Nhưng tất cả đó chỉ là quá khứ.
Ngày hôm qua, cô đã bị một con zombie khác cướp mất vị trí.
Thế giới này đã trải qua một năm tận thế. Những con zombie tiến hóa mạnh mẽ đến mức không khác gì con người, ngoại trừ làn da quá tái nhợt.
Trong tận thế, mọi sức mạnh dị năng và tinh thần lực đều phụ thuộc vào tinh hạch trong não bộ.
Với zombie bình thường, mất tinh thể nghĩa là mất mạng. Nhưng nguyên chủ của cơ thể này thì không.
Kẻ đã cướp đi danh hiệu vua zombie, chính là cô em gái kế của nguyên chủ. Ả đã giăng bẫy, lừa lấy tinh hạch, thậm chí còn chém bay đầu nguyên chủ.
Có điều, tinh hạch này không phải ai cũng có thể hấp thụ được, dù cố gắng thế nào, cô em kế cũng không thể sử dụng sức mạnh đó. Lúc Lâm Bất Ngữ xuyên vào thế giới này, đầu và thân của cô đã hoàn toàn tách rời.
Nhờ vào sự trợ giúp của hệ thống, cô gắn lại đầu, để lại một vết sẹo xanh sẫm trên cổ, cũng bởi vì máu của zombie có màu xanh lục. Cô hít sâu một hơi, lẩm bẩm:
“Ha... cuộc đời đúng là luôn đầy rẫy bất ngờ.”
Nhưng dù sao cô cũng từng là đội trưởng đặc chiến, khả năng thích nghi của cô vẫn rất tốt.
Từ lúc xuyên vào thế giới này, một giọng nói trong đầu cô vẫn không ngừng “ríu ra ríu rít” truyền thông tin.
Tóm gọn lại, một người của Cục Thời Không đã tìm đến cô để thương lượng một giao dịch. Chỉ cần cô đồng ý cứu thế giới này, họ sẽ giúp em trai thực vật của cô ở thế giới thực tỉnh lại.
Cô đồng ý.
Hệ thống bắt đầu truyền nhiệm vụ cho Lâm Bất Ngữ. Cô lắng nghe toàn bộ nội dung, sau đó lặng thinh.
[Vậy tức là tao chỉ cần tiêu diệt Giang Nhiên và đám tay chân phản diện tương lai của anh ta, thế giới này sẽ không sụp đổ nữa đúng không?]
Hệ thống chậm rãi đáp: [Giang Nhiên quá mạnh, nếu bị anh ta phát hiện, anh ta có thể hủy diệt thế giới sớm hơn dự tính, khi đó sẽ không thể cứu vãn được nữa. Ý kiến từ Cục Thời Không là cô nên tiêu diệt tay chân của anh ta trước, sau đó cảm hóa Giang Nhiên, khiến anh ta không đi đến kết cục hủy diệt thế giới.]
Lâm Bất Ngữ lập tức hiểu ra. Boss cuối đương nhiên phải có cách đối xử đặc biệt.
Song, nếu muốn cảm hóa thì trước tiên phải lấy được lòng tin của đối phương.
Vấn đề là, với bộ dạng hiện tại của cô, làm sao lấy lòng tin của boss lớn đây?
Không phải nói rằng Giang Nhiên cực kỳ ghét zombie sao?
Mặc dù bây giờ trông cô không khác gì con người nhưng làn da trắng bệch như xác chết, cộng thêm hệ thống mạch máu màu xanh nổi lên, chắc chắn sẽ bị phát hiện.
Chỉ cần nhìn lướt qua, ai cũng biết cô là một zombie siêu cấp.
Hệ thống có thể đọc được suy nghĩ của cô nên nhanh chóng lên tiếng trấn an: [Cô cứ yên tâm, chúng tôi đã chọn cô làm người thực hiện nhiệm vụ thì đương nhiên sẽ hỗ trợ cô. Chỉ cần ăn nhiều tinh hạch của zombie, làn da và diện mạo của cô sẽ dần trở lại giống hệt con người.]
Lâm Bất Ngữ nghe vậy, bèn OK trong lòng.
Đánh zombie hả?
Được thôi, trước đây cô từng đọc rất nhiều tiểu thuyết tận thế, chẳng phải bọn zombie trong đó đều di chuyển chậm chạp, giống như mấy con xác sống ngu ngốc à?
Lẽ nào cô còn sợ đám xác cứng ngắc này sao?
Hệ thống sau khi giao nhiệm vụ xong, lập tức rơi vào trạng thái ngủ đông.
Lâm Bất Ngữ gọi thêm mấy tiếng nhưng không thấy phản hồi, suýt chút nữa tức đến mức muốn phun nước bọt lên mặt hệ thống.
Không nói cho cô biết Giang Nhiên đang ở đâu, vậy bảo cô tìm kiểu gì?
Có điều bây giờ, nhiệm vụ quan trọng trước mắt là đi săn zombie, ăn tinh hạch update nhan sắc.
Nhìn bộ dạng bẩn thỉu này xem, ngay cả cô cũng thấy khó chịu.