiêu Kinh Thừa chỉ hận không thể đạp thẳng chân ga xuyên luôn bình xăng. Nhưng cho dù có nhấn ga điên cuồng thế nào, thì chỉ trong vài phút ngắn ngủi, bọn họ vẫn bị đám quái vật đó đuổi kịp.

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc